Nhan Cừ Phóng Đãng

Thế giới 2 - Chương 3: Suy nghĩ xấu xa

Cơ thể với nước da ngăm đen, vừa cao to vừa vạm vỡ, dung mạo không quá xuất sắc, nhưng cả người đều toát ra khí chất hiền hậu chất phác.

Trong lòng cô đã có tính toán, nghênh đón đối phương tiến vào trong, song liền đi lấy nước cho đối phương.

Mà Nhan Cừ không hề hay biết rằng, người cô cho cho rằng hiền lành trung thực đó, lúc cánh cửa vừa mới mở ra liền nhìn chằm chằm vào nhũ hoa của nàng, ỷ vào vóc người cao hơn liếc nhìn khe ngực không bỏ sót chỗ nào.

*

Trương Võ ngồi ở trên ghế sô pha, trong lòng biết bản thân làm thế này là không đúng quy tắc, đáng lẽ bản thân nên giúp đỡ chủ nhà, vậy mà vừa bước vào cửa liền ngồi ở trên ghế sô pha, còn bắt chủ nhà đi rót nước cho mình uống. Nhưng trong lòng anh rất hưởng thụ việc cô hiếu khách và hiền lành như thế này, quả nhiên tính cách cùng với dáng vẻ đều xinh đẹp giống nhau.

Anh đúng thật đã bị sự xinh đẹp của Nhan Cừ làm rung động ngay tại lúc cửa vừa mở ra, anh không giỏi văn học, cũng không biết phải hình dung thế nào mới có thể lột tả được vẻ đẹp của cô.

Chỉ cảm thấy, cô sinh ra đúng là hồng nhan họa thủy, nhưng lại cảm thấy bản thân hình dung như thế quá lỗ mãng, đành phải ở trong lòng yên lặng nghĩ cô lớn lên quả thật rất giống tiên nữ giáng trần.

Nhưng anh mặt nhìn đến ngây ngốc như vậy, lại không giống cảm xúc đang có trong lòng, nhìn không ra được đang nghĩ gì.

Trương Võ thẫn thờ nhìn bóng dáng Nhan Cừ đi vào phòng bếp, bị mái tóc hơi rối nhưng vẫn xinh đẹp của cô lôi cuốn, cặp mông to uốn éo, đôi chân nuột nà, cái eo thon nhỏ, không có chỗ nào không đẹp cả.

Nhưng người xinh đẹp dáng kiều thướt tha như thế bản thân làm sao dám mơ tưởng tới cô, chỉ ngồi đây xem cho hai mắt đỡ ghiền thôi.

Tuy vậy, nghĩ đến nhóm phụ nữ trước đây nhân lúc chồng không có nhà câu dẫn mình, hiện tại chồng của cô lỡ như đang ở bên ngoài, cô có khi nào cũng…

Đầu óc xấu xa, mẹ nó, Trương Võ mày đang nghĩ cái gì đấy hả?

Trương Võ một mặt khinh bỉ bản thân, mặt khác lại nhịn không được miên man suy nghĩ. Vì thế mà cả cơ thể dần trở nên khô nóng hơn, dươиɠ ѵậŧ đã lâu không chạm qua phụ nữ có chút khó chịu rồi.

Gương mặt anh đỏ lên, cũng may có da đen che đi nên không bị lộ.

Nhan Cừ xoay người đi sang chỗ khác rót nước trong phòng bếp, Nhan Cừ xoay người sang chỗ khác phòng bếp đổ nước, nhớ tới người kia nước da ngăm đen, gương mặt lạnh lùng, lưng dài vai rộng, mặc dù chỉ mặc đồng phục làm việc bình thường nhưng cũng không che đi được cơ bắp cuồn cuộn bên trong. Cô cảm thấy phía dưới đã ngứa ngáy, dòng nước ấm quen thuộc bắt đầu chảy ra ngoài, còn mang theo cảm giác kí©ɧ ŧɧí©ɧ, khiến cô nhịn không được ép chặt bụng nhỏ, đôi chân bủn rủn, hơi thở dồn dập.