Bạch Nguyệt Quang Bị Điên Phê Chiếm Đoạt

Quyển 1 - Chương 1.2: Con mồi bị nhắm tới

….…

Ôn Ngôn bị xóc nảy mà tỉnh lại, chậm rãi mở mắt ra phát hiện hai cánh tay của mình bị trói ngược ra phía sau, miệng bị dán băng dính, chặt đến nỗi anh không thể nào giãy giụa để mở ra, cũng không thể thốt ra được lời nào.

Đây là bên trong khoang của một chiếc xe bán tải, không gian phía sau không rộng lắm, có mấy chục người phụ nữ cũng bị trói như anh.

Mọi người đều im lặng, chỉ có những tiếng nức nở trầm thấp.

Ôn Ngôn ngay lập tức nhận ra rằng mình đã gặp phải một kẻ buôn người, chứ không chỉ là một tên bắt cóc.

Điều này khiến tim anh thót lên, phụ nữ bị buôn bán đã chẳng khá khẩm gì, thì một người con trai lớn như vậy, càng không thể bán được, kết cục sẽ càng thê thảm hơn.

Nhưng điều khiến Ôn Ngôn lo lắng hơn cả là Chu Thanh Thanh không có ở đây, nếu mà trốn thoát rồi thì tốt, chỉ sợ đã bị bán đi.

Ôn Ngôn còn chưa kịp suy nghĩ nhiều thì xe bán tải đột nhiên dừng lại, theo sau là bước chân cùng tiến vui đùa ầm ĩ, cửa sau của xe bán tải bị mở ra, ánh đèn pin chói mắt chiếu vào.

Nước mắt sinh lý bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ của Ôn Ngôn lập tức rơi xuống. Anh theo bản năng nhắm mắt lại.

“Anh Triệu, hàng hóa lần này không tốt lắm, trong nhóm còn có cả đàn ông nữa.” Một người đàn ông trung niên không hài lòng nói.

Người được gọi là anh Triệu chính là người đàn ông xăm trổ lúc nãy. Anh Triệu cười lạnh: "Lớn thế nào thì cũng sẽ bị đánh chết, hơn nữa đằng nào mấy con hàng này cũng chỉ để cᏂị©Ꮒ hoặc sinh con, còn bày đặt chê bai cái gì?!!”

Lời vừa nói xong, mấy tên đàn ông bên cạnh có chút ngượng ngùng, sau đó bọn họ bắt đầu cò kè mặc cả tiền bạc.

Những người phụ nữ trong xe vô cùng hoảng loạn và sợ hãi, cả người run lên bần bật, nhưng không thể chống lại được sức mạnh của anh Triệu, bị gã ta lôi ra như một con gà rồi ném cho người mua, sau đó bắt đầu thu tiền.

Có một số người mua kìm nén không được, bắt đầu giở trò, người phụ nữ chống cự, lập tức bị xô ngã, còn bị đấm đá và mắng chửi.

Ôn Ngôn nhất thời tức giận, ghì chặt nắm đấm, nhưng vì bị trói chặt nên không thể động đậy.

Lúc này, Ôn Ngôn đột nhiên cảm giác được một ánh mắt nóng bỏng như lửa có chút đáng sợ dừng lại trên người mình.

Anh vô thức nhìn qua, đó là một người đàn ông cực kỳ đẹp trai

Hắn có dáng người cao ráo, làng da màu nâu mật ong, trông cực kỳ khỏe mạnh, các đường nét trên khuôn mặt rất sắc, tựa như một tác phẩm điêu khắc của Hy Lạp, mang theo một chút huyết thống ngoại quốc, một đôi mắt phượng u ám và sâu thẳm.

Đôi mắt đen thẫm, sắc bén của người đàn ông lướt nhìn anh từ trên xuống dưới, màu đen dày đặc trào ra từ sâu trong mắt hắn.

Kiểu đánh giá này khiến anh rất không thoải mái, rất không được tự nhiên, tựa như xuyên qua lớp quần áo, nhìn thẳng vào cơ thể của anh, lại phảng phất như thể mình là con mồi bị thợ săn nhắm tới, anh không tự chủ được quay đầu tránh đi.