Ta Mở Tiệm Cơm Ở Ma Giới

Chương 69

Lục Trì và A Hùng đã xem lễ diễu hành trên cây hơn hai tiếng, trong thời gian đó, họ cũng nhìn thấy Hạ Tấn Bá trong bộ quân phục, nhưng so với những người lính bên cạnh, mặt Hạ Tấn Bá không chỉ nhợt nhạt, mà biểu cảm còn hơi đau đớn, khiến Lục Trì không khỏi nghi ngờ không biết có phải Hạ Tấn Bá đang chịu đựng tới lúc đoàn xe đi dong phải đi vệ sinh ngay hay không.

Lễ diễu hành đối với Lục Trì màn ói không phải thứ gì mới mẻ, bản thân hắn đã có vinh dự được tham gia lễ diễu hành kỷ niệm một trăm năm của vương quốc Sơn Hải, nhưng mà đối với A Hùng, đây chắc chắn là một cơ hội tốt để mở rộng tầm nhìn của hắn.

Nhưng sau đó Lạc Á lại tin nhắn thoại tìm Lục Trì, nên họ ngừng xem, quay trở lại đấu trường của giải đấu mở đơn loại trực tiếp tự do.

Lạc Á đang đợi họ ở lối vào, khi nàng nhìn thấy Lục Trì và A Hùng, nàng dẫn họ đến nhà ăn ở phía sau, vừa nói với Lục Trì đợi lát nữa ăn cơm, sẽ giới thiệu một số đồng nghiệp với hắn.

Suất ăn của các thí sinh trong nhà ăn bao gồm một chai dung dịch dinh dưỡng, hai miếng bánh mì nhỏ, một miếng bít tết chiên nhỏ và một quả táo, đối với Lục Trì và A Hùng, hương vị ở mức trung bình, không hấp dẫn, nhưng với những người khác, đó là một bữa trưa ngon miệng.

Lạc Á dẫn Lục Trì bọn họ vào ngồi với mấy tuyển thủ mà nàng muốn giới thiệu vào một bàn, mấy tuyển thủ từng ký hợp đồng với Lạc Á trước đó, một số đến từ Phương Chu, quan hệ không tồi, nên bầu không khí tại bàn ăn khá hài hòa.

Với tư cách là đàn anh, bọn họ thỉnh thoảng sẽ đùa giỡn trêu chọc Lục Trì, dù sao hiện tại Lục Trì là người chơi gây tranh cãi nhiều nhất trong vòng, không phải là "một trong số ".

Sau bữa ăn, Lục Trì trò chuyện vui vẻ cùng họ, nhưng bữa trưa này hắn không ăn mấy, A Hùng cũng vậy.

Ăn xong, có người bốc thăm được số ở phía dưới, thi đấu vào buổi chiều, nên vẫn tiếp tục đợi, cũng có người đã thi đấu xong vào buổi sáng, định ở lại xem tình hình của tuyển thủ khác, để trong lòng có dự tính.

Còn Lục Trì lại dẫn A Hùng ra ngoài, lần này họ không đi xem lễ diễu hành, mà đi chầm chậm thuận theo lề đường, giống như một cặp đôi đang hẹn hò.

Bởi vì lễ diễu hành thu hút một số lượng lớn, cho nên con phố đi bộ thường sôi động lúc này hơi vắng vẻ, nhưng lại với Lục Trì và A Hùng mà nói lại vừa đủ, nhân lúc không có ai chú ý, Lục Trì vẫn có thể ra ngoài gọi một số đồ ăn vặt cho hắn mà A Hùng, dù sao trưa nay hai người họ ăn không no.

Sau khi ăn một chiếc bánh macaron, A Hùng đột nhiên xúc động nói: "Thực ra ở đây cũng khá tốt, cái gì cũng rất phát triển, tiên tiến, mức sống của người dân bình thường cũng cao hơn nhiều, cơ bản có rất ít người lo lắng về những nhu cầu cơ bản của cuộc sống."

Lục Trì gật đầu, hắn không phải người từ Ma giới, nên khi nhìn thế giới này, hắn có thể khách quan hơn, công bằng hơn, nhưng hắn biết đứng ở lập trường của A Hùng, không thể khách quan, công bằng, dù sao nguyên nhân của bệnh điên có hại ở Ma giới vì nơi này, A Hùng có thể nhẫn nại lăn lộn lâu như vậy, đã là hiếm thấy.

Nhưng mặt khác, Lục Trì hy vọng rằng tầm mắt của A Hùng có thể được mở mang hơn, tuy thế giới này là một mối đe dọa lớn đối với Ma giới, nhưng đồng thời cũng là một cơ hội. Nếu những thứ tiên tiến, tích cực, hữu ích ở đây có thể được mang trở lại Ma giới, sẽ mang đến cho Ma giới vô số lợi ích.

Lục Trì mặc dù không chỉ ra những điều này, nhưng ngày thường sẽ cố ý chọn một số tin tức về chính trị, dân sinh, khoa học và công nghệ đọc cho A Hùng nghe, hắn vốn cho rằng A Hùng sẽ phải mất một thời gian mới hiểu được, nhưng không ngờ lại nhận ra sớm như vậy.

Không hổ là A Hùng của hắn!

"Ta tin có ngươi, ma giới sẽ càng ngày càng tốt đẹp hơn, nhưng bây giờ... có muốn ăn kem không, bảo bối?"

A Hùng híp mắt cười cười, không chút do dự gật đầu: "Muốn!"

Hai người vừa đi vừa ăn, đi mệt rồi thì bắt taxi về nhà, trong khoảng thời gian này, Hạ Tấn Bá gửi tin nhắn nói tối hắn có tiệc, không về, khiến Lục Trì rất vui, càng có động lực nấu ăn…không có cái gai như Hạ Tấn Bá, tối nay sẽ là thế giới riêng hai người là hắn và A Hùng!

Tuy nhiên, trong khi họ đang ăn, Liêu Bác Phong đột nhiên gọi video tới quang não của A Hùng, những bong bóng màu hồng mơ màng trong đầu Lục Trì đột nhiên biến mất.

Sau khi đến đây, A Hùng và Lục Trì cơ bản luôn trong trạng thái hình bóng không rời, vì vậy quang não của hắn cơ bản chưa bao giờ được dùng như một công cụ liên lạc, khi nó đột nhiên kêu, khiến hắn giật nảy mình, vô thức trở nên hoàn toàn cảnh giác đứng dậy, sau đó nhìn nhìn Lục Trì với ánh mắt cầu cứu.

Lục Trì vốn không muốn nghe, nhưng đối phương là người họ cần tìm, sớm muộn gì cũng phải gặp, càng kéo dài càng không ổn, nên sau khi do dự một giây, hắn ra hiệu cho A Hùng kết nối video.

Khi họ nhìn thấy Hạ Tấn Bá bên cạnh Liêu Bác Phong trong video, Lục Trì và A Hùng dường như đồng thời hiểu ra, quả nhiên là câu đầu tiên Liêu Bác Phong nói là: “Hai người là người tới Ma giới mà Tiểu Hạ báo cáo với ta? Hai người không phải người của thế giới chúng ta?"

Lục Trì gật đầu, sau đó nhỏ giọng giải thích những lời của Liêu Bác Phong cho A Hùng, bao gồm cả việc Liêu Bác Phong giờ đã biết rằng họ đến từ Ma giới.

Sau khi nghe thế, và A Hùng vô thức nắm lấy tay Lục Trì, lo lắng nói: "Liệu họ có lập tức trục xuất chúng ta không?"

Lục Trì làm phiên dịch viên, hắn trầm ngâm một lát mới nói: “Xin lỗi quấy rầy hai người, chúng ta không muốn muốn xông vào thế giới của ngài, nhưng thế giới của ngài đã ảnh hưởng rất lớn tới Ma giới, chúng ta tới cũng chỉ hy vọng hai bên có thể thông qua hiệp thương hữu nghị, sau đó có thể giải quyết một cách chính xác, hiệu quả, không muốn có tranh chấp.”

Liêu Bác Phong ở đối diện nhíu mày, vẻ mặt vốn đã nghiêm túc lại càng thêm lạnh lùng, hắn do dự một chút mới nói: "Cụ thể vấn đề là gì? Nói cho ta biết trước, lúc về ta sẽ bàn bạc với Hoàng đế bệ hạ, sau đó mới có thể tiến hành bước thương thảo tiếp theo.”

Sau đó, Lục Trì cố gắng dịch những thứ A Hùng nói về bệnh điên bằng những từ ngữ mà Liêu Bác Phong có thể hiểu được. Sau khi nghe xong, Liêu Bác Phong càng cau mày chặt hơn. Nói lời tạm biệt với A Hùng rồi cúp video.

Lục Trì và A Hùng không biết chính xác Liêu Bác Phong có thái độ như thế nào, dù sao thì Hạ Tấn Bá vốn đã bảo không về tối đó lại quay về, không chỉ về, mà còn dẫn thêm hai đồng nghiệp về, dù cách khá xa nhưng họ cũng cảm nhận được áp lực trên người Alpha hàng đầu, họ nói là tới ở nhờ nhà Hạ Tấn Bá hai ngày, nhưng bọn họ đều hiểu rõ, họ được cử để theo dõi Lục Trì và A Hùng.

Hạ Tấn Bá không dám giải thích bất cứ điều gì với Lục Trì trước mặt hai Alpha, vì vậy hắn chỉ có thể giải thích với hắn trong hệ thống: [ Nguyên soái đại nhân hôm nay không biết tại sao đột nhiên muốn điều tra thân hận của hai người, vừa điều tra đã phát hiện ra hai người đang sống trong nhà ta, sau đó gọi ta tới, lúc trước ta từng báo cáo với ngài ấy, không thể phủ nhận, vì vậy ta đành nói thật.]

Lục Trì trả lời: [Không sao, chuyện gì đến sẽ đến, chỉ cần ngươi đừng đâm sau lưng chúng ta là được.]

Hạ Tấn Bá: [Chậc chậc ~ Nếu sau này ngươi không nấu những món ăn khiến ta bắn pháo hoa nữa, chúng ta vẫn là bạn bè.]

Lục Trì: […]

Ngày hôm sau, mọi thứ vẫn như thường lệ, Lạc Á đến từ sáng sớm để đón Lục Trì đi thi đấu, Chu Nhiễm cũng đến, nhưng sau khi Lục Trì và A Hùng lên xe, Hạ Tấn Bá cũng lái xe ra ngoài, hai Alpha đến theo dõi ngồi trong xe của hắn, xe của Hạ Tấn Bá cũng luôn đi sau xe của Lạc Á.

Hôm qua Hạ Tấn Bá đi chung xe với Lạc Á, nên hôm nay dù hắn lái xe phía sau, Lạc Á cũng không thấy lạ, chỉ coi như hôm nay họ cũng tới quảng trường nhân dân để tiếp tục tham gia lễ diễu hành.

Trước khi bắt đầu vòng thi đấu thứ hai hôm nay, Lục Trì nghĩ hay là khiêm tốn hơn, không thắng dễ dàng như thế nữa, tránh tạo áp lực cho hai Alpha đang ngồi lẫn với khán giả theo dõi hắn trên khán đài, nhưng khi hắn lên sân khấu, hắn cảm thấy không cần thiết, với quyền thế của Liêu Bác Phong, nếu Liêu Bác Phong đã điều tra hắn, vậy có lẽ hắn đã xem hết video những trận đấu trước của hắn, Liêu Bác Phong cũng đã từng thấy hắn và A Hùng bay, giờ mới nhận ra phải giấu, đã muộn rồi.

Sau đó, Lục Trì lại đấu xong trong năm phút như thường lệ.

Khi trở về, Lạc Á bảo Lục Trì bọn họ tự bắt taxi, vì Lạc Á phải đi khám thai với Chu Nhiễm, Lục Trì vui vẻ đồng ý, sau đó gõ cửa kính xe của Hạ Tấn Bá, cười nói: "Bạn à, cho đi nhờ!"

Hai phút sau, vị trí ngồi của năm người trong xe như sau: Hạ Tấn Bá lái xe, một Alpha ở phụ lái, người còn lại ở ghế sau, Lục Trì ngồi ở cạnh hắn, tức là ở giữa, bên cạnh là A Hùng trông vô hại với cả người cả động vật.

Vì cách ngồi này, Alpha bên cạnh Lục Trì căng thẳng như một cỗ máy rỉ sét, thậm chí không dám thở mạnh, Alpha ngồi ở ghế phụ lái phía trước cũng cắn răng, sau lưng sởn tóc gáy.

Tối hôm qua khi nhận nhiệm vụ này, họ còn cho rằng chuyện dễ như ăn cháo, hai người bọn họ đều là Alpha mạnh hàng đầu, không tới mức một chọi trăm, nhưng một chọi mười không thành vấn đề, mà theo báo cáo, mục tiêu của nhiệm vụ họ cần theo dõi chẳng qua chỉ là một Beta và một Omega yếu ớt.

Kiểu tự tin và cảm giác vượt trội về giới tính này chỉ kéo dài cho đến ngày hôm nay dưới đấu trường, sau khi xem hết trận đấu Lục Trì và đối thủ, lúc đó đối thủ của Lục Trì cũng là một Alpha rất mạnh, thậm chí đến cả người ngoài như họ cũng biết tên, nhưng mà Alpha rất mạnh đó không thể đánh trả nổi Lục Trì, nếu không phải Lục Trì không cố tình giữ sức, hắn muốn khiến đối thủ tàn phế hay chết gì cũng chỉ là chuyện nhỏ.

Cho đến nay, hai Alpha theo dõi này đã gặp phải khủng hoảng lớn nhất trong sự nghiệp của họ…Lục Trì, giờ họ chỉ hy vọng rằng hành vi theo dõi của mình sẽ không bị đối phương nhìn thấu.

Nếu có thể.

"Cái ngày..." Alpha ngồi ở bên cạnh Lục Trì đột nhiên nói: "Thật ra chúng ta thật sự chỉ là đồng nghiệp của Hạ Tấn Bá, mấy ngày nay đang nghỉ phép, nên mới về nhà hắn chơi mấy ngày, ngươi… ngươi đừng hiểu lầm!"

Alpha trên người phụ lái vội vàng bổ sung: "Đúng đúng chúng ta cũng không ngờ nhà Hạ Tấn Bá còn có khách khác, thật sự là... duyên phận!"

Lục Trì cười không phải đối, thản nhiên nói: "Thế à?"

Đồng thời, hắn nói với Hạ Tấn Bá trong lòng: [Bình thường thì không sao, giữa lúc diễu hành còn có thể nghỉ? Đứa trẻ ba tuổi cũng không tin lý do khập khiễng như vậy đâu?]

Hạ Tấn Bá: [...] liên quan gì tới ta.

Sau đó, tới ngày thứ ba khi Lục Trì lại ra ngoài thi đấu, hắn phát hiện ngoài hai Alpha đang theo dõi hắn ngoài sáng, còn có hơn chục Alpha đang theo dõi trong bí mật, tuy họ trốn khá chuyên nghiệp, nhưng mà đối với Lục Trì, người từng chuyên nghiệp, còn có năng lực cảm nhận cực mạnh, không có gì khác biệt mấy giữa họ và việc cắm cờ lên trán viết “ta chính là gián điệp ngầm".