Cho dù bạo quân không bị phán đoán dư luận ảnh hưởng thì những đại thần kia hoặc là các quý tộc kia cũng sẽ nhận ít nhiều ảnh hưởng đến từ dư luận.
"Hai ngày này xin nhờ mấy vị." Kiều Tinh Nam lấy giấy và bút từ trong không gian hệ thống ra, vừa viết, vừa nói với mọi người.
Tân chủ nhân ra mệnh lệnh mà cũng phải khách khí như vậy sao?
Phong Lăng nhìn Kiều Tinh Nam, đôi mắt màu lam hơi nghi hoặc một chút, sau đó hắn nhận ra bộ dáng của mấy thẻ bài chung quanh lại như đã quen với việc này, bờ môi hẳn khẽ mím, không nghĩ nhiều nữa.
Kiều Tinh Nam nhanh chóng viết xong kịch bản, y nhìn về phía Farrel Ruier trước, con mắt màu vàng óng tràn ngập sự cổ vũ: "Farrel Ruier, ta biết hiện tại ngươi đã trở thành Đại Kiếm Sư, còn lợi hại hơn cả Howard, trong cung ngoại trừ Thánh kỵ sĩ ra thì có thể nói không một Nhân tộc nào là đối thủ của ngươi."
Farrel Ruier uống một hớp rượu, mặc dù bị khen thì có chút xấu hổ, nhưng con ngươi màu xám đậm của hắn vẫn hiện lên vẻ kiêu ngạo: "Đúng vậy, chủ nhân."
"Cho nên ta cho ngươi một nhiệm vụ mà chỉ có ngươi mới có thể đảm nhiệm."
Farrel Ruier vung tay lên: "Chủ nhân cứ nói, ta nhất định sẽ làm được!"
Kiều Tinh Nam vui mừng vỗ vỗ bả vai Farrel Ruier, nói nhiệm vụ cho Farrel Ruier biết bằng giọng điệu khá mê hoặc: "Ngươi nhất định có thể làm được đúng không? Với tư cách là một Đại Kiếm Sư lợi hại nhất Hỗn Độn đế quốc."
Farrel Ruier hưng phấn không thôi, bị vài câu nói khen ngợi này làm mặt mũi đỏ rần.
Hỗn Độn đế quốc tổng cộng chỉ có năm người bọn họ,
Farrel Ruier là kiếm sư duy nhất, không phải cũng chính là lợi hại nhất sao?
Nụ cười trên mặt Steria không thay đổi, chửi thầm Farrel Ruier một câu ngu xuẩn ở trong lòng, ngay sau đó lại nhìn thấy, vị chủ nhân mặc dù thông minh nhưng vận khí thì đen đủi nhìn về phía mình.
"Chú Steria, tiếp theo có một nhiệm vụ nhất định phải do chú hoàn thành"
Trên mặt Steria vẫn là nụ cười kia, ông sẽ không bị chủ nhân lừa xoay mòng mòng giống tên ngu xuẩn Steria kia đâu.
"Chuyện này là chuyện mà người ưu nhã như chú am hiểu nhất, ta nhớ chú từng nói là chú giỏi nhất trong việc làm mê muội kẻ khác, có đúng hay không, chú Steria?" Kiều Tinh Nam nói với ánh mắt chân thành.
A, chủ nhân thân yêu của ta đúng là luôn thích nói thật, không bao giờ nói dối.
Thấy nụ cười trên khóe miệng của chú Steria trở nên chân thật hơn một chút, Kiều Tinh Nam liền trực tiếp nói nhiệm vụ cho chú Steria nghe: "Hết thảy nhờ chú đó, chú Steria."
"Xin yên tâm giao cho ta, chủ nhân của ta."
Steria nghe xong liền biết nhiệm vụ này quả thực là thiết kế riêng cho mình.
Không biết vì sao mọi chuyện lại phát triển đến nước này, Phong Lăng cảm thấy, cho dù là vĩ đại phong cũng sẽ không lý giải được tình huống hiện tại.
Âm thanh kêu gào trong lỗ tai cũng không cắt đứt được khung cảnh kỳ dị trước mắt, ngay sau đó, Phong Lăng liền đối mặt với một cặp mắt vàng tràn đầy ấm áp.
Chỉ là một cái đối mặt, Phong Lăng đã biết nhiệm vụ của mình cũng sắp đến rồi.
Ngày hôm sau, số 0 đứng ở cái đình trong cung điện, đứng bên Kiều Tinh Nam canh y đọc sách.
Và
"Chủ nhân, ta cũng muốn giúp đỡ." Số 0 cũng đã học được cách biểu đạt ý nghĩ của mình.
Kiều Tinh Nam lắc đầu, y chậm rãi nói với số 0: "Farrel Ruier có thể càn quét một đám kỵ sĩ bình thường, Steria có thể nhờ sự trợ giúp của Phong Lăng mà tìm được một vài người hầu thích hợp, còn về phần số 0."
Kiều Tinh Nam nở nụ cười: "Sau lần thăm dò trước đó của Mộc tộc, trong thời gian ngắn có lẽ bọn họ sẽ không chủ động dò xét chúng ta nữa, nếu như chúng ta chủ động tiếp cận bọn họ mà biểu diễn vô ý thì sẽ có khả năng rất lớn bị bại lộ, chỉ sợ sinh ra phiền toái không cần thiết. Huống chi, một đế vương như ta, ở bên cạnh không thể nào thiếu thủ vệ kỵ sĩ được, đệ ở chỗ này chính là trợ giúp lớn nhất của ta rồi."
Số 0 cái hiểu cái không gật gật đầu, nghiêm túc tiêu hóa ý tứ của Kiều Tinh Nam, chỉ cần nó có thể giúp đỡ chủ nhân là được rồi.
Kiều Tinh Nam thấy số 0 đã hiểu, khẽ cong môi, tiếp tục nhìn cuốn sách trong tay của mình, tranh thủ từng phút từng giây để hiểu thêm về tri thức ở Arilance này.
Nhưng sau khi nghiên cứu, y vẫn còn có chút lo lắng đối với ba người ở bên ngoài.
Chủ nhân ngài cứ yên tâm đi!
Trong đầu Farrel Ruier hiện lên câu nói này, hẳn uống một hớp rượu, nhìn bóng người kỵ sĩ trên sân huấn luyện, cười một tiếng. Trình độ của đám kỵ sĩ này yếu hơn rất nhiều so với Howard, bọn chúng phần lớn đều là kiếm sĩ, kiếm sư, làm sao hắn có thể thua được?
Nghĩ như vậy, Farrel Ruier rút kiếm tuyết ra, trên mặt nở một nụ cười. Đối phó với những tên tép riu này, hắn không cần cuồng hóa cũng có thể thắng được.