Ta Mở Tiệm Cơm Ở Ma Giới

Chương 41

Khi mặt trời lặn, một tiếng nổ lớn vang lên, ngôi nhà cổ đổ sập hoàn toàn, bụi bốc lên lan xa gần trăm mét.

Sau khi bụi tan, một bóng người che miệng bịt mũi đi tới, ho khan, nhìn kỹ thì ra là A Khắc Tư, chỉ là khi A Khắc Tư mặt dính đầy bụi thấy Lục Trì những người khác, hắn đột nhiên bật cười.

A Khắc Tư suýt chút nữa bị bụi bay dính vào thành "ma bụi

", trong khi Lục Trì những người khác đều đeo mặt nạ phòng độc, Lục Trì biết được trung tâm thương mại hệ thống có bán những chiếc mặt nạ phòng độc này từ 385 nên đã mua cho họ một ít, sau khi đeo vào cơ bản không bị dính bụi, chỉ là ma tộc chưa từng thấy loại mặt nạ phòng độc này, trông như miệng con lợn, lúc trước Đa Lan Đạt đều mỉm cười, giờ A Khắc Tư thấy cũng không thể nhịn cười nữa.

Lục Trì hơi kinh ngạc, hỏi A Khắc Tư tại sao lại tới đây, A Khắc Tư vỗ bụi trên người nói: "A, ta chỉ là muốn xác nhận khi nào ăn cơm."

Lục Trì: "..."

Nhưng Lục Trì tình cờ cũng có một câu hỏi để hỏi A Khắc Tư, vì vậy hắn đã kéo A Khắc Tư sang một bên để nói chuyện.

"A Khắc Tư, tiền lương hàng ngày của Đa Lan Đạt là bao nhiêu? Ta nên trả cho họ bao nhiêu một ngày?"

A Khắc Tư cười nói: "Không cần, bọn họ đã nhận tiền công từ ta, ngươi không cần trả riêng. Nếu muốn, ngươi có thể đãi ta thêm hai bữa cơm. Ta đã chuyển tiền thuê nhà của ngươi cho Ma Thần đại nhân rồi, ngài nói mousse dâu tây ngươi làm rất cũng rất ngon."

Lục Trì dở khóc dở cười: "Vậy được, tối mai ta nấu cho ngươi thêm một bữa, có món khó còn có tôm hùm còn có bánh mousse dâu tây, mời ngươi và nhóm Đa Lan Đạt, được không?"

Biết rằng món ngon sẽ chia cho cả Đa Lan Đạt những người khác, A Khắc Tư hơi không vui, thầm lẩm bẩm: "Vậy ngươi phải nấu nhiều hơn chút, quỷ chiến võ bọn chúng ăn khoẻ lắm."

"Được được được! Không sao." Lục Trì bất đắc dĩ nói.

Ngày hôm sau Lục Trì không tới công trường nữa, ăn sáng xong liền bắt đầu chuẩn bị bữa tối hôm nay, rõ ràng chỉ là bữa tối cho hắn cùng mấy ma-quỷ khác, nhưng hắn lại chuẩn bị số đồ ăn như mấy bàn tiệc, chỉ vì a A Khắc Tư nói quỷ chiến võ đang làm việc có thể ăn bằng năm lần hắn.

Đa Lan Đạt hôm nay vẫn đang làm việc với năm quỷ chiến võ, mặc dù khu nhà cũ đã bị sập, nhưng việc thu dọn phế thải xây dựng vẫn là một khối lượng công việc khổng lồ, có lẽ phải mất vài ngày mới hoàn thành.

Buổi tối, A Khắc Tư và Đa Lan Đạt sau khi hoàn thành công việc, đến trang viên nơi Lục Trì đang ở, trên mặt ai cũng đều biết hai chữ “kỳ vọng” vừa to vừa thô, sau khi bước vào biệt thự, họ nhìn thấy chiếc bàn dài đã bày đủ loại món ăn đủ màu sắc, nước miếng lại càng tiết ra điên cuồng.

Lục Trì không chỉ làm món kho, tôm hùm và bánh mousse dâu tây theo ý A Khắc Tư, mà còn làm món vịt quay, sườn heo nướng tỏi, canh thịt bò chua, cá om dưa chua, thịt heo chua ngọt, chân giò kho tộ, tôm cay, thịt xào hai lần, súp lơ ướp, bắp cải bào, đậu hủ Tứ Xuyên, Địa Tam Tiên, canh sườn ngô, v.v, món nào cũng nhiều, gần như lấp đầy cả chiếc bàn dài.

Cùng lúc đó, Lục Trì cũng chuẩn bị cho bọn họ mấy chục loại bia, hơn nữa còn được ướp lạnh trong tủ lạnh siêu cấp, trời nóng như thế này còn làm việc cả ngày, buổi tối có thể ăn một bữa ngon, sau đó uống vài ngụm bia lạn, đã hưởng thụ lắm rồi.

Quả nhiên, Đa Lan Đạt những người khác đều vừa ăn vừa hết lời khen ngợi, sau khi uống vài chai bia, bầu không khí trở nên sôi nổi hơn rất nhiều, mặc dù A Khắc Tư không uống nhiều bia, nhưng hắn ăn đồ ăn nhanh hơn những con quỷ khác, Lục Trì ngồi cạnh hắn, còn có thể nghe hắn vừa ăn vừa lẩm bẩm: "Hức ~ ngon quá, biết trước thì lúc lễ Ma Thần, không nên để A Ca Á bọn họ tới huyện Hoắc Chu, đáng lẽ ta nên tự mình đi, hức hức ~"

Lục Trì: "..."

Đại khái do hắn từ nhỏ lớn lên ở một vương quốc mỹ thực, dù ngày thường không ăn sơn hào hải vị, Lục Trì cũng không thể hiểu được ma tộc có lý trí như A Khắc Tư lại có thể từ bỏ những nguyên tắc của mình chỉ vì miếng ăn, đương nhiên, sau này Lục Trì sẽ phát hiện, dù A Khắc Tư không thể vì miếng ăn mà từ bỏ nguyên tắc, nhưng có thể vì rất nhiều miếng ăn mà từ bỏ nguyên tắc.

Trước mắt, Lục Trì chỉ uống một chai bia, đám người A Khắc Tư trung bình mỗi một tên đã uống hết một cả tám, chiến lực chủ yếu vẫn là quỷ chiến võ, món ăn Lục Trì nấu ăn cả ngày đều sắp hết sạch, trừ A Khắc Tư không uống nhiều bia và Đa Lan Đạt vẫn còn khá tỉnh táo, mấy tên quỷ chiến võ còn lại đều đã mơ hồ, có tên quỷ chiến võ còn phát điên vì rượu, vừa xoa bụng vừa khóc nức nở nói: "Mẹ ~ Con con cả đời cũng~chưa chưa bao giờ được ăn những món ăn ngon như vậy, con~con đang mơ ạ? Có phải con sắp chết ~ chết rồi không hức hức hức..."

…Quỷ chiến võ hơn một tấn khóc như một đứa trẻ còn là tên tay không phá cổng sắt hôm qua.

Lục Trì: "..."

Cuối cùng đám người A Khắc Tư cũng không rời đi, trực tiếp ở lại trong trang viên qua đêm, A Khắc Tư và Đa Lan Đạt vẫn còn khá tỉnh táo giúp Lục Trì đưa năm quỷ chiến võ vào phòng khách, sau khi tên quỷ chiến võ hơn một tấn khóc như một đứa trẻ khóc xong thì bất tỉnh. Chính Lục Trì phải đỡ hắn vào phòng, A Khắc Tư thấy Lục Trì đỡ quỷ chiến võ vào phòng xong thì thấy hơi bồn chồn…

Thiên phú của Lục Trì không phải là tài nấu nướng à? Sao có thể khoẻ như thế? Đây là thể lực ma độc giác bình thường nên có? Hay Lục Trì đã thức tỉnh một thiên phú thứ hai ngoài nấu ăn? Đây lẽ nào là lý do tại sao Ma Thần đại nhân đánh giá cao hắn như vậy?

Lục Trì không có thời gian để quan tâm đến việc suy nghĩ của A Khắc Tư, mặc dù thể lực tổng thể của hắn hiện giờ rất khoẻ, nhưng mà vác tên quỷ chiến võ nặng khoảng một tấn hắn vẫn thấy mệt, hắn nghỉ ngơi một lát, say đó thu dọn phòng ăn, chén đĩa lộn xộn, thu dọn xong hắn còn quá sớm trở về phòng, may mà trong trang viên này có nước nóng cả ngày, nên tắm rửa rất thuận tiện.

Trong phòng tắm còn có một cái bồn tắm, trước đây mỗi lần Lục Trì tắm rửa đều ngâm mình để có thời gian suy nghĩ, hôm nay hắn chỉ xả một nửa bồn tắm, sau đó hắn ngâm vả người ở trong nước, tới khi hắn không thể thở được nữa, hắn mới ngồi dậy lau nước trên mặt, nói với 385 trong đầu: [Hệ thống, giúp ta tìm hiểu xem lúc khai trương khách sạn hào hoa, cần chú ý những vấn đề gì?]

Sau khi phá hủy và dọn sạch phế thải xây dựng, Lục Trì định lấy bao quanh toàn bộ toà nhà bằng một số dải vải đầy màu sắc, sau đó bí mật đặt khách sạn hào hoa bên trong, rồi dành chút thời gian làm quen với các chức năng bên trong, được kha khá có thể chọn thời gian khai trương.

385 lật dở [khách sạn hào hoa có thể phục vụ năm nghìn cùng một lúc], sau đó nói với Lục Trì: [Các chức năng nhà hàng trong khách sạn hào hoa này có thể chọn từ một đến ba theo yêu cầu của túc chủ, các lựa chọn có sẵn là: Nhà hàng Tây, nhà hàng Pháp, nhà hàng Ý, nhà hàng Nhật Bản, nhà hàng ẩm thực Quảng Đông, nhà hàng ẩm thực Tứ Xuyên, nhà hàng ẩm thực Sơn Đông, nhà hàng ẩm thực Giang Tô, nhà hàng ẩm thực Chiết Giang, nhà hàng ẩm thực Phúc Kiến, nhà hàng ẩm thực Hồ Nam, nhà hàng ẩm thực An Huy, nhà hàng ẩm thực Hàn Quốc, v.v...]

Lục Trì choáng váng: [Đợi đã, ta không thể chọn nhà hàng Trung Quốc sao?]

385: [Ồ, còn có quán ăn tự phục vụ và tùy chọn tùy chỉnh, ngươi có thể sử dụng tùy chọn tùy chỉnh để đặt tên cho nó là nhà hàng Trung Quốc.]

Lục Trì: [... OK, còn các chức năng khác thì sao? Lần trước ta từng nghe các túc chủ khác trong công hội túc chủ rằng còn có chức năng phòng khách?]

[Đúng rồi!] 385 khẳng định: [Dù sao cũng là khách sạn hào hoa mà, không chỉ có phòng tiêu chuẩn, phòng thương gia, phòng chủ đề, còn có phòng hạng sang và phòng tổng thống, hoàn toàn có thể so sánh với khách sạn năm sao!]

Lục Trì: [Thật à? Thế khá tốt, nhưng có phải còn cần bố trí các công trình phụ như bãi đỗ xe không?]

385 nói: [Cái này ngươi không cần lo lắng, đều có, căn cứ theo diện tích địa hình ngươi có hiện giờ, ta khuyên ngươi tới lúc đó nên đào sâu khoảng mười lăm mét, như vậy không chỉ có thể bố trí hai tầng bãi đậu xe, mà còn có thể thiết lập một tầng riêng biệt để xây các phương tiện giải trí hỗ trợ bao gồm phòng chiếu phim, phòng karaoke, sảnh SPA, phòng tập thể dục, hồ bơi nhiệt độ không đổi.]

Đào xuống mười lăm mét... Lục Trì đột nhiên cảm thấy hắn không làm được, không thể chỉ dựa vào mấy bữa ăn mà lừa đám người Đa Lan Đạt đào cho hắn một công trình lớn như vậy, đúng không? Nếu không được, sau này nên trả bao nhiêu tiền lương hắn vẫn phải trả, nếu không hắn không thể yên lòng.

Hôm sau, đám quỷ chiến võ tỉnh dậy trong trang viên tỉnh lại đều choáng váng, đặc biệt là đứa bé nặng một tấn, mặc dù Lục Trì đã chuẩn bị bữa sáng thịnh soạn cho bọn họ nhưng trông họ vẫn có chút u sầu, hiển nhiên còn nhớ rõ chuyện xảy ra sau khi say rượu vào tối qua.

Ăn sáng xong, A Khắc Tư lái xe trở về điện Ma Thần xử lý công vụ, Lục Trì và đám người Đa Lan Đạt tới công trường xây dựng, hôm nay hắn định đi dọn dẹp phế thải xây dựng với họ, tiện thể xem xét tính khả thi của công trình “đào xuống sâu mười lăm mét".

Ấn tượng sâu sắc nhất mà Lục Trì có về đám ma tộc là chúng rất gần gũi, tối qua ăn cơm nghe họ nói chuyện, khoe khoang, Lục Trì mới biết ngày thường, phần lớn công việc đám người Đa Lan Đạt đều nghe theo A Khắc Tư, thậm chí bảo vệ điện Ma Thần, hay chuyển gạch lót đường, họ đều phải là, dù công việc, nhiệm vụ nhẹ nhàng hay nặng nề, chỉ cần A Khắc Tư phái họ đến, họ sẽ không thể từ chối, đây gần như là chuyện bình thường ở Ma giới.

Lục Trì nghĩ tới A Hùng thân là Ma Thần đại nhân cũng là một tên háu ăn dễ thương, cũng có thể coi là khá gần gũi, Lục Trì không khỏi mỉm cười, từ phương diện này, hắn thật ra khá thích văn hóa của Ma giới, tuy hơi cổ hủ, sinh ra đã phân hoá cấp bậc, nhưng mọi người đều làm việc thật, mưu mô khá ít, ăn được bữa ngon rất dễ hài lòng, nếu có chỉ số hạnh phúc, chỉ số hạnh phúc tổng thể của Ma giới có lẽ khá cao.

Nghĩ như vậy, Lục Trì nhấc tấm gỗ lên, chuẩn bị chuyển một tấm gỗ chuẩn bị đưa lên xe vận chuyển phế thải xây dựng, nhưng khi nhấc tấm gỗ phía trên lên thì phát hiện bên dưới còn có một tấm gỗ khác, mà tấm gỗ phía dưới không phải từ nội thất hay tường, mà là một tấm thuộc mặt đất, nằm sâu trong một cái rãnh dài và rộng chưa đầy hai mét, bên trên có một vòng tròn, như thể…phía dưới còn có một tầng hầm?

Lục Trì chào hỏi Đa Lan Đạt ở cách đó không xa, tay hắn vừa hay đang cầm một cái xà beng trong tay, sau khi Đa Lan Đạt đi tới, Lục Trì bảo hắn dùng xà beng nới lỏng các mặt của vách ngăn trước, sau đó hắn mới kéo vòng tròn lên trên, kéo toàn bộ vách ngăn lên.

Sau khi di chuyển vách ngăn, thứ xuất hiện trước mặt Lục Trì, là một cầu thang đi xuống, bên trong tối đen, không thể nhìn rõ tình hình cụ thể, một mùi hôi thối từ phía dưới dần bay lên, hơi ghê tởm.