Cự Tuyệt Làm Gay Tôi Bị Thao Hỏng

Chương 5

Tống Ngọc cảm thấy có một sự nguy hiểm khó tả, cậu ta bước lên phía trước chắn, để Lâm Kỳ đứng ở phía sau lưng mình.

"Cảnh Thịnh Niên, cảm ơn anh, tôi nhất định sẽ dốc hết sức để học hỏi."

Cảnh Thịnh Niên thấy cậu ta đang bảo vệ Lâm Kỳ, trong lòng bỗng chốc không vui nhưng ngoài mặt vẫn cười, nói: "Tôi đã sớm được nghe nói về chuyện quản lý Lâm, nhưng hôm nay lần đầu tiên gặp, tôi cảm thấy anh Lâm không như lời đồn đại…bây giờ xem ra đó là sự thật?"

Anh ta cố ý không nói hết câu, Tống Ngọc không đoán được ý của anh ta, nhưng Lâm Kỳ lại nghe ra được. Cơ thể ban đầu của Lâm Kỳ thực sự rất xấu tính và dâʍ đãиɠ, một số người mới đến muốn đi đường tắt đã chủ động ngủ với anh ta, hy vọng có được một số tài nguyên. Lâm Kỳ cũng ngủ với người ta, nhưng xong lại không giúp họ, những đánh giá thậm chí còn trở nên tệ hơn.

"Anh có ý gì?" Tống Ngọc cảm thấy Cảnh Thịnh Niên dường như đang nói xấu Lâm Kỳ, cậu ta đột nhiên trở nên không hài lòng, giọng điệu vì thế cũng đã thay đổi.

"Chuyện này để nói sau đi, anh thêm weixin của tôi đi ảnh đế Cảnh." Danh tiếng của Lâm Kỳ tệ đi cũng không sao, nhưng anh thực sự sợ Cảnh Thịnh Niên sẽ hiểu lầm Tống Ngọc là loại ngôi sao leo lên đầu giường. Rồi sau đó lỡ như mối quan hệ này vì vậy mà kết thúc thì sao?

"Được chứ." Mục đích của Cảnh Thịnh Niên đã đạt được, tiến lên một bước thêm weixin của Lâm Kỳ, lúc này Tống Ngọc ngay bên cạnh đã tức đến mức muốn nghiến răng.

Sau khi quay phim xong, Tống Ngọc ở lại cơ sở điện ảnh và truyền hình còn Lâm Kỳ thì tự lái xe về nhà.

Vừa tắm xong, đang nằm trên giường thì Lâm Kỳ liền nhận được một bức ảnh. Anh mở nó ra, gần như nôn ra máu. Đó là hình ảnh anh đang ngậm lấy dươиɠ ѵậŧ của Văn Nam Quy, bức ảnh đó không biết nó được chụp khi nào. Trong bức ảnh, khuôn mặt anh hồng hào, trong miệng ngậm một nửa dươиɠ ѵậŧ của đàn ông, mắt đang nhắm lại có vẻ như đang rất say sưa.

Ngu ngốc! Văn Nam Quy tên này đúng thật là quá ngu ngốc rồi!

Lâm Kỳ không bao giờ nghĩ rằng Văn Nam Quy sẽ chụp loại ảnh này, bản thân anh còn không muốn nhớ lại cảnh tượng xấu hổ ngày hôm đó.

Đi kèm với bức ảnh là một dòng tin nhắn "Bảy giờ tối mai, tại biệt viện Bình Minh."

Lâm Kỳ cả đêm ngủ không ngon, ngày hôm sau thức dậy liền không có khẩu vị ăn uống, vì vậy chưa tới bảy giờ tối đã đi đến biệt viện Bình Minh.

Đây là nhà riêng, đất đai ở thành phố Lan rất đắt đỏ, ước tính một cách thận trọng thì để mà có thể xây dựng một căn biệt thự như vậy trên mảnh đất này cần phải tốn hàng trăm triệu. Vừa gõ cửa, lập tức có người tới đón Lâm Kỳ, người hầu dẫn Lâm Kỳ đi qua sân lớn, đi qua thêm mấy sân nữa mới đến phòng của Văn Nam Quy.

Lâm Kỳ đã lười phải chịu đựng thêm nên nhanh chóng đẩy cửa đi vào. Khi vào phòng thì nhìn thấy Văn Nam Quy đang nằm trên ghế, nhàn nhã uống trà.

"Văn Nam Quy, rốt cuộc anh có ý gì? Anh chụp ảnh làm gì? Anh định uy hϊếp tôi sao?" Lâm Kỳ tức giận nói, vừa nói vừa lao vào người Văn Nam Quy, túm lấy cổ áo, tra hỏi hắn. Văn Nam Quy đặt tách trà xuống thảm, nước trà nhanh chóng lan ra, thấm vào tấm thảm xanh thẫm trên sàn.

Văn Nam Quy không hề để tâm đến tách trà dưới đất mà lại ôm lấy Lâm Kỳ.

"Cậu đang tự đưa mình vào vòng tay tôi à?"

"Tôi khinh ! Đừng nói nhảm!" Lâm Kỳ bị hắn ôm một hồi, mãi cũng không thoát ra được. Văn Nam Quy cười cười, ôm người đàn ông trong ngực đứng lên, hai chân của Lâm Kỳ đặt ở trên eo của hắn.

"Anh đang làm cái gì vậy?” Lâm Kỳ sợ bị rớt xuống nên đã vội ôm lấy cổ Văn Nam Quy để bám trụ lại.

Ngày trước Lâm Kỳ cho hắn uống của mình, hắn vẫn luôn nhớ hương vị đó. Trong lòng cảm thấy ngứa ngáy khó chịu, dươиɠ ѵậŧ của hắn cương cứng nên hắn đã lấy ảnh ra và thủ da^ʍ, nhưng sau khi thủ da^ʍ xong hắn vẫn không thấy sướиɠ. Hắn chưa bao giờ làʍ t̠ìиɦ với đàn ông, khi xem phim sεメ hai người đàn ông, cảm giác buồn nôn ập tới, nhưng khi thay vào đấy là khuôn mặt của Lâm Kỳ thì dươиɠ ѵậŧ của hắn lại cứng đến phát đau.