Ta Dựa Vào Việc Rút Thẻ Để Sống Sót

Chương 35.33

Y dừng lại một lát, không tiếp tục ở lại nơi này nữa, mà dẫn đám người Steria cùng Phong Lăng mới tới về gian phòng của mình.

Nhìn cách mà Steria và Phong Lăng trò chuyện thì có thể đoán được tính cách của Phong Lăng có hơi hướng nội. Vậy nên điều mà mình cần làm đó là mau chóng hiểu rõ Phong Lăng, như vậy cũng dễ thiết trí kịch bản cho hắn sớm, để tránh lát nữa có người đột nhiên đến thăm dò lại xảy ra vấn đề.

Nghĩ như vậy, Kiều Tinh Nam để Steria và Farrel Ruier giới thiệu sơ lược về tình huống trước mắt, con mình thì ngồi ở bên cạnh bàn nhìn vào thuộc tính của Phong Lăng.

Phong Lăng đến từ tộc Thính Phong giả - một chi mạch của

Linh tộc.

Dựa theo sự hiểu biết của Kiều Tinh Nam về Tạp Trì thì bộ tộc này sinh hoạt ở trong sa mạc Hỗn Độn Tạp Trì, nơi đó trống trải mà yên tĩnh, gần như không có một âm thanh nào.

Phong Lăng là bậc SR từ lúc sinh ra, trang bị mà hắn dùng cũng có từ lúc sinh ra ở Hỗn Độn Tạp Trì đến nay.

[ Bông tai âm thanh thanh thủy: Có thể cải thiện tâm trạng của những tộc nhân thuộc tộc Thính Phong giả.]

[ Khăn lụa Giao tộc: Ngăn cản bão cát trong sa mạc và các tạp âm. ]

Ánh mắt Kiều Tinh Nam ngưng lại, tiếp tục nhìn xuống dưới.

Kỹ năng mang theo “Lắng nghe âm thanh của gió” này là thứ khiến Kiều Tinh Nam tò mò nhất, rất nhanh đã có một cửa sổ bật lên trên giao diện hệ thống.

[ Lắng nghe âm thanh của gió (bị động): Có thể nghe thấy tất cả âm thanh trong vòng chu vi năm trăm mét, đây là kỹ năng bị động, không thể lựa chọn. ]

Kiều Tinh Nam ngơ ngác một chút, nói cách khác, hiện tại trong lỗ tại Phong Lăng đang tràn ngập đủ loại âm thanh?

Kiều Tinh Nam hiểu được, cho dù hiện tại bên trong tòa cung điện này vô cùng yên tĩnh, nhưng nếu ở trong chu vi năm trăm mét thì tiếng trò chuyện của thị nữ kỵ sĩ chung quanh, tiếng đi đường, thậm chí bên trong căn phòng nơi xa có người ngủ phát ra tiếng lẩm bẩm cũng đang tràn ngập ở trong lỗ tai của Phong Lăng, loại âm thanh này nếu phóng đại lên nghìn lần thậm chí là vạn lần thì đủ để ép điên bất cứ người nào.

Nghĩ tới đây, ánh mắt Kiều Tinh Nam liền chuyển hướng về phía Phong Lăng.

Chỉ thấy, dưới mái tóc đen dài ngang lưng của hắn là một làn da tái nhợt, bên trong đôi mắt màu lam thâm thủy mà tĩnh mịch là sự bình tĩnh không lay động, mảy may không nhìn ra được hiện tại trong lỗ tai của hắn đang tràn đầy tạp âm, không, có lẽ hắn đã sớm quen với nó rồi.

Kiều Tinh Nam nhìn Steria đứng bên cạnh Phong Lăng, nụ cười trên mặt ông vẫn không thay đổi, nhưng lúc nói chuyện với Phong Lăng lại tận lực hạ thấp giọng xuống, Farrel Ruier ở bên cạnh cũng thế.

Farrel Ruier tính tình thoải mái hào phóng, bình thường nói chuyện cũng rất tùy tiện, lúc này lại chỉ không ngừng rót rượu, không nói gì.

Số 0 thì không cần nói, bản thân nó không biết Phong Lăng, cũng không thích nói chuyện, chỉ nương theo mệnh lệnh của Kiều Tinh Nam mà nghe lời đứng ở bên người Phong Lăng.

Như là nghe được động tĩnh gì.

Phong Lăng ngẩng đầu nhìn về phía Kiều Tinh Nam, đối diện với ánh mắt của tân chủ nhân xong, hắn vội vàng buông thõng mí mắt xuống.

Giữa những âm thanh ồn ào huyên náo khác nhau, Phong Lăng có thể phân biệt ra được tiếng tim đập của tân chủ nhân, tiếng huyết dịch mạnh mẽ chảy qua mạch máu, cùng tiếng hít thở rất nhỏ.

Từ lúc sinh ra, Phong Lăng luôn phải tiếp thu đủ loại âm thanh, hắn có thể phát giác ra được lúc tân chủ nhân nhìn về phía mình, hô hấp của y nhẹ đi nhiều, cái này khiến Phong Lăng vô ý thức nhìn về phía đối phương, mà khi đối diện với ánh mắt của tân chủ nhân xong, Phong Lăng lại cảm thấy không được tự nhiên.

Chuyện này đối với tộc Thính Phong giả tính cách quái gở mà nói là rất ít phát sinh, bởi vì kỹ năng của chủng tộc họ là bị động nên phần lớn thời gian bọn họ đều sống ở trong thế giới của mình, sẽ rất ít khi gây ra sóng gió nào.

Phong Lăng nghe thấy tân chủ nhân cười một tiếng, dường như muốn nói cái gì đó với mình, hắn mấp máy bờ môi bị khăn lụa che khuất, còn chưa kịp định thần thì khí lưu trong không khí đột nhiên dẫn theo một luồng uy áp đảng sợ xông thẳng vào lỗ tai của hắn, đυ.ng thẳng vào màng nhĩ khiến nó ù đi, cùng với đó là đủ loại âm thanh lít nha lít nhít khiến dạ dày Phong Lăng cuồn cuộn muốn nôn.

Kiều Tinh Nam vừa định đi qua nói chuyện với Phong Lăng thì một giây sau đã thấy đối phương đột nhiên ngồi xổm xuống.

Tóc đen nhánh và áo choàng màu đen, từ xa xa nhìn lại từ trên xuống dưới như là một khối mực đen, tựa như là một cây nấm đen tự đóng vậy.

Kiều Tinh Nam thấy thế, động tác có chút chần chờ.

Y nhớ tới ghi chú mà hệ thống cho, đây chẳng lẽ chính là hiện tượng bị tiếng động huyên náo làm cho biến thành cây nấm sao?