Ta Dựa Vào Việc Rút Thẻ Để Sống Sót

Chương 13:

Cây thủ trượng làm bằng gỗ đen nhẹ nhàng đập một phát lên trên mặt đất, con mắt màu xanh thẳm của Steria đảo qua hai người, giọng nói tràn đầy ôn hòa: "Hai vị đại ca, có chuyện gì, xin ngày mai hẵng nói."

Nói xong, còn tao nhã lễ phép khom người, thi lễ một cái, “sầm” một tiếng đóng cửa lại.

Yoel, Héric: ...

Hai người liếc nhau, Héric cắn răng: "Tại sao trong phòng lại đột nhiên xuất hiện thêm một người lạ nữa vậy? !"

Yoel cũng rất muốn hỏi, gã ngẩng đầu nhìn cánh cửa khóa chặt, quay người chuẩn bị đi tìm Eliel: "Héric, ngươi ở chỗ này chờ, ta đi đến chỗ sĩ quan và quản gia báo cáo chuyện này."

Trong phòng, Steria ưu nhã nâng kính mắt lên, sợi dây vàng tinh tế lay nhẹ, ông nở một nụ cười hiền lành, ánh mắt rơi vào trên thân Kiều Tinh Nam ngồi ở bên cạnh bàn.

Đây là tân chủ nhân của ông.

Không giống như số 0 từng có một chủ nhân, trước khi bị Kiều Tinh Nam rút ra thì trước đó Steria đã từng có bốn chủ nhân, mỗi một đời đều có khuyết điểm riêng.

Đương nhiên, thân là một thân sĩ, cho dù bị chủ nhân trước đưa về Tạp Trì, Steria cũng sẽ không chửi bới các chủ nhân đó trước mặt thẻ bài khác, như thế không hề tao nhã. Chỉ có lúc bị đưa đi, ông mới dùng chất giọng cực kì ôn hòa châm chọc bốn chủ nhân kia.

Vị tân chủ nhân này có vẻ hơi khác so với chủ nhân lúc trước của ông.

"Chú Steria, mau tới đây ngồi đi!"

Nam nhân tóc đen hạ giọng phất phất tay, vẻ mặt tươi cười gọi ông ta.

Đây là lần đầu tiên Steria được nhân loại gọi là chú.

Nét mặt Steria không thay đổi, cử chỉ ung dung ngồi ở bên cạnh bàn, tiếp theo liền thấy Kiều Tinh Nam giơ ngón tay cái lên, vô cùng chân thành khích lệ, "Chú Steria, chú thật sự là người có phong phạm!"

Màn biểu diễn quá là chân thật, không hề mang đến một cảm giác không hài hòa nào.

Nghe được tiếng khích lệ, Steria dè dặt cười cười.

Steria biết rõ về tình huống hiện tại.

Nói ngắn gọn, chủ nhân đời thứ năm của ông đang giả vờ mình là một đế vương, ngày mốt, bạo quân sẽ đến trang viên, nếu như bị phát hiện ra thân phận thật thì thứ chờ đợi bọn họ chính là một con đường chết.

Việc mình cần phải làm là dựa theo kịch bản của tân chủ nhân để diễn kịch, tìm kiếm một chút hi vọng sống sót.

Tân chủ nhân của ông thật sự quá là đáng thương.

Steria từ ái nghĩ như vậy, nhưng nếu cẩn thận quan sát thì sẽ phát hiện, trong mắt của ông cũng không có quá nhiều tình cảm.

Trên mặt ông lộ ra nụ cười tao nhã, nhìn tân chủ nhân vẫn còn khá trẻ mở miệng nói: "Vừa rồi diễn xuất của chú Steria có thể sánh bằng số 0 rồi đấy, đoạn thử vai vừa nãy hoàn toàn có thể đưa vào kịch bản chính thức."

"Số 0 cũng biết diễn kịch sao?"

Steria rất là kinh ngạc, tộc con rối là chủng tộc thẻ bài trung thành nhất, nhưng cũng là tộc cứng nhắc nhất, lần đầu tiên ông biết con rối cũng biết diễn kịch.

"Chủ nhân, giúp, số 0."

Lúc này số 0 đã lấy mũ trùm xuống, lộ ra khuôn mặt tuấn tú kia, nhưng giọng nói thì vẫn còn lắp bắp như cũ, nét mặt cũng có chút cứng ngắc.

Kiều Tinh Nam vỗ vỗ bả vai số 0, "Ta không giúp gì nhiều đâu, là bởi vì bản thân đệ rất ưu tú, cho nên chúng ta mới có thể thuận lợi sống tới ngày hôm nay."

Nghe thấy chủ nhân khích lệ, trên khuôn mặt cứng đờ của số 0 dường như không có chút dao động nào, nhưng nếu cẩn thận quan sát thì sẽ phát hiện khóe miệng của nó có hơi cong lên.

Số 0 rất thích được khen thưởng.

Đương nhiên là trước khi gặp được Kiều Tinh Nam, nó chưa từng được ai khen thưởng cả.

Vị tân chủ nhân này đúng là rất ngọt ngào.

Steria nhìn nét mặt số 0, bên trong đôi mắt màu xanh thẳm hiện lên một tia u ám, trong chớp mắt liền che dấu ở trong đôi mắt yêu thương bao dung đầy từ ái kia, trong ánh mắt lúc này chỉ còn ý cười.

"Khoảng thời gian qua chủ nhân vất vả rồi."

"Kỳ thực cũng không có gì vất vả cả, đều là vì sống sót thôi." Kiều Tinh Nam cọ cọ cái mũi, y nhìn về phía Steria, "Chú Steria, chú không cần gọi ta là chủ nhân, trực tiếp gọi tên ta là được rồi."

Trước đó Kiều Tinh Nam cũng đã từng bảo số 0 đừng gọi y là chủ nhân, vì y cảm thấy là lạ, nhưng đối phương lý lẽ cứng nhắc, chủ nhân chính là chủ nhân, cho dù có gọi với người khác chủ nhân là "Vương" thì trong thâm tâm vẫn một mực gọi y là chủ nhân.

Kiều Tinh Nam không biết làm sao, cũng đành mặc kệ nó.

"Sao có thể gọi như thế được."

Steria nhăn nhăn lông mày, thủ trượng làm bằng gỗ đen đập lên mặt đất một cái, phát ra tiếng cộc cộc: "Trực tiếp gọi tên chủ nhân thực sự là quá thất lễ."

"Là một thân sĩ hợp cách, ta hi vọng ngài đừng nói những điều như vậy nữa, điều này không chỉ là không tôn trọng đối với thân phận của ngài, hơn nữa cũng là sự chất vấn với phẩm cách thân sĩ của ta."

Kiều Tinh Nam không ngờ mình chỉ nói có một câu mà đối phương lại phản ứng kịch liệt như vậy, mắt thấy đối phương còn muốn nói tiếp, y vội ngăn lại nói: "Được, chú Steria muốn gọi ta là gì thì cứ gọi như thế đi."

"Đúng rồi, chú Steria, kỹ năng "Vì tôn nghiêm mà chiến" của chú có thể nói kỹ càng cho ta biết được không? Về sau nếu như có cơ hội, ta sẽ bổ sung vào trong kịch bản." Kiều Tinh Nam cứng rắn đổi sang chủ đề khác.

Nghe thấy Kiều Tinh Nam hỏi vấn đề này, thần sắc Steria đã hòa hoãn trở lại, ông nhẹ giọng nói: "Kỹ năng đó cần dựa vào gậy của ta, khi ta bị sỉ nhục, sức mạnh quân sự và trí lực của ta sẽ tăng lên. . ."

Thấy đối phương không còn xoắn xuýt chuyện xưng hô nữa, Kiều Tinh Nam nhẹ nhàng thở ra, quay người lấy sổ tay của mình ra, ghi nhớ kỹ năng của Steria vào đó.

Mặc dù phải đến cấp ba mới có thể kích hoạt, nhưng có thể chuẩn bị trước.

Kiều Tinh Nam nhớ xong kỹ năng của Steria, lập tức quay đầu hoàn thiện kịch bản của mình. Chú Steria rất phù hợp với hình tượng quản gia thϊếp thân bên cạnh đế vương, là người hiểu rõ thói quen sinh hoạt của vương, ông có thể tiếp tục làm sâu sắc hơn ấn tượng của người khác về vương.

Ở phía bên kia, Eliel đang cầm trong tay một viên bảo thạch, nói chuyện với quản gia.

"Đây là đồ có được từ vị kia?"

Quản gia cau mày, đánh giá hồng ngọc trong tay, dưới ánh đèn, bảo thạch tản ra màu huỳnh quang đỏ nhàn nhạt, óng ánh sáng long lanh, rất là xinh đẹp.

Eliel ừ một tiếng, sau đó trầm giọng tiếp tục nói: "Nếu như y là người nước khác phái tới, bên đó còn cam lòng dốc hết vốn liếng để y xâm nhập vào Arilance, rốt cuộc là có ý đồ gì?"

"Rốt cuộc đế quốc nào đứng sau lưng y?"

Quản gia trả bảo thạch lại cho Eliel, trên mặt mang theo một tia nghiêm nghị sâu sắc, "Lúc các ngươi ra ngoài, có gặp phải chuyện gì kỳ lạ không?"

Chuyện kỳ lạ? Eliel nhớ ra ở đầu ngõ gặp phải đôi huynh muội kia.

Eliel tự thuật lại toàn bộ sự việc cho quản gia nghe, sau đó nói tiếp: "Đôi huynh muội kia, sau khi trở lại trang viên ta đã tìm người tra xét, lai lịch của bọn họ không có vấn đề gì."

Cái này càng làm cho người ta thêm khó hiểu, nếu như vậy, đôi huynh muội kia rốt cuộc có cái gì đáng để đối phương chú ý.

"Trước đó người điều tra có nói lúc đến đây y dường như đang tìm kiếm cái gì đó, chẳng lẽ là đang tìm kiếm người nhà của y?" Eliel suy đoán.

Quản gia trầm tư, vừa định gọi người điều tra tới hỏi thăm một ít chuyện thì liền nghe thấy tiếng đập cửa vang lên.

Hai người liếc nhìn nhau, trong lòng đều có một dự cảm, mở cửa trông thấy là Yoel, thở dài một hơi, quả nhiên vẫn là chuyện của cái tên lừa đảo không an phận kia.

"Bên kia lại xảy ra chuyện gì?"

Yoel nhanh chóng thuật lại cảnh tượng mà gã và Héric đã nhìn thấy, sau đó nói: "Vị kia rất là lạ, mặc một bộ áo đuôi tôm, tuổi tác hơi lớn, căn bản không giống người mặc áo bào trắng, nhưng lại không làm kinh động hộ vệ kỵ sĩ mà cũng có thể đi vào trang viên."

"Có phải lúc đó chỉ có một tia sáng đỏ lóe lên là lão ta xuất hiện không?"

Eliel hơi trầm mặc, trong lòng đột nhiên có một suy đoán hoang đường, không khỏi đưa mắt nhìn về phía quản gia.

Quản gia nghe vậy cũng có chút trầm mặc, một lát sau, ông ta phun ra bốn chữ: "Quyển trục ma pháp."

Chỉ có quyển trục ma pháp mới có thể triệu hoán người khác ở cự ly xa mà không kinh động đến kỵ sĩ trang viên.

Nhưng loại quyển trục ma pháp có thuộc tính này là thứ có tiền cũng không mua được, vô cùng hiếm có, người bình thường không thể nào mua được nó, đến cả đế vương Arilance của bọn họ cũng rất ít khi sử dụng đến.

Bởi vì dùng một cái sẽ mất một cái.

Eliel nhíu mày, "Ta đi xem vị kia một chút."

Không đợi hắn cùng Yoel rời đi, quản gia đã vội ngăn lại, "Chờ một chút, nếu đối phương đã nói là đừng quấy rầy vương bọn họ nghỉ ngơi thì buổi tối có hỏi cũng không ra được gì đâu, buổi sáng ngày mai, chúng ta cùng đi."

Đi xem xem cái vị được triệu hoán kia, rốt cuộc đến đây vì âm mưu gì.