Ta Dựa Vào Việc Rút Thẻ Để Sống Sót

Chương 35.10

Kiều Tinh Nam trầm mặc một chút, y cảm thấy cái tên Xích Kim này có lẽ sẽ phải ở lại tộc địa thêm một khoảng thời gian rất lâu nữa, y thoảng đồng cảm với Xích Kim một giây, sau đó vội vàng nhìn xuống bình luận kế tiếp.

[Lục Dực Victor bậc SSR: Tốt, ta sẽ ngoan, mặt khác, ta sẽ không giống với tử ca của ta đâu, lúc bay ta nhất định sẽ nhìn đường! ]

035 lặng lẽ liếc nhìn Kiều Tinh Nam đang mỉm cười, nó không hiểu, vì sao kí chủ đọc mấy lời nói nhảm như vậy mà còn có thể cười được.

[ kí chủ, ngài đang cười cái gì vậy? ]

Kiều Tinh Nam ở bên vừa ghi chép vừa nói: "Bọn họ đều rất đáng yêu."

035 nghe kí chủ trả lời, lại nhìn lại mấy câu trả lời của những thẻ bài kia, hơi trầm mặc một chút, sau đó nó tự an ủi mình. May là kí chủ không biết hiện tại trong Tạp Trì đang xảy ra chuyện gì, nếu không y có lẽ sẽ không còn nghĩ như vậy nữa.

Phải biết, bởi vì mấy câu trả lời của kí chủ mà trong Tạp Trì hiện tại đang loạn như cào cào rồi.

Nhân ngư vì bức tượng băng kia mà trực tiếp dẫn quân đánh vào tộc địa Dực tộc, cặp đôi ác ma tìm Liên tộc đơn đấu nhưng lại bị bên kia phản công, chặt rơi đôi cánh, dính ở trên vách đá. Sau đó cặp đôi lắm mồm này trong lúc chữa thương, cũng bởi vì nói năng lỗ mãng còn gây sự với cả Tinh Linh tộc vốn ôn hòa hiền lành.

Còn có Uliwer và tiểu Lệ na, hai người này cũng không biết vì sao lại đánh nhau, thậm chí còn làm sập giàn trồng hoa của các thẻ bài trưởng giả, vì thế mà các thẻ bài trưởng giả đã mở vô số cuộc họp, nghiêm khắc trách cứ tiểu Lệ na và Uliwer.

Những con rối kinh khủng do tiểu Lệ na chế tác đều bị dùng để giúp cắm đống hoa lại từ đầu.

035 cảm thấy thật đau đầu, không biết vì sao mà gần đây không khí ở Hỗn Độn Tạp Tri lại kỳ quái như vậy, thậm chí đến cả Linh tộc có thể trực tiếp câu thông với mình thỉnh thoảng cũng hỏi mình một vài câu hỏi kỳ quái, phải biết Linh tộc vốn là một tộc ít quan tâm đến bản thân bọn họ nhất.

Kiều Tinh Nam cũng không biết hệ thống của mình hiện tại đang gặp phải những chuyện đau đầu nhức óc đến cỡ nào, y khá là thoải mái nhìn vào ghi chép của mình, sắp xếp lại kịch bản tương lai ở trong đầu.

Hi vọng mình có thể an toàn sống sót cùng với các thẻ bài, y siết chặt bút trong tay, suy nghĩ xuất thần.

Chủ cung điện Arilance

"Tiểu chủ nhân, ngài đã thoải mái hơn chút nào chưa?"

Hai người tộc trưởng Liên tộc tướng mạo thanh lãnh mỹ lệ, cầm trong tay quạt hương bồ tinh xảo, đứng ở bên cạnh bồn băng quạt gió cho Asrit.

Asrit dựa vào cái ghế, lười nhác ngồi xuống, sau đó nhìn về phía tộc trưởng Liên tộc: "Không cần quạt nữa, các ngươi đi nghỉ ngơi đi."

Hai vị tộc trưởng Liên tộc cười đồng ý, nhưng vẫn không nhúc nhích.

Ở đằng xa, lại có đống dây leo lục sắc mang theo từng khối đá lắc lư đến bên cạnh Asrit.

Theo sau đám dây leo, có một nam nhân mặc trường bào màu đen chậm rãi đi tới, trên cánh tay nam nhân còn quấn theo một con hoàng kim mãng xà, nhìn dáng vẻ vô cùng nhu thuận. Đôi mắt rắn xanh biếc thỉnh thoảng sẽ nhìn lên hoa văn màu vàng kim nhạt trên đầu hắn, giống như là muốn bò lên trên đầu tiếp xúc gần gũi với cái đó.

"Tiểu chủ nhân." Nam nhân giọng nói trầm thấp, nhìn nam nhân tóc vàng ngồi trên vương tọa, trong mắt mang theo một tia nhu hòa.

Asrit ừ một tiếng, lạnh lùng liếc nhìn Mạc Kim, cười lạnh: "Còn biết tìm trợ thủ cơ đấy."

Hai tộc trưởng Liên tộc nghe vậy, con ngươi thu thuỷ hiện lên ý cười.

"Kim điện hạ càng ngày càng thông minh."

"Quả nhiên vẫn là Long Đằng huynh trưởng được nhiều người yêu thích."

Sắc mặt Long Đằng hiện lên vẻ bất đắc dĩ, không đáp lại câu nói trêu chọc của hai vị Liên tộc, mà nhìn về phía Asrit, nét mặt trở nên hơi nghiêm túc: "Tiểu chủ nhân, vị để vương kia là như thế nào?"

Trước đó Long Đằng đã nghe thấy hai vị tộc trưởng Liên tộc nhắc đến, tiểu chủ nhân từng dùng tâm sen vạn năm liên lạc với các nàng, nói về chuyện một người nội tình không rõ đã tới trang viên.

Sau đó hắn luôn đứng ngồi không yên.

Long Đẳng lo lắng tiểu chủ nhân nhỏ tuổi sẽ bị lừa bịp, tiểu chủ nhân và người kia rất giống nhau, đều vô cùng ngây thơ và thiện lương.

Đương nhiên, nếu đám đại thần phía ngoài mà biết cái từ ngây thơ thiện lương này dùng để miêu tả ai thì có lẽ sẽ cảm thấy đầu óc Long Đằng có vấn đề gì rồi.

Hai vị tộc trưởng Liên tộc hiển nhiên cũng có cùng ý nghĩ giống như Long Đằng, các nàng tràn đầy lo âu nhìn Asrit nói: "Tiểu chủ nhân, trước đó ngài bảo bọn ta điều tra về hoa văn màu đỏ hồng đó, bọn ta không tra ra được. Cổ Mộc tộc cũng đã rất lâu rồi chưa từng xuất hiện ở lãnh địa dị tộc."

Asrit ừ một tiếng, hắn đã sớm dự liệu được. Nhớ lại một số chuyện xảy ra lúc trước, Asrit nói lại cho ba người.