Kiều Kiều Cùng Thợ Săn

Chương 4 (hơi H)

Nàng vừa nói vừa kéo y phục của mình, hai tay nam nhân ôm nàng, không rảnh tay ngăn cản, trơ mắt nhìn nàng kéo quần áo ngoài của mình loạn lên, chỉ chốc lát đã lộ ra cái yếm trắng bên trong, dưới ánh nắng mặt trời, da thịt của tiểu cô nương càng trắng như tuyết, nam nhân khàn giọng nói: "Ta dẫn người rời khỏi nơi này trước."

Miệng hắn huýt sáo một tiếng, một con ngựa chạy như bay đến, nhưng lúc này Nhan Kiều Kiều không biết hắn đang nói gì, nàng không chỉ kéo loạn y phục của mình, còn không nhịn được dùng bộ ngực cao ngất cọ lên người nam nhân, chỉ cảm thấy rất mát mẻ.

Nam nhân đặt nàng nằm ngang trên ngựa, mình lập tức đi lên, trong nháy mắt, hai người một ngựa đã biến mất tại chỗ trũng giữa núi này.

"Ân công, ta nóng quá..." Hai mắt Nhan Kiều Kiều mông lung như sương mù nhìn nam nhân, giọng nói mang theo tiếng khóc nức nở, nàng không chỉ ngồi dạng chân đối mặt với nam nhân, còn không nhịn được đưa bàn tay vào trong y phục của nam nhân sờ loạn, da thịt hắn mát mẻ lại rắn chắc, Nhan Kiều Kiều thỏa mãn than thở một tiếng, thậm chí còn dùng lực vạch y phục của ta, dán mặt vào.

Nam nhân cắn răng kiên trì, một lần nữa huy động roi ngựa, nhưng lúc Nhan Kiều Kiều sờ đến chỗ nhô ra nào đó, ánh mắt hắn tối sầm lại, sau đó dùng sức ôm cả người nàng vào vòng tay mát mẻ của nam nhân!

"Đám thổ phỉ kia cho ngươi uống thuốc sao?" Giọng nói của nam nhân căng cứng, không giận tự uy.

Hắn dùng sức va chạm, cuối cùng Nhan Kiều Kiều cũng thanh tỉnh một chút, sau đó nhìn vạt áo mở rộng và dây yếm lỏng lẻo treo trên cổ mình, đồng thời, tay nàng còn vươn vào trong y phục của nam nhân, nàng lập tức xấu hổ và giận dữ muốn chết, nhưng thuốc thổ phỉ cho nàng uống quá bá đạo, nàng chỉ thanh tỉnh trong nháy mắt, nhìn khuôn mặt cương nghị của nam nhân, vị trí bí ẩn nào đó giữa hai chân càng thêm ẩm ướt.

Nàng cố nén ý xấu hổ nói: "Ta không biết..."

Lúc này ngựa đột nhiên xóc nảy lên một cái, cuối cùng cái dây yếm treo trên cổ Nhan Kiều Kiều đã rơi xuống, lần này hai vυ' tuyết trắng non mềm trẻ trực tiếp đυ.ng vào l*иg ngực cứng rắn của nam nhân, đột nhiên đυ.ng chạm khiến hai người đều run lên, Nhan Kiều Kiều không nhịn được kêu lên sợ hãi: "A..." Nhưng cảm giác mát lạnh kia lại khiến nàng không kiềm chế được sờ soạng nam nhân từ trên xuống dưới, cuối cùng, nam nhân không kìm nén được nữa, lập tức văng tục: "Đệch! Đây chính là ngươi tự tìm!"