Ta Dựa Vào Việc Rút Thẻ Để Sống Sót

Chương 35.42

Farrel Ruier cười nhạo một tiếng, vừa định nói cái gì thì đột nhiên có một đám kỵ sĩ ngân giáp từ đằng xa chạy tới, bọn họ vô cùng kích động nhìn Farrel Ruier.

"Các hạ! Các hạ! Chúng ta tới đón ngài đây!"

"Các hạ, hôm qua ta đã nghĩ ra được cách để cải thiện nhược điểm kia của ta, không biết ngài có thể phê bình sửa sai cho ta được không."

"Các hạ, Arilance và Hỗn Độn đế quốc có nhiều kỵ sĩ ưu tú như vậy, vậy bọn ta phải chăm học khổ luyện như thế nào mới có thể trổ hết tài năng đây?" Farrel Ruier nhanh chóng bị đám người vây quanh, líu ríu chung quanh, các kỵ sĩ trước nay luôn cao ngạo bài ngoại bây giờ lại có vẻ vô cùng thân cận với Farrel Ruier.

Các kỵ sĩ tôn sùng vũ lực và sức mạnh, Farrel Ruier chẳng những cường đại mà thậm chí còn có thể chỉ điểm cho bọn họ. Dưới tình huống như vậy, làm gì có kỵ sĩ nào là không muốn thúc đẩy mối quan hệ tốt hơn với Farrel Ruier?

Farrel Ruier hơi nhíu mày, sau đó nhìn về phía Steria bóng hình cô đơn, trong mắt toát ra một vẻ ưu việt, hắn uống một hớp rượu, ra vẻ buồn rầu: "Đều tại ta mạnh hơn một số người nào đó, lúc nào cũng được hoan nghênh hơn xa cả hắn."

Nụ cười trên mặt Steria dần dần trở nên cứng ngắc, quải trượng trong tay ông nắm chặt, vừa định giễu cợt tên nhóc con ngu xuẩn không biết trời cao đất rộng kia một chút thì lại nghe thấy phía xa xa truyền đến tiếng gào thét của đám người hầu.

"Steria các hạ, ở chỗ này!"

"Steria các hạ, mặc dù ta biết nói chuyện lớn tiếng là một hành vi cực kỳ không tao nhã, nhưng mà Steria các hạ, ta hiện tại thật sự có một chuyện cực kỳ hoang mang, cần ngài giúp ta giải đáp."

"Steria các hạ, ta nghe biểu muội ta nói là ở trong Hỗn Độn đế quốc cường đại, nữ tử có quyền trừng phạt nam tử phản bội, chuyện đó có thật không?"

"Các hạ thân yêu, có thể nói cho ta, ta phải làm như thế nào mới có thể tao nhã giống như ngài hay không?"

Đám người hầu tạo nên tình huống náo nhiệt dường như hơn xa những kỵ sĩ không giỏi ngôn từ kia.

Steria thấy thế, trên mặt lộ ra nụ cười ôn hòa, ông quay đầu nhìn về Farrel Ruier, lộ ra một ánh nhìn hiền từ thêm chút kinh thường.

Farrel Ruier: ... lão đầu chết tiệt này! Farrel Ruier uống một hớp rượu, vung tay lên, dẫn một đám người đi đến sân huấn luyện.

Lúc này, ở trong sân huấn luyện, các kỵ sĩ mồ hôi nhễ nhại, nét mặt nghiêm túc vung tay vung kiếm, tuy nhiên ánh mắt của họ thỉnh thoảng cũng sẽ hướng về phía gần đại môn. Mấy người kia nói là đi đón Farrel Ruier các hạ, sao mà lâu như vậy vẫn chưa trở lại?

Chẳng lẽ Farrel Ruier các hạ lại không có thời gian tới chỉ điểm bọn họ nữa? Nghĩ như vậy, trong lòng các kỵ sĩ nhất thời cảm thấy như là trời sập xuống, phải biết, có thể được một lão sư trình độ Thánh kỵ sĩ như vậy chỉ điểm thực sự là một việc trăm năm khó gặp một lần. Chớ đừng nói chi là vị Thánh kỵ sĩ này còn vô cùng dễ gần hòa đồng, hoàn toàn không hề kiêu ngạo chút nào!

Đang nghĩ ngợi, cánh cửa khẽ mở ra, mấy vị kỵ sĩ mặc ngân giáp vây quanh một người nam nhân mặc áo choàng trắng tay rộng đi vào.

Nhãn tình của các kỵ sĩ trên sân huấn luyện lập tức sáng lên, nhanh chóng hoàn thành nốt động tác trong tay, chuẩn bị tranh thủ thời cơ đi chiếm đoạt vị trí gần nhất bên cạnh vi kia.

Chỉ ngắn ngủi mấy ngày, bọn họ đã thăm dò ra được tính tình của vị Thánh kỵ sĩ này, đối phương vừa hòa khí lại vừa hài hước, chẳng những không khinh thị những kỵ sĩ bình thường như bọn họ, mà ngay cả khi có thể dùng một kích đánh bại bọn họ, hắn vẫn tỉ mỉ dạy bảo bọn họ, cùng bọn họ kể về những chuyện lý thú của các Kiếm Thánh cường đại ở trong Hỗn Độn đế quốc, hoàn toàn chính là "Thánh kỵ sĩ" nhà người ta trong lòng bọn họ.

Các kỵ sĩ ở Hỗn Độn đế quốc thật sự là quá may mắn.

Nếu như các Thánh kỵ sĩ của bọn họ cũng có thể tốt bụng như vậy thì thật tốt. Các kỵ sĩ trông thấy người bên cạnh vị các hạ cường đại đối diện đã ít đi, bèn vội vàng dứt bỏ suy nghĩ đại bất kính trong đầu mà xông tới.

"Uỳnh ——"

Lại là một kỵ sĩ bị Farrel Ruier các hạ bắt được nhược điểm đánh bay ra ngoài.

Mà những kỵ sĩ bị đánh kia lại có thể cảm nhận được rất rõ. Đó là, dưới sự chỉ đạo của Farrel Ruier các hạ, bọn họ đã tiến bộ hơn so với trước đó rất nhiều, những kỵ sĩ này nhìn sang Farrel Ruier đang vừa dạy bảo bọn họ, vừa nhàn nhã uống rượu, trong mắt tràn đầy sự hâm mộ và ước mơ.

"Farrel Ruier các hạ, lúc nào ta mới có thể trở nên cường đại giống như ngài, sánh bằng các Thánh kỵ sĩ trong quốc gia của ta." Có một kỵ sĩ từ dưới đất bò dậy, xoa xoa tro bụi trên mặt đến gần Farrel Ruier.

Farrel Ruier uống một hớp rượu, có mộng tưởng là chuyện tốt, ta có một chủ nhân tốt, còn có thể thăng cấp, nhưng ngươi lại không có.