Bên trong con mắt màu đen của số 0 tràn đầy mê mang, là một thẻ bài con rối không có tình cảm, nó không thể hiểu được những người kia đang tranh chấp vì thứ gì, đúng lúc này, bên tai của nó bỗng nhiên vang lên giọng nói của chủ nhân.
【 số 0, chúng ta đi vào đó tâm sự với ba người kia đi. 】
Tâm sự?
Số 0 hơi ngỡ ngàng, chẳng lẽ muốn nó kết giao bằng hữu với ba người kia sao?
Kiều Tinh Nam không giải thích nhiều, chỉ nói: 【 Lần này ngươi chỉ cần ở bên cạnh xem, không cần lên tiếng. 】
Luna chưa bao giờ hoài nghi đến việc người yêu của mình sẽ ở cùng với người khác.
Đến bây giờ nàng vẫn còn nhớ, hôm đó là ngày giỗ của cha mẹ nàng, nàng tâm tình không tốt nên đã âm thầm trốn đi một mình để khóc, đối phương đã ôn nhu an ủi nàng bằng những lời nói và cánh tay ấm áp đến thế nào.
Nhờ có sự ôn nhu quan tâm của người yêu, sự trung thành dũng cảm, giống như là Thái Dương trên trời, tất cả lời ca tụng trên thế giới dành cho chàng ấy cũng không hề quá đáng.
Nhưng chính một người yêu hoàn mỹ như vậy, lại đang đứng ở dưới gốc cây hôn một nữ nhân khác.
Luna dùng con mắt màu nâu tràn ngập nước mắt, nàng nhìn thẳng vào người yêu ngày xưa: "Neel, chàng đã nói, chàng muốn ta trở thành thê tử của chàng, trở thành người nhà của ta, hóa ra những lời dỗ ngon dỗ ngọt kia cũng là lừa gạt ta sao? !"
Neel khịt mũi một cái.
Những lời kia, nữ nhân nào gã cũng nói cho họ cả, nhưng trên thực tế Neel hoàn toàn không muốn kết hôn với bất kỳ một nữ nhân nào, gã rất thích cuộc sống vô câu vô thúc giống như bây giờ.
Bình thường bên hồ này sẽ không có ai, cho nên Neel mới nghĩ đến việc mời Jessica tới đây, ai ngờ hôm nay bên hồ lại có người, mà có người thì thật ra cũng không sao, đen đủi ở chỗ đó còn là một tình nhân khác của gã.
Thật sự là đen đủi.
Neel nhìn hai người, cảm thấy hơi đau đầu, lần sau gã sẽ không chọn hầu gái trong trang viên làm người yêu nữa.
"Neel, chẳng lẽ chàng không muốn nói cái gì sao?"
Jessica cũng tỏ vẻ bản thân không thể chấp nhận được, "Tại sao chàng lại đối xử với ta như vậy!"
Neel sửa sang lại quần áo, nét mặt bực bội, "Có cái gì cần giải thích hả? Sao hai người không hỏi xem tại sao những lão gia quý tộc kia lại có nhiều tình nhân như vậy. Còn ta, có một hai người mà cũng không được sao?"
"Các ngươi cũng đi tìm đi, ta sẽ không phản đối đâu."
Neel nói rất thẳng, không chút chần chừ.
Rõ ràng nam nhân này vừa mới ôm mình chân thật như vậy, vậy mà trong nháy mắt cứ như đã biến thành một người khác, biến thành một tên nam nhân xa lạ xấu xí và buồn nôn.
Jessica nhìn nam nhân kia, nước mắt chảy ra không ngừng.
Thế đạo này vốn rất bất công với nữ nhân, các nàng đều tưởng là Neel sẽ không phải là một kỵ sĩ bất trinh như thế, thậm chí còn trao trinh tiết cho gã ta!
Giờ phút này nước mắt Luna giống như đã hoàn toàn khô cạn, nàng tuyệt vọng nhìn nam nhân kia, ánh mắt chuyển qua hồ nước phía sau gã, trong chớp nhoáng đó, Luna đột nhiên cảm thấy rời đi là một lựa chọn rất tốt.
Cha mẹ của nàng đều đã qua đời, nàng vẫn luôn lẻ loi một mình cố gắng sống sót, vốn còn tưởng rằng sẽ có thể cùng Neel xây dựng nên một gia đình, kết quả trong mắt đối phương mình chỉ là một món đồ chơi gϊếŧ thời gian, mà một nữ nhân đã mất đi trong trắng như nàng gần như không thể nào có thể tìm được một kết cục tốt ở trong cái thế đạo này cả.
Đại não Luna trống không, thất thần đi về phía trước, vốn đang muốn kết thúc cuộc đời buồn cười này thì đúng lúc sau lưng đột nhiên truyền đến một giọng nói lạnh nhạt.
"Số 0, ngươi có nghe thấy gì không? Thật là mấy lời ngu muội."
Luna không phản ứng, vẫn đi về phía hồ nước phía trước, ngay sau đó nàng lại nhìn thấy Neel toàn thân cứng đờ, nội tâm nàng khẽ động, đột nhiên ngừng lại, quay người nhìn về phía vị trí phát ra âm thanh.
Dưới bóng cây, một nam nhân mặc kim văn bào nền trắng tóc đen chậm rãi đi tới, bước tiến của y thong dong, giống như là đang thưởng thức phong cảnh thì lại nghe thấy một cuộc trò chuyện buồn cười, cho nên mới sinh ra mấy phần hứng thú rồi ngừng chân lại.
Mái tóc đen của nam nhân cùng bông tai ngọc lục bảo bên tai phải của y hợp lại càng khiến cho y tăng thêm sức mạnh, khiến y trông thật cao quý và tao nhã. Lúc đôi mắt vàng lạnh nhạt đảo qua mọi người, làm cho Neel và hai nữ nhân kia đều không nhịn được ngừng thở, sợ thất lễ ở trước mặt y.
"Vừa nãy là lời ngươi nói đấy à?"
Giọng nói của Kiều Tinh Nam lạnh như băng, ánh mắt chuyển về phía Neel, bắt gặp một đôi mắt màu xám cùng đáy mắt xanh đen.
Cặn bã nam bản lĩnh không lớn, nhưng suy nghĩ thì lại hay vô cùng.
Lúc nam nhân tóc đen ánh mắt cao cao tại thượng, tròng mắt màu vàng óng nhìn thẳng vào Neel, bên trong sự lạnh nhạt lộ ra uy nghiêm chỉ thuộc về đế vương, khiến Neel vô thức rùng mình một cái, "Là ta."
Nam nhân không tiếp tục nói chuyện với đối phương nữa, mà di dời ánh mắt sang chỗ khác, thái độ khinh miệt, dường như cảm thấy nhìn gã nhiều thêm một chút nữa là sẽ bị lây bẩn.
Ánh mắt lạnh lùng như vậy khiến cho Neel cảm thấy trong lòng hơi hồi hộp một chút, đồng thời cũng hơi tức giận. Tất cả những lời trước đó mà gã nói gần như không có bất cứ vấn đề gì, tại sao tên lừa đảo này lại dám xem thường gã? !
Kiều Tinh Nam không hề biết về hoạt động tâm lý của Neel lúc này, ánh mắt của y vẫn luôn chú ý đến nữ nhân suy nghĩ không thông kia, thấy nàng dừng bước, thầm thở phào nhẹ nhõm.
Đội kỵ sĩ sắp tới rồi, mình nhất định phải tốc chiến tốc thắng.
Y đưa ánh mắt lên trên thân hai nữ nhân kia, sau đó tận lực lộ ra nét mặt kỳ quái, trong giọng nói tràn đầy ngờ vực: "Hắn đã nói ra lời nói nực cười như vậy, tại sao các ngươi lại không làm hành động gì đi?"
Làm hành động gì?
Luna hơi ngỡ ngàng, nàng biết nam nhân dung mạo chói mắt trước mặt này là kẻ lừa đảo không có lòng tốt mà tất cả mọi người trong trang viên đều đang nhắc đến.
Thực tế, nàng không nên để ý đến y, nhưng lúc này, Luna lại không nhịn được muốn nghĩ một chút xem rốt cuộc người này muốn nói cái gì.
"Hành động gì?"
Một người bị hại khác, Jessia cũng nghẹn ngào mà nhìn y.
"Quốc gia của các ngươi cho phép một kẻ bất trung như vậy bình yên vô sự sao?" Giọng nói trầm trầm lãnh đạm của nam nhân ẩn chứa một sự khó hiểu, y đi về phía trước hai bước, vạt áo xẹt qua không trung, đứng ở trước mặt Neel.
Liếc mắt một cái, y lập tức phát hiện đội kỵ sĩ đã đến cách mình không xa, trong lòng khẽ động, ngón tay phải để ở bên người có hơi điểm nhẹ.
Eliel cũng không ngờ được hôm nay sẽ lại đυ.ng phải Kiều Tinh Nam và số 0, vào đêm trước khi đế vương đến, mỗi ngày hắn đều phải dẫn đầu đội kỵ sĩ đi tuần tra. Vừa nãy bọn họ vì nghe thấy được tiếng thét chói tai nên mới từ nơi xa chạy đến đây, kết quả lại là loại chuyện mất mặt này.
Mang chuyện phong lưu vào trang viên, tên Neel này thật sự là ngứa da rồi, ánh mắt Eliel lóe lên một tia ám sắc.
Eliel vừa nhấc chân muốn ngăn cản trò hề mất mặt này thì một bóng trắng vụt tới, kiếm trên người hắn và thuộc hạ bên cạnh đột nhiên biến mất trong nháy mắt.
Bọn họ còn chưa kịp phản ứng, người mặc áo bào trắng phía trước bỗng nhiên xuất hiện ở bên cạnh nam nhân tóc đen, trong tay còn cầm hai thanh kiếm.
Nếu như bọn họ không nhìn lầm thì đó chính là thanh kiếm vừa mới biến mất của bọn họ.
Nam nhân tóc đen trực tiếp nhận lấy một thanh kiếm từ trong tay người mặc áo bào trắng, sau đó mỉm cười với Neel. Một giây sau thân kiếm sắc bén liền đặt sát bên gáy đối phương, càng đến càng gần, dường như chỉ kém một ly nữa là sẽ có thể cắt ngang cổ của đối phương.
Khi mà Neel kịp định thần lại, gã đã phát giác được có một thanh kiếm đang kề sát bên cổ mình, gã vô thức run lên, nỗi sợ hãi khi đứng trước tử vong và niềm khát cầu sinh mệnh khiến hai chân gã run lên, suýt nữa thì quỳ xuống trước đối phương.
"Không phải khẩn trương, ngươi là con dân của Arilance, để tỏ lòng hữu hảo, ta sẽ không động tới ngươi."
Nam nhân tóc đen liếc mắt nhìn gã, dường như cảm thấy hơi buồn cười.
Sau lưng, Eliel nhìn kỵ sĩ thuộc hạ của mình bị người ta cầm kiếm kề vào cổ, trong lòng cũng có chút căng thẳng, sợ tên nam nhân tóc đen không biết ngọn ngành trước mặt này sẽ nhất thời hưng khởi mà gϊếŧ thủ hạ của mình.
Hắn nhíu mày, giơ tay lên ra hiệu những người khác không được hành động hấp tấp khi chưa có sự cho phép. Nếu như là một tên lừa đảo khác, Eliel tin chắc là bọn họ sẽ không dám động thủ, nhưng nam nhân trước mặt này còn có quá nhiều ẩn số, hắn không thể nào cam đoan được sau khi bọn họ xông lên thì Neel còn có thể sống được nữa không.
Nam nhân thân mang hoa lệ phục sức, tướng mạo tinh xảo giống như không biết việc mình đặt kiếm lên trên cổ người khác khủng bố đến mức nào, khóe miệng y nhếch lên thành một nụ cười, y đổi đề tài, giọng nói trầm thấp: "Ở quốc gia của ta, phản bội bạn lữ tức là bất trung, bạn lữ sẽ chặt đứt cánh tay kẻ phản bội, uống máu của hắn để thể hiện sự phẫn nộ."
"Arilance thì sao?"
Ánh mắt y chuyển dời sang nữ nhân bên cạnh, kiếm trong tay lại cách cổ Neel gần thêm một chút nữa.
Neel cảm nhận được ý lạnh của thứ vũ khí ở bên gáy, sợ tới mức không dám động đậy, khi nghe thấy nam nhân kia nhẹ giọng hỏi càng làm cho gã sợ hãi không thôi, l*иg ngực nhấp nhô kịch liệt.
Luna không dám đáp lời.
Hành động xử trí bạn lữ mà nam nhân dung mạo chói mắt kia nói quả thực là quá mức kinh khủng, nhưng ở sâu thẳm trong thâm tâm, trong hắc ám bí ẩn có một giọng nói vẫn đang không ngừng kêu gào lên oán hận dành cho Neel trong nàng. Nàng suy nghĩ đến những lời mà nam nhân kia vừa nói, nàng cũng muốn khiến Neel phải hối hận vì đã phụ tình nàng, nhưng mà, ở Arilance, kỵ sĩ quý tộc có nhiều hơn một tình nhân là chuyện rất bình thường.
"Ngươi, đến đây."
Luna nghe âm thanh, ngẩng đầu một cái đã nhìn thấy con mắt Kiều Tinh Nam nhìn mình, nàng do dự chỉ chỉ mình, "Ta sao?"
Kiều Tinh Nam không nói gì, Luna cắn răng, đi tới.
Khoảng cách giữa hai người càng ngày càng gần, cho đến khi chỉ còn có hai bước nữa là đến, Luna ngừng lại, nam nhân cúi đầu xuống, con mắt màu vàng óng vẫn mang theo lãnh ý cao cao tại thượng.
"Quốc gia chúng ta bất luận là nam hay nữ thì đều có sự kiêu ngạo của mình, đều không cho phép bạn lữ phản bội mình, cũng sẽ không phản bội bạn lữ."
"Một khi phản bội, lưu lại vết thương để làm sỉ nhục, vết thương đó sẽ cùng đi theo đối phương đến giấc ngủ ngàn thu."
Nam nhân tóc đen kề kiếm lên cổ họng của đối phương, "Không ai có thể thay ngươi trừng phạt hắn, chỉ có chính ngươi."
Cái chết không giải quyết được vấn đề gì.
Kiều Tinh Nam vừa dứt lời, người mặc áo bào trắng đã nâng thanh kiếm vừa mới đoạt được lên, đưa tới trước mặt nữ nhân.
Luna nhìn chằm chằm vào thanh kiếm này, hai tay có chút run rẩy, nàng muốn đưa tay nhưng vẫn bất động, người mặc áo bào trắng vẫn duy trì động tác giơ kiếm như cũ, dường như đang chờ đối phương suy nghĩ kỹ càng. Sau khi liên tục do dự, Luna vẫn nhận lấy thanh kiếm.
Kiều Tinh Nam không thu hồi thanh kiếm trong tay, mà tiếp tục đẩy thanh kiếm tới gần yết hầu của Neel hơn, để tránh việc gã xúc động làm ra hành động tổn thương đến nữ nhân này.
"Neel."
Luna nắm chặt thanh kiếm bằng hai tay, đôi tay không ngừng run rẩy, nhìn nam nhân trước mắt vừa quen thuộc mà vừa xa lạ, trong mắt của nàng hiện lên lệ quang.
Ba năm trước đây, nàng đã mất đi người nhà, chính nam nhân trước mặt này đã dùng mấy lời hứa hẹn giả dối và thứ tình cảm rẻ mạt của gã, mang nàng ra khỏi sự khốn đốn và cô độc.
Nhưng mà hiện tại chân tướng đã vỡ vụn, nghĩ lại chỉ thấy buồn cười.
Đầu óc Neel lúc này đã bị hành động của nam nhân lúc trước dọa sợ, ánh mắt gã xéo qua trông thấy được trưởng quan của mình và đồng liêu đều không nhúc nhích, không hề có ý tới cứu mình.
Vậy là hôm nay mình thật sự phải chết ở chỗ này sao?
Neel hơi tuyệt vọng, gã không dám hận nam nhân tóc đen nắm giữ sinh mệnh của mình, chỉ dám trừng Luna và Jessica.
Nếu như không phải vì hai nữ nhân này thì sao gã có thể rơi vào tình cảnh như vậy.
Luna nhìn nam nhân trước mặt, đột nhiên cảm thấy hơi buồn cười. Ba năm qua mắt mình bị mù rồi, vậy mà lại hủy hoại sự trong trắng ở trong tay một nam nhân như vậy.
Đến bây giờ, gã vẫn còn không biết rõ gã đã làm sai điều gì, vậy mà mình trước đó còn định nhảy hồ tự vẫn bởi vì một nam nhân như vậy.
Hô hấp Luna dần trở nên dồn dập, hai đôi tay càng ngày càng nắm chặt lấy thanh kiếm, móng tay dần trở nên trắng bệch, hai chân mềm nhũn áp sát đối phương. Dưới cái nhìn hằm hằm của Neel, nàng run rẩy hung hăng chém xuống cánh tay bọc giáp màu bạc của Neel ba nhát, trên ngân giáp lập tức lõm xuống một khối.
Nhìn ngân giáp bị lõm, mọi buồn khổ và hận ý của Luna giống như đều bị nghiền nát, nàng ném thanh kiếm trong tay xuống, trên mặt có chút nhẹ nhõm.
Bên cạnh, Jessica trông thấy cảnh này, đi qua nhưng chậm chạp không có hành động gì. Qua khoảng vài giây đồng hồ, nàng mới đưa mắt nhìn nam nhân tóc đen bên cạnh và người mặc áo bào trắng, giống như là cuối cùng cũng đã ra quyết định. Nàng nhặt thanh kiếm lên nhìn về phía Neel, ôn nhu nói: "Nếu như ngươi nói trước với ta là ngươi có tình nhân khác, ta cũng sẽ không ở cùng với ngươi."
Neel lúc này căn bản không để ý tới đối phương đang nói cái gì, gã nhìn bộ ngân giáp bị lõm vào của mình mà tràn đầy hoảng sợ. Lúc này gã đã bắt đầu sợ hãi những nữ nhân này sẽ làm tổn thương đến mình, nhưng thanh kiếm đè vào cổ của gã lại không để cho gã có thể rời đi, gã nhất định phải ở lại chỗ này tiếp nhận sự trừng phạt của những nữ nhân này.
Jessica là một nữ nhân tâm tư cẩn thận, nàng hiểu rất rõ mỗi một nét mặt của Neel là mang theo suy nghĩ gì, nhìn dáng vẻ Neel không hề cảm thấy ăn năn, lòng của nàng cũng lạnh, nâng kiếm lên chém về phía Neel.
"Lúc trước ta thực sự là một kẻ ngốc mới đi tin tưởng ngươi."
Neel kêu đau một tiếng, che chở cánh tay ngân giáp bị vỡ vụn, máu thuận theo cánh tay chảy xuống, kèm theo huyết dịch, còn có một cỗ chất lỏng mang theo mùi hôi thối.
Eliel đứng ở phía sau nhìn cảnh này, sắc mặt đen lại, chỉ bị một vết thương ở cánh tay mà đã đánh mất bản thân như vậy? !
"Người này là ai mướn vào?"
Eliel trầm mặt, cắn răng hàm, kỵ sĩ của bọn họ là những dũng sĩ có thể vì nước nhà mà dâng ra sinh mệnh, cho dù có một lỗ thủng trên l*иg ngực thì vẫn hiên ngang đứng vững.
Mà bây giờ chỉ là bị đâm vào cánh tay.
"Năm ngoái được đưa từ thành Udia tới."
Phụ tá bên cạnh Eliel cũng cảm thấy rất mất mặt.
Càng mất mặt hơn chính là, cái tên Neel kia đã bị dọa đến mức không còn hình tượng, nhưng vẫn cố chấp dùng ánh mắt cừu hận nhìn chằm chằm hai nữ nhân trước mặt, tiếp tục tìm đường chết mà nói: "Không phải ta chỉ có mấy ả nhân tình thôi sao? Lần này các ngươi đều hài lòng rồi chứ?"
Luna và Jessica thực sự không ngờ một kỵ sĩ chỉ bởi vì cánh tay bị thương mà kinh hãi đến mức lộ ra bộ mặt xấu xí như vậy, ở trong thế giới chiến loạn này, cho dù là nữ nhân cũng có thể mặt không đổi sắc chứng kiến chiến trường tàn khốc.
Người mà các nàng yêu thích lại là một kẻ hèn nhát chỉ biết trách tội nữ nhân như vậy, hai người hiện tại chỉ cảm thấy buồn nôn, Neel căn bản không đáng để hai người vì gã mà rơi thêm một giọt nước mắt.
Kiều Tinh Nam nhìn hai nữ nhân đều đã buông xuống được phần tình cảm này, nhẹ nhàng thở ra. Lúc ánh mắt lại lần nữa hướng về phía Neel, y cũng không khỏi hơi cảm thán về tính đa dạng của giống loài, trên thế giới lại có một tên nam nhân không muốn sống như thế.
Nhưng mà mặc kệ trong lòng nghĩ như thế nào, trên mặt y vẫn là vẻ kiên định như cũ, biểu hiện ra ở trước mặt mọi người vẫn là tên nam nhân thái độ cao ngạo kia.
Chỉ thấy nam nhân tóc đen có chút chán ghét tiện tay ném thanh kiếm vào trong ngực người mặc áo bào trắng: "Có loại kỵ sĩ như vậy, ta thật sự cảm thấy bi ai cho đế vương Arilance."
Sau đó, y giơ tay lên, bóng người mặc áo bào trắng sau lưng bỗng lóe lên, thuận tay nhặt lên cái kiếm mà trước đó Jessica đã ném xuống đất, xuất hiện ở bên cạnh Eliel, cho kiếm vào trong vỏ của đối phương lại một lần nữa.
"Đa tạ." Giọng nói khàn khàn nói ra lời cảm tạ cũng vẫn bình thản như vậy.
"Các hạ, bất kể nói thế nào thì đây cũng là kỵ sĩ ở quốc gia bọn ta, xin giao cho bọn ta xử lý." Ánh mắt Eliel rơi vào cái tên kỵ sĩ đáng xấu hổ ngồi ngay ở đó, ẩn nhẫn nói ra một chuyện mà bản thân vô cùng không muốn thừa nhận.
Người mặc áo bào trắng không nói gì, hắn không có tư cách thay đế vương của hắn quyết định chuyện này.
"Đương nhiên sẽ giao cho các ngươi." Nam nhân tóc đen khẽ ngẩng đầu, viên đá quý màu xanh lục dưới ánh mặt trời chiếu sáng rạng rỡ, mọi cử động dường như đều mang theo vẻ tao nhã cùng cao quý, nhất là dưới sự phụ trợ của vị kỵ sĩ bên cạnh, càng lộ ra vẻ tự tin và cường đại.
"Ta sẽ không thô lỗ đối xử với bất kỳ một con dân nào của Arilance, giống như là ta yêu con dân của ta vậy."
Giọng nói của y trầm thấp mà nghiêm túc khiến cho người ta không nhịn được tin phục.
Nếu như lúc y nói lời này, Neel còn chưa bị thương, nói không chừng Eliel sẽ lễ phép gật đầu, hiện tại hắn chỉ có thể trầm mặc nghe đối phương, không biết là thật hay là giả.
"Tương tự, ta cũng sẽ rộng lượng tha thứ cho việc hắn thất lễ ở trước mặt ta." Nam nhân tóc đen rủ đôi mắt xuống, dường như vì muốn để lộ ra sự tha thứ của mình, vị đế vương cao quý này đã nhận lấy sự khuất nhục trước nay chưa từng có.
Thân thể Eliel cứng đờ, việc kỵ sĩ của hắn không kiềm chế được để lộ mặt xấu là sự thật, căn bản không có cách cãi lại. Neel đáng chết, trong lòng của hắn ngầm hạ quyết định, nhất định phải chỉnh lại danh sách kỵ sĩ từ Udia tới, ngày mai, toàn bộ đều bị ném ra ngoài đặc huấn!
Sau đó, Eliel chịu đựng tức giận bảo thuộc hạ mang Neel đi.
Lúc hai vị hầu gái khi cũng phải bị mang đi để hỏi thăm tình huống, Kiều Tinh Nam đứng ở bên cạnh Eliel, nhẹ nhàng cảm thán với số 0, nhưng âm thanh cũng không lớn không nhỏ vừa vặn có thể để cho Eliel nghe được.
"Ở quốc gia của ta, người có thể khắc sâu ấn ký sỉ nhục lên bạn lữ phản bội sẽ là niềm kiêu ngạo của toàn bộ đế quốc, bởi vì bọn họ hiểu được cách trân trọng bản thân, kiêu ngạo không chấp được việc bị ô uế, là những con dân mà ta luôn lấy làm kiêu ngạo."
"Cũng không biết Arilance sẽ đối đãi như thế nào với những con dân đáng được tán thưởng như vậy."
Không sai, Kiều Tinh Nam nói vậy chính là muốn kí©ɧ ŧɧí©ɧ Eliel, lúc ấy vì để không phá hủy thiết kế nhân vật, loại bỏ đi suy nghĩ tìm chết của Luna, Kiều Tinh Nam chỉ có thể đưa ra hạ sách này, phát tiết tâm tình tiêu cực của Luna.
Nhưng mình làm như vậy cũng không phải vì khiến cho Luna sau đó sẽ bị dẫn đi xử phạt bởi vì công kích một kỵ sĩ.
"Arilance bọn ta đương nhiên cũng sẽ không làm tổn thương đến các nàng." Bản thân Eliel cũng vì bị Neel làm mất mặt mà sinh ra bực bội, nghe thấy đối phương nói như vậy, hắn liền không nhịn được trả lời: "Người có dũng khí cầm kiếm, ở bất luận chỗ nào cũng đều đáng nhận được tôn trọng."
Eliel biết, nếu hai nữ nhân kia thật sự bị Neel lừa gạt mất đi sự trong trắng, thì chỉ cần rời khỏi trang viên, tương lai của các nàng chắc chắn sẽ rất hắc ám. Trong trường hợp này, hai người có giáo huấn Neel thế nào cũng không đủ.
"Nhưng mà, vì các nàng động thủ trong trang viên nên cần phải phạt đồng bạc." Eliel lập tức ngậm miệng lại, hắn cảm thấy mình nói hơi nhiều.
Eliel quay đầu nhìn về phía nam nhân tóc đen, quyết định rời khỏi nơi này. Hắn rất muốn nhanh chóng giáo huấn cái tên Neel đã khiến cho mình mất mặt.
Nhưng hắn lại phát hiện nam nhân tóc đen vừa nãy còn đang đứng cùng số 0 cảm thán về chuyện này, lại không thèm để ý đến lời nói của mình chút nào, đối phương chỉ gật đầu biểu thị là đã hiểu, sau đó liền bắt đầu cảm thán với người mặc áo bào trắng một câu, "Vị kỵ sĩ này dường như cũng không ngu muội như vậy."
Cái người này thật sự là khiến người ta tức giận.
Mặt Eliel lại đen lại, không thèm quay đầu, lập tức rời đi.
Hắn cũng không biết, phía sau mình, Kiều Tinh Nam đang nhìn bóng lưng của hắn, khóe môi toát ra một ý cười như ý.
Mà Kiều Tinh Nam tâm tình không tệ cũng không hề biết, biểu hiện của mình hôm nay và tính cả bản điều tra kia đều đã được đưa lên trên mặt bàn của đế vương Arilance.