Nhan Cừ vô cùng tự nhiên duỗi tay đến giữa hai chân anh, thân mình cúi xuống, bộ ngực đầy đặn mềm mại giả bộ ép sát lên đùi săn chắc của Chung Việt Quần, bầu ngực no tròn bị đè ép hơi biến hình, theo động tác chuyển động của cô, cọ xát lên cơ bắp rắn chắc chỗ đùi anh.
Bàn tay sờ đến cây bút bị rơi, cô bắt lấy rồi thu tay lại, trong lúc đó, mu bàn tay mềm mịn trắng nõn như không cẩn thận đυ.ng sát qua viên bị thịt đang buông thỏng dưới háng anh.
Mu bàn tay cô lặng lẽ dùng chút sức, viên bi thịt nặng trịch của anh bị nâng lên chút rồi lại buông xuống, nó theo quán tính nhẹ nhàng lắc lư một chút.
Bộ phận riêng tư bị đυ.ng chạm, côn ŧᏂịŧ bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ hơi hơi cương lên ngẩng đầu, Chung Việt Quần âm thầm nhướng mày, mịt mờ một chút rồi nhìn sang người phụ nữ ngồi bên cạnh mình.
Cô chính người đang được toàn bộ người trong trường học bàn tán thảo luận rất nhiều, là một người phụ nữ rất xinh đẹp, nhưng lại có chút không an phận.
Thấy anh nhìn qua, cô không hề sợ hãi hay e thẹn, mà còn cùng đôi mắt anh đối diện, cô vươn đầu lưỡi liếʍ cánh môi mình, trong ánh mắt mang theo ba phần dụ hoặc, ba phần ngả ngớn, cùng ba phần khát vọng.
Đôi mắt xinh đẹp mở to sáng rõ, trong đó như lấp lánh một ngọn lửa nóng, khiến cho hô hấp của anh cũng đi theo hơi chút rối loạn.
Anh cảm giác được một bàn tay non mềm mịn màng cầm tay mình, kéo nó duỗi về hướng mép váy của cô, anh nhịn không được mà không có động tác giãy giụa.
Nhan Cừ buông lỏng ra cổ tay anh, lòng bàn tay mềm sờ lên cánh tay anh, dùng đầu ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve ái muội, ngón tay kia còn thử chui vào từ cổ tay áo anh nữa.
Chung Việt Quần không có biện pháp ngăn chặn sự quấy phá của cô, côn ŧᏂịŧ giấu ở trong quần đã bắt đầu cương cứng lên, càng ngày càng có xu thế phình to như muốn chọc thủng đũng quần…
Chung Việt Quần ỡm ờ thuận theo ý cô, để cô dẫn dắt tay mình đưa vào dưới váy…
Không biết là cố ý hay vô tình, đốt ngón tay hơi to trên ngón tay Chung Việt Quần dán vào đùi trong thon mịn của Nhan Cừ, chậm rãi cọ xát qua lại, xúc cảm non mềm mịn màng trên da thịt cô làm cho Chung Việt Quần nhịn không được nhẹ cong đầu ngón tay vuốt ve trên đùi cô.
Tay anh bị cô tiếp tục lôi kéo dẫn dắt, liền chạm vào một vật hơi cứng, lại trơn bóng mượt mà, hình như là trân châu? Còn nối thành một hàng.
Trời, người phụ nữ mặc loại qυầи ɭóŧ phóng đãng này sao, cô là có bao nhiêu mong muốn bị côn ŧᏂịŧ thô to của đàn ông hung hăng cắm tiểu huyệt chứ?
Hôm nay, Nhan Cừ cố ý mặc qυầи ɭóŧ có trân châu mát xa trước khi ra khỏi nhà, ở vị trí phía trước hoa hạch, là một chuỗi trân châu được đính thành hàng.
Trong lúc đi lại, mấy hạt trân châu kia sẽ cọ xát lên hoa hạch mẫn cảm, mang đến cho cô từng đợt kɧoáı ©ảʍ…
Khoảng thời gian không có đàn ông, mấy cái qυầи ɭóŧ kiểu này có thể giúp đỡ an ủi cô một chút, dù sao có chút an ủi đó còn hơn là không có. Tuy rằng bên trong hoa huyệt non mềm ướt đẫm không được cọ xát an ủi thật sự, nhưng tốt ở chỗ lúc cô mặc loại qυầи ɭóŧ tình thú này đi ra ngoài, trong lòng sẽ không tránh khỏi cảm thấy chút e thẹn nhưng lại chơi thật tốt.