Ta Dựa Vào Việc Rút Thẻ Để Sống Sót

Chương 35.12

Steria là thân sĩ ưu nhã nhất Hỗn Độn Tạp Trì, nên biết rõ trong từng trường hợp mình nên mặc cái gì là phù hợp, và mặc như thế nào thì là tốt nhất.

Nếu tham gia một buổi tụ hội ở Arilance, bọn họ phải mặc phục sức lễ nghi cao nhất của Hỗn Độn Tạp Trì thì mới có thể làm cho lòng người dâng lên sự kính sợ.

Bộ quần áo trên người Kiều Tinh Nam thật ra đã rất hoa lệ rồi, hơn nữa còn có thể tự làm sạch để đảm bảo không nhiễm trần thế, nhưng Kiều Tinh Nam vẫn khá là cần thận, y muốn đổi một bộ y phục khác.

Vừa vặn, cái tủ quần áo mà lần trước y lấy bảo thạch đi cũng chỉ bị phá hủy một nửa, còn có rất nhiều quần áo có thể sử dụng.

Kiều Tinh Nam nghĩ trong lòng như vậy, lần sau có thể hỏi thử xem quần áo Hỗn Độn Tạp Trì có thể dùng đồng vàng mua hay không. Hệ thống có thể tùy ý cho y nhiều quần áo như vậy thì chắc là cũng không quá đắt.

Steria quả thực là rất am hiểu việc chọn lựa quần áo, lúc mà Kiều Tinh Nam bày quần áo ra, ông ta đã rất nhanh chọn lựa ra mấy món quần áo thích hợp nhất ở trong đó.

Hai mắt Kiều Tinh Nam sáng lên, khuôn mặt vui vẻ khen

chú Steria hai câu, sau đó bảo mọi người cầm quần áo về phòng của mình thử một chút.

"Buổi tối hôm nay phải nghỉ ngơi thật tốt để dưỡng sức, ngày mai chúng ta còn phải đánh một trận đánh ác liệt."

"Được rồi."

Steria cười gật đầu, sau đó cùng Farrel Ruier rời khỏi gian phòng.

ở trong Số 0 bởi vì di chuyển chậm chạp, lại cần người khống chế, còn thêm danh hiệu kỵ sĩ cận vệ, cho nên sẽ ngụ cung điện của Kiều Tinh Nam. Phòng của Farrel Ruier và Steria cũng cách không xa, ngay ở sát vách bên y.

Buổi tối hôm nay dùng não quá nhiều, chờ các thẻ bài thay đổi y phục xong, xác định không có vấn đề gì Kiều Tinh Nam mới bảo bọn họ trở về nghỉ ngơi, còn mình thì nằm ở trên giường, chưa kịp cảm khái thì đã ngã đầu ngủ thϊếp di.

Kiều Tinh Nam đã ngủ say nên không biết, Steria và Farrel Ruier về đến phòng nhưng không có ngủ. Hai thẻ bài từ trước đến nay chỉ để ý đến bản thân mình, một kẻ thì uống rượu nghĩ về kịch bản, một kẻ khác thì dùng chén trà chứa nước nóng vuốt phẳng nếp nhăn trên cái áo đuôi tôm của mình, cần phải cam đoan ngày mai có thể giữ được hình tượng quản gia ưu nhã.

Đây là lần đầu tiên bọn họ chủ động làm một việc gì đó mà không có mệnh lệnh của chủ nhân, nếu là trước kia, bọn họ có thể sẽ cảm thấy đây chỉ là một trò đùa.

Số 0 cũng rất là cẩn thận.

Mặc dù không có cách nào có thể nhìn ra điểm này ở vẻ ngoài của nó, nhưng số 0 rất thích chủ nhân ôn nhu thích cười của mình, nó phơi ánh trăng, hạ quyết tâm, nhất định phải trợ giúp chủ nhân diễn tốt nhân vật.

Buổi tối yên tĩnh trôi qua rất nhanh, tất cả sự lo lắng về việc phải tham dự buổi yến hội đều hóa thành yên bình.

Đương nhiên, thực chất buổi yến hội lại không yên bình chút nào.

Tin tức bệ hạ nghỉ mát trở về mang theo bốn người xa lạ đã sớm bị truyền ra, nghe nói bên trong bốn vị này còn có một vị là đại đế của Hỗn Độn đế quốc, lý do tổ chức yến hội lần này cũng là vì chào mừng vị kia.

Hỗn Độn đế quốc là cái gì? Không ai biết.

Nhưng người ở đây đều hiểu rõ, không một đế vương nào dám mang theo ba người mà đi vào Arilance cả, người này chỉ có thể là một kẻ lừa đảo không muốn sống nữa rồi.

Các quý tộc tới tham gia yến hội nghe nói đến chuyện này xong đều tò mò tìm tới chỗ nội các đại thần và các thánh kỵ sĩ để nghe ngóng tin tức. Phải biết, hôm qua chỉ có nội các đại thần, các thánh kỵ sĩ và Mộc tộc mới có tư cách nghênh đón bệ hạ.

Một vị Tử tước mặt nhọn bị cự tuyệt xong thì sắc mặt liền không vui lắm, hắn lẩm bẩm, "Thật sự là đảm kín miệng, đến một câu cũng không tiết lộ cho ta biết."

"Ngươi ở chỗ này hỏi bọn họ, bọn họ chắc chắn không dám nói." Một vị nam tước dùng chén rượu che khuất khuôn mặt, hạ giọng nói, "Hơn nữa, ngươi cảm thấy bệ hạ có thể bị đám người kia lừa gạt hay sao?"

Ý là bệ hạ đang cố ý?

Sắc mặt Tử tước trắng nhợt, tựa như nghĩ đến một chuyện vô cùng doạ người mà thật lâu trước đó hắn đã nghe thấy, vội vàng uống một hớp rượu để tâm thần bình tĩnh lại một chút, "Đúng đúng ngươi nói đúng, bệ hạ anh minh thần võ, tuyệt đối không thể nào như thế."

Một người có thể gϊếŧ chết Giáo hoàng vào năm mười tám tuổi để leo lên hoàng vị thì làm sao có thể bị lừa gạt được, chớ nói chi lúc xảy ra chuyện đó, Mộc tộc còn chưa quy thuận bọn họ.

Nam tước không nói tiếp nữa, đương nhiên còn có một loại khả năng khác, đó chính là vị lừa đảo kia là một đế vương thật, nhưng mà làm sao có thể? Chỉ đem ba người mà dám đến Arilance? Nếu thật sự là như vậy, ba tên thuộc hạ của vị đế vương kia phải mạnh đến cỡ nào?