Lúc này, thân phận của người chết đã được điều tra rõ, đó là một thị nữ tên Trì Lan đang hầu hạ ở phủ Thái Bình công chúa, lần này công chúa tổ chức Phi Hồng Yến, Phi Hồng Viên không đủ nhân lực nên nàng liền từ phủ công chúa phủ tới hỗ trợ.
Tiểu thư đầu tiên chứng kiến cái chết của Trì Lan vẫn còn đang hôn mê, ở đây Minh Hoa Thường là người tới hiện trường sớm nhất, nàng hành lễ với Thái Bình công chúa, trả lời: “Hồi bẩm công chúa điện hạ, sau khi thần nữ thỉnh an người thì tới Noãn Các, điểm này ở đây có rất nhiều nương tử có thể xác minh. Lúc sau thần nữ ngồi thấy mệt mỏi nên muốn ra ngoài đi hít thở không khí, trên đường gặp được thị nữ Trì Lan, nàng ấy còn chỉ đường cho thần nữ. Sau đó thần nữ cùng Nhậm nương tử nói chuyện ở trong hoa viên, điểm này Nhậm nương tử có thể chứng minh.”
Nhậm Dao gật đầu, ý bảo lời Minh Hoa Thường nói không sai. Minh Hoa Thường nói tiếp: “Từ lúc Hoa Thường cáo biệt với Trì Lan cho đến khi tìm được Nhậm nương tử, đại khái chỉ khoảng một chén trà nhỏ. Hai người chúng ta nói chuyện có lẽ tầm một chén trà nhỏ, sau đó, chúng ta liền nghe được có người thét chói tai. Chờ đến lúc chạy tới thì nhìn thấy Triệu tiểu thư và nha hoàn té xỉu trên mặt đất, Trì Lan bị treo ở trên xà nhà, hai mắt đẫm máu, ngưng thở bỏ mình.”
Minh Hoa Chương bổ sung nói: “Không sai, ta ở bên ngoài nghe thấy thét chói tai, đi qua tới nơi nhiều nhất nửa nén hương. Khi ta đưa thi thể xuống tứ chi vẫn còn mềm, độ ấm trên da vẫn chưa tan, có lẽ nàng ấy vừa mới chết không lâu.”
Thái Bình công chúa lại đau đầu mà ấn mi tâm, nô bộc trong phủ công chúa đông đúc, bà căn bản không thèm để ý sống chết của một thị nữ, nhưng loại chuyện này phát sinh ở yến hội mà bà tỉ mỉ chuẩn bị lại cực kỳ khiến người mất hứng. Hiện giờ làm trò trước mặt đông đảo khách khứa như thế, nếu Thái Bình công chúa xử trí không tốt sẽ trực tiếp ảnh hưởng đến nhân tâm trong triều.
Dù sao thì đến cả cái chết của một thị nữ nho nhỏ cũng không xử lý được thì trong triều còn có ai tin tưởng năng lực của bà, ai sẽ đến nương nhờ bà? Hiện giờ là thời điểm mấu chốt, bà trăm triệu lần không thể để xảy ra sự cố.
Thái Bình công chúa nhanh chóng hạ quyết tâm, nói: “Gia nghiệp của phủ công chúa rất lớn, bổn cung không có cách nào phân thân, khó có thể chu đáo ở mọi mặt. Có lẽ là nàng ta có thù oán với người nào đó, người đó lợi dụng sơ hở ở Phi Hồng Viên nên tới trả thù. Đem thị nữ kia đi khâm liệm cho tốt, chọn ngày hạ táng, phát cho thân nhân nàng ta một trăm quan tiền trợ cấp. Ngoài ra, tăng cường việc tuần tra trong Phi Hồng Viên, bổn cung không cho phép loại chuyện này phát sinh lần nữa.”
Ngụy Vương ngồi ở bên cạnh không nhanh không chậm xoay ngọc ban chỉ trên tay. Quản gia ở phía sau hắn nhíu mày nói: “Thái Bình điện hạ, nghe nói khi phát hiện thi thể còn phát hiện một hàng chữ bằng máu trên mặt đất, viết là ‘Ai thấy ta, chết’, đây là thế nào?”
Thái Bình công chúa trầm mặt, lạnh lùng nói: “Đơn giản là một đám người rảnh rỗi giở trò mà thôi, chẳng lẽ trên đời này thật sự có phép lạ, có thần linh hay sao? Cho dù có, phụ mẫu bổn cung đều là hoàng đế, đại huynh, nhị huynh là Thái Tử, tứ huynh là hoàng trữ, phu quân là Vương gia, trong tứ hải có ai dám không nghe lời. Có yêu ma nào dám tới gần bổn cung?”
Trên đời này không còn có nữ tử nào tôn quý hơn Thái Bình công chúa, người tràn đầy long khí như vậy không có lý nào trấn áp không được quỷ quái tà ma. Quản gia víu tay, sắc mặt ngượng ngùng, Ngụy Vương đúng lúc này tiếp lời: “Hắn cũng là lo lắng cho an toàn của Phi Hồng Yến mà thôi, dù sao cũng nhiều lang quân, thiên kim như vậy ở trên núi, vạn nhất xảy ra chuyện gì thì không có cách nào giải thích với các quan lại ở Lạc Dương. Thái Bình, đừng tức giận.”
Thái Bình công chúa mím môi, mắt phượng bị lửa giận thiêu đốt, phò mã Định Vương giảng hòa nói: “Được rồi, chỉ là ngoài ý muốn mà thôi, sắp tới tăng cường tuần tra hung đồ nghe thấy sẽ chuồn nhanh thôi, sao còn dám tác loạn? Công chúa vất vả một ngày đã sớm mệt mỏi, mọi người giải tán đi.”
Định Vương đã lên tiếng, các khách nhân chỉ có thể đứng dậy cáo lui. Minh Hoa Chương là người tiếp xúc với thi thể đầu tiên, sau đó Tạ Tế Xuyên tới nhận ra không ổn liền lập tức kêu thị vệ phong tỏa hậu viện, người trực tiếp nhìn thấy tử trạng của Chi Lan cũng không nhiều.