Nữ nhân nằm trên tấm thảm màu đen vặn vẹo, đường cong mỹ hảo, da thịt trong suốt như ngọc, hai ngọn núi nhỏ trước ngực theo động tác vặn vẹo của nàng mà tạo ra gợn sóng mê người, nàng khó chịu co quắp hai chân, nhỏ giọng khóc nức nở, giống như móng vuốt con mèo nhỏ cào vào lòng nam nhân.
"Gọi ta là Phương Thiết, ngươi muốn ta giúp ngươi thế nào?"
Ánh mắt nam nhân như sói, yết hầu không tự chủ nuốt nước miếng, dưới thân càng cứng rắn như sắt.
Nhan Kiều Kiều nhìn Phương Thiết quỳ gối trên tấm thảm, gần nàng trong gang tấc, nàng cắn môi, thút thít lắc đầu: "Kiều Kiều không biết, Thiết ca ca giúp ta... Giúp ta một chút..."
"Được, Kiều Kiều, ngươi nhất định muốn ca ca giúp ngươi sao?" Phương Thiết khắc chế mình đừng nhìn hai núʍ ѵú đỏ chói và vòng eo nhỏ không đến một nắm tay kia, phải để nàng tự mình thừa nhận.
"Muốn! Muốn Thiết ca ca..." Nàng vươn tay loạn xạ, muốn túm chặt Phương Thiết, nhưng lần này không đợi nàng nhào về phía nam nhân, đã bị nam nhân đặt trên thảm, lời nói lập tức nghẹn trong cổ họng.
Cuối cùng nam nhân đã hôn lên cái miệng anh đào nhỏ nhắn mà mình tâm tâm niệm niệm, không hề có kỹ thuật gì, dùng sức hút lấy, thơm mềm trơn ướt, hương vị còn tốt hơn hắn tưởng tượng, nhưng hắn dùng sức như vậy, Nhan Kiều Kiều ưm một tiếng, mơ hồ nói: "Đau!"
Lúc này Phương Thiết như mới từ trong mộng tỉnh lại, từ trên người nàng ngồi thẳng dậy, sau đó đặt thân thể mềm mại đã mê hoặc tâm thần hắn suốt một canh giờ xuống dưới thân.
Hắn thưởng thức nhìn bàn tay nhỏ của Nhan Kiều Kiều đang làm loạn trước ngực hắn, nhanh chóng cởi y phục của mình ném sang một bên.
"Tê" Nam nhân ngang ngược giật tấm vải nhỏ duy nhất treo trên nửa người trên của Nhan Kiều Kiều xuống, trong nháy mắt, hai cái vυ' nhỏ bại lộ trong không khí!
"A!" Nhan Kiều Kiều vẫn chưa mất toàn bộ ý thức, không nhịn được ôm ngực mình, nhưng Phương Thiết ngồi trên bụng nàng, từ trên cao nhìn xuống một màn này, huyết mạch căng phồng!
"Yêu tinh!" Hắn vươn tay bóp một cái núʍ ѵú, sau đó dùng môi lưỡi nhấm nháp một bên khác!
"Ưʍ..."
Lúc bàn tay lớn và đôi môi của nam nhân đυ.ng chạm vào hai cái vυ' trước ngực, Nhan Kiều Kiều không khỏi phát ra một tiếng ưm thoải mái.
Phương Thiết thời khắc chú ý thay đổi của nàng, vốn dĩ thú huyết đã sôi trào vì dáng vẻ kiều mị mê người của nàng, bây giờ nghe thấy âm thanh của nàng như vậy, tự nhiên cảm nhận được nàng dễ chịu, nam nhân vốn là như vậy, ngươi càng cổ vũ hắnm hắn càng thoải mái, nhưng Phương Thiết cũng không phải chàng trai mới lớn không biết cái gì, hắn biết phải làm thế nào để nữ nhân cũng được vui vẻ. Cho dù lúc này hắn đã dục hỏa đốt người, hận không thể đυ. vào trong mật huyệt của tiểu cô nương dưới thân, nhưng vẫn làm chuẩn bị trước.