Cự Tuyệt Làm Gay Tôi Bị Thao Hỏng

Chương 32

"Anh mua đồng phục cảnh sát làm gì, sao lại là váy ngắn?”

"Cấp dưới tự mình làm chủ..." Khóe miệng Thù Nghiễn giật giật, hận không thể đánh chết người làm việc, bảo bọn họ chuẩn bị một bộ đồng phục cảnh sát, vậy mà lại đưa tới một bộ đồng phục tình thú.

"Quên đi, cho cậu ấy thay." Bùi Tây Lâu cười xấu xa, rõ ràng là rất hứng thú với chuyện thay đồng phục cho vợ.

Lâm Kỳ mơ mơ màng màng cảm giác có người đang đùa nghịch mình, quần áo trên người bị cởi ra rồi thay mới.

"Còn có tất nữa." Bùi Tây Lâu cầm lấy một cái tất màu trắng ngọc, "Mỗi người đeo một bên.”

Thù Nghiễn cũng cười, hai người đàn ông mỗi người nắm lấy một chân vợ, thay anh mặc tất màu trắng ngọc mỏng manh. Bắp đùi trắng nõn đẫy đà được bao bọc dưới sợi vải trắng, phác họa ra cảm giác mềm mại của thân thể. Bởi vì vớ là mở, hai người thậm chí không cho Lâm Kỳ mặc qυầи ɭóŧ, mặc dù nó cũng không cần thiết.

Trên người người thanh niên đang nằm trên giường nhìn chiếc áo sơ mi màu xanh nhạt, mặc áo khoác đồng phục màu xanh đậm coi như nghiêm chỉnh, thậm chí Thù Nghiễn còn thắt cà vạt màu đen cho anh, thân dưới cũng không quá đứng đắn, váy ngắn màu đen khó khăn lắm mới che được mông, hai chân trắng trẻo nhẵn nhụi được bao bọc tinh tế, mắt cá chân mảnh khảnh, mỗi một tấc da thịt đều thơm ngát, dục hương sống động.

Máu mũi thiếu chút nữa phun ra, Thù Nghiễn và Bùi Tây Lâu đều bịt mũi lại.

Hai người liếc nhau, trong không khí bùm bùm, chiến đấu không có tiếng động.

“Em họ, kính trọng người lớn đi.”

“Chi bằng anh họ ưu tiên người trẻ chút.”

“Cậu đừng quên lúc còn nhỏ tôi đã cứu cậu.”

"..." Chuyện Thù Nghiễn nói là Bùi Tây Lâu lúc ba tuổi rơi xuống đài phun nước được hắn vớt lên.

“Anh họ, tôi thật sự đã đánh giá thấp da mặt của anh rồi.”

Mặc kệ như thế nào đi nữa, Thù Nghiễn cũng như chấp nhận để chiếm được phúc lợi ăn thịt trước.

Bùi Tây Lâu ngồi ở đầu giường, cúi đầu hôn lên miệng Lâm Kỳ, Thù Nghiễn quỳ gối ngồi ở cuối giường, nâng một chân Lâm Kỳ, động tác xốc váy lên này khiến Thù Nghiễn cảm thấy mình thật sự rất hạ lưu, nhưng vừa nhìn thấy cúc huyệt bị làm còn hơi sưng lên, lý trí Thù Nghiễn nhất thời biến mất hoàn toàn, vội vàng vùi đầu giữa hai chân Lâm Kỳ.

Đầu tiên Thù Nghiễn liếʍ, liếʍ đến cửa huyệt ướt đẫm, môi lưỡi dán chung một chỗ với huyệt da^ʍ phát ra tiếng nước “chầng chậc” khó có thể bỏ qua, huyệt nhỏ dâʍ đãиɠ bị đầu lưỡi đẩy ra, đầu lưỡi thô ráp vội vàng chui vào trong, cửa huyệt nhỏ hẹp chặt chẽ nhưng không chống lại được sự xâm lấn của đầu lưỡi, run rẩy mở ra thành một lỗ nhỏ. hình như phát hiện có thứ gì đó chui vào chỗ riêng tư, cơ thể Lâm Kỳ căng thẳng, muốn cong bắp chân lên, Thù Nghiễn đang ăn huyệt ăn rất ngon miệng, làm sao có thể cho phép anh lộn xộn, ấn chân anh dùng đầu lưỡi cạy mở thêm.