Kiều Tinh Nam suy nghĩ trong lòng, vẻ mặt cũng rất nhẹ nhõm, dường như là rất tự tin về việc kiếm tiền lần này.
035 hoàn toàn bị sự tự tin của kí chủ che mắt, dưới cái nhìn của nó, kí chủ nhất định có thể kiếm được rất nhiều tiền.
"Trước đó ta nghe số 0 nói, bảo thạch trong Hỗn Độn nhiều giống như là đá đúng không?"
Giọng nói Kiều Tinh Nam ôn hòa, thái độ vô cùng tốt.
"Đúng vậy kí chủ." 035 nhớ lại đồng bảo thạch như nước tràn thành lụt ở Hỗn Độn Tạp Trì, thở dài: "Mỗi một thẻ bài được chủ ý thức của Tạp Trì tụ lại sinh ra đều sẽ đi kèm một chút phế khí vật, mà những phế khí vật này chính là bảo thạch."
Cho dù hiện tại Hỗn Độn Tạp Trì không thể sản xuất ra được thẻ mới, nhưng trước đó còn để lại rất nhiều phế khí vật, mỗi ngày vẫn có một số thẻ bài nhàm chán dùng nó để ném nhau chơi.
"Cho nên phải cần bao nhiêu đồng vàng mới có thể mua được những bảo thạch kia?"
035 dừng một chút, ngờ vực hỏi: "Không cần mua, nếu kí chủ muốn, ta có thể trực tiếp cho kí chủ."
Giống như là đồng quần áo mà Giao tộc chế tác vậy, 035 cảm thấy Tạp Trì không cần thì sẽ xem như quà đền bù đưa cho kí chủ, bảo thạch kia cũng chỉ toàn là đồ dư thừa như vậy.
Kiều Tinh Nam ngừng lại, y hỏi: "Bảo thạch ở Hỗn Độn Tạp Trì không đáng tiền đến vậy sao?"
"Vậy mà các kí chủ mấy đời trước đều không nghĩ đến việc bảo ngươi đưa cho bọn họ bảo thạch ư?"
035 lơ lửng trên không trung, "Bảo thạch không đáng tiền."
"Mấy kí chủ trước đều không nhắc tới chuyện này."
Lúc nói câu này, 035 còn có chút mơ hồ.
Kí chủ mấy đời trước chỉ không ngừng rút thẻ, thực lực lớn mạnh, ngoại trừ đưa ra mệnh lệnh thì những lời khác đều rất ít nói, căn bản không quan tâm bọn họ ở trong Tạp Trì làm những gì, đương nhiên cũng không biết được là mấy viên đá mà các thẻ bài nghịch kia đều là bảo thạch.
Kiều Tinh Nam nghe 035 nói xong liền gật đầu một cái, không nghĩ nhiều, tiếp tục nói: "Ta định là sẽ bán bảo thạch cho người ở thế giới này để kiếm lấy đồng vàng dùng để thăng cấp, cho nên ta cần rất nhiều bảo thạch, di chuyển nhiều bảo thạch như vậy có gây nên ảnh hưởng trái chiều nào đối với ngươi không?"
Đương nhiên là không.
035 nghĩ đến đống bảo thạch chồng chất như núi bên trong Tạp Trì, trực tiếp khẳng định nói: "Kí chủ, ngài cứ yên tâm giao cho ta."
Kiều Tinh Nam nghe vậy liền ngơ ngác một chút, sau đó cười nói: "Vậy thì xin nhờ 035."
Cảm giác được 035 đã rời đi, Kiều Tinh Nam vẫn chưa thể trầm tĩnh lại, mà tiếp tục cúi đầu trầm tư.
Dùng bảo thạch đổi đồng vàng, mặc dù tiền tới rất nhanh, nhưng y biết rõ. Loại tiền nhanh chóng này sẽ không thể tồn tại được lâu, chớ đừng nói chi là mình còn phải dựa vào bạo quân để đổi bảo thạch lấy đồng vàng, nếu làm nhiều lần thì rất dễ gây nên sự hoài nghi nơi bạo quân.
Nhưng lén lút chở bảo thạch ra ngoài để đổi lấy đồng vàng, không nói đến độ khó của việc đó cực cao, mà một khi bị phát hiện thì thiết lập nhân vật của mình cũng sẽ sụp đổ. Quan trọng nhất chính là thời gian còn lại của mình cũng không nhiều, nhờ bạo quân giúp một tay là biện pháp bảo đảm nhất.
Càng nghĩ, Kiều Tinh Nam càng cảm thấy quyết định vậy là hợp lý nhất vào lúc này. Phải dựa vào bạo quân đổi đồng vàng, lông mi y khẽ run, hạ quyết tâm.
Một lần hai lần không có ba lần.
Đây là lần cuối cùng y nhờ bạo quân giúp đổi đồng vàng, nếu đã là lần cuối cùng thì y phải đổi được thật nhiều, còn dùng để thăng cấp cho thẻ bài nữa.
Sau đó ánh mắt Kiều Tinh Nam chuyển hướng sang số 0 và Farrel Ruier, và cả chú Steria, ba thẻ bài đã cùng nhau thương lượng là lúc chủ nhân suy nghĩ sẽ không lên tiếng để tránh quấy rầy suy nghĩ của y.
"Chú Steria, số 0, Farrel Ruier, tiếp theo ta có một chuyện phải nhờ mọi người làm hộ." Kiều Tinh Nam chậm rãi nói.
Ba người ngồi ở bên cạnh Kiều Tinh Nam nghe vậy, nét mặt lập tức nghiêm túc hẳn.
Nghe xong chủ nhân nói, Farrel Ruier phất phất tay, cánh tay trực tiếp đặt trên bờ vai số 0, nói: "Không thành vấn đề, cứ giao cho hai bọn ta."
"Chủ nhân, xin ngài yên tâm." Steria chống cây thủ trượng làm bằng gỗ đen xuống, nét mặt ôn hòa đáp lại.
Đến cả số 0 chậm chạp cũng chậm rãi gật đầu, trong con ngươi đen như mực tràn đầy kiên định, hoa văn màu đỏ hồng trên trán có vẻ càng thêm xinh đẹp.
Kiều Tinh Nam nhìn thấy phản ứng của bọn họ, nở nụ cười, bắt đầu suy nghĩ đến việc ngày mai mình phải làm thế nào mới có thể nói với Asrit chuyện này.
Mặc dù cũng có thể dùng quyền trục ma pháp làm lý do.
Nhưng lần này, y cần thay đổi một chút, dùng cái này để giảm bớt hoài nghi của bạo quân.
Sau khi các thẻ bài rời đi, Kiều Tinh Nam ngồi ở trên giường, lấy cuốn sổ ghi chép ra liệt kê các phản ứng mà bạo quân có lẽ sẽ có, nghĩ đối sách cho từng cái một. Suy tư liên tục xong, xác định không có vấn đề, y mới dần dần yên tâm.