Kiều Tinh Nam rủ đôi mắt xuống uống một hớp nước, ánh mắt xéo qua nhìn thấy Asrit đang dùng tay lướt qua vảy rắn, ánh mắt thì vẫn dán chặt lên mặt mình.
Không, chính xác hơn thì là đang nhìn chằm chằm vào đội mắt của mình.
Kiều Tinh Nam giương mắt lên, đối mặt với Asrit, con mắt màu vàng óng lạnh lùng không chớp lấy một cái nhìn về phía đối phương.
Vốn cho rằng đối phương sẽ dời ánh mắt đi, nhưng không hề nghĩ đến con mắt xanh biếc của Asrit lại không có ý định rời đi, thậm chí trong mắt dần dần hiện lên y cười: "Kiều, ngươi đang nhìn ta sao?"
Không, ta đang nhìn một người đầu óc có bệnh.
Kiều Tinh Nam nở nụ cười, nhưng trong lòng thì không cảm thấy buồn cười, vì sao bạo quân lại thích nhìn vào mắt của mình như vậy?
Nhớ lại trước đó khi bạo quân ở chung với mình, Kiều Tinh Nam nhanh chóng nhận ra, lúc trước kia cứ khi nào nhàn rỗi là bạo quân sẽ nhìn chằm chằm vào mặt của y, y vẫn cho rằng hắn đang quan sát nét mặt của y, dùng cái này để đoán xem là y có đang nói dối hay không, nhưng sau này y cũng dần dần nhận ra bạo quân thỉnh thoảng lại nhìn đến mức ngẩn người.
Hiện tại y mới đột nhiên phát giác ra được, cái mà đối phương nhìn chính là đôi mắt của mình, Kiều Tinh Nam rủ lông mi xuống, bạo quân cứ nhìn con mắt của mình để làm cái gì? !
Trong lúc nhất thời, thân là biên kịch thiên mã hành không, sức tưởng tượng của y nhanh chóng bộc phát, các loại nhân vật có đam mê kỳ lạ lần lượt xuất hiện, cuối cùng chốt lại thành một câu, không phải bạo quân là một tên biếи ŧɦái thích sưu tầm nhãn cầu đấy chứ?
Kiều Tinh Nam ép buộc mình tỉnh táo lại, không hoảng hốt, không hoảng hốt. Trước tiên không đề cập tới việc đây chỉ là suy đoán, cho dù là thật, chỉ cần y duy trì được thiết lập nhân vật, nếu bạo quân vẫn có chút lý trí thì cũng sẽ không nghĩ đến việc móc mắt của mình ra đâu.
Bên kia, Steria cũng không biết chủ nhân của ông đã phát hiện ra điều gì đặc biệt, ông dựa vào lời dặn dò chủ nhân tối hôm qua, đó là chọn lựa thời cơ thích hợp rồi xuất hiện trợ giúp cho số 0.
Số 0 nghiêng người, mũ trùm che khuất hơn phân nửa khuôn mặt của nó, cự tuyệt trò chuyện với nam nhân Mộc tộc mặc quần áo màu đen bên cạnh.
Trong lúc nhất thời Long Đăng càng thêm hoang mang, cái tên Mộc tộc này rốt cuộc bị làm sao vậy? Chẳng lẽ hắn dự liệu được minh chuẩn bị tới thăm dò hắn? Vậy thái độ này của hắn vừa vặn nói rõ ra hắn có một vài vấn đề, ánh mắt Long Đằng lóe lên một tia ám sắc.
Ngay vào lúc Long Đăng đứng dậy chuẩn bị rời đi, một lão nhân mặc áo đuôi tôm lại đi tới. Long Đằng biết, người này là quản gia bên người "Đế vương".. Trông thấy hình ảnh hai người giằng co, quản gia Steria sửng sốt một chút, sau đó cười híp mắt nhìn hai người: "Số 0 và vị này đang làm cái gì đấy?"
Người mặc áo bào trắng nghe vậy, mũ trùm vốn dĩ buông xuống đột nhiên nhấc lên một cái, ngón tay thon dài khẽ nhúc nhích: "Hắn là Long Đảng tộc."
Trong giọng nói dường như mang theo một chút uất ức.
Long Đằng tộc thì làm sao?
Long Đằng nhíu mày, vừa định hỏi ra đã nhìn thấy trưởng giả mặc áo đuôi tôm bên cạnh bỗng nhiên bày ra nét mặt đã hiểu, sau đó ông thở dài một hơi nói: "Thật xin lỗi các hạ, xin ngài tha thứ cho sự thất lễ của số 0, ở quốc gia của bọn ta hắn đã hứa với bộ tộc, đó là tuyệt đối sẽ không nói một lời nào với Long Đằng tộc cả."
Long Đăng tộc ngơ ngác một chút.
Ngay sau đó liền nghe thấy Steria trước mặt lộ ra vẻ khó xử nói: "Cũng không phải là bởi vì Long Đăng tộc là gia tộc ngạo mạn hung ác, mà là vì bộ tộc của số 0 đã từng có mâu thuẫn với Long Đăng tộc ở đại lục bọn ta."
Có vẻ sự mâu thuẫn này cũng không thể nói ra được.
Long Đằng nhìn ra được ý tứ của bọn họ, nhưng cũng không tin. Long Đằng tộc bọn họ đúng là một nhánh chi mạch cao ngạo hung tàn nhất ở trong Mộc tộc, nhưng chuyện này quả thực là hơi trùng hợp quá đáng.
Long Đẳng nghĩ như vậy, đôi mắt nhìn vào hai người càng sâu, Steria lộ ra nụ cười mang ý ôn hòa nhìn lại hắn, mà người mặc áo bào trắng thì còn không buồn không quay đầu lại, vẫn để cái mũ trùm màu trắng đối diện với hắn. Rất dễ dàng có thể thấy được ý tứ đó là "Ta không chào đón ngươi", hoàn toàn không giống với bộ dáng chủ động bắt chuyện với hắn lúc trước.
Long Đảng thu tầm mắt lại, khẽ gật đầu với Steria, sau đó không nói thêm lời nào, quay người rời đi.
Nhìn bóng lưng Long Đằng rời đi, nụ cười ôn hòa trên mặt Steria vẫn không thay đổi. Ông biết hiện tại chung quanh có rất nhiều ánh mắt đang chú ý đến bọn họ, mọi cử động của ông phải cực kì tao nhã, thậm chí phải càng thêm thong dong.
Nhưng nội tâm Steria cũng thầm thở dài một hơi, chủ nhân đáng thương, phải vượt hết ải này đến ải khác. Sự thăm dò đến từ Long Đắng tạm thời thoát được thì lại có một sự thăm dò khác. Nhưng nếu có thể thuận lợi vượt qua sự thăm dò của các tộc trưởng Liên tộc thì sau đó bọn họ sẽ nhẹ nhõm hơn rất nhiều.