Ta Dựa Vào Việc Rút Thẻ Để Sống Sót

Chương 35.2

Câu hỏi thứ ba:

[ ta đã từng bị mấy lão đầu tử già khọm treo lên, thiếu chút nữa bị phơi thành con cá khô, sau đó mỗi lần gặp được bọn họ là ta phải đi đường vòng, nhưng ta không nhận thua! Hiện tại vấn đề là, ta phải làm như thế nào để loại bỏ hiềm nghi của bọn họ, nhổ tất cả đồng hoa của bọn họ.

── Nhân ngư Uliwer đuôi đen bậc SR ở Hải tộc ]

Câu hỏi thứ tư:

[ Ta cảm giác gần đây đầu của ta có hơi lệch, ta có nên dựt đầu ra hay không, vậy cái đầu đã dựt đi của ta có thể mang đi trao đổi với Dực tộc hay không? Ta muốn một cái cánh, khô lâu bên cạnh ta còn có cánh, nếu ta mọc cánh thì thật là ngầu.

── Được chọn từ Kỵ sĩ không đầu Caton bậc SR]

035 đã bật chế độ ghi âm nội bộ, chuẩn bị ghi những vấn đề vô cùng trẻ con này, gửi đến trưởng lão của tất cả bọn họ!

Những người này cũng đã mấy trăm tuổi, sao lại giống như là một đám không có đầu óc thế nhỉ! A, tên Kỵ sĩ không đầu cuối cùng thì không tính, hắn sắp phải dựt đầu ra, óc trong đó có lẽ cũng đã rơi mất rồi.

Nhưng bây giờ mấu chốt nhất là, kí chủ của nó lại không cảm thấy mấy cái vấn đề này thiểu năng chút nào, rõ ràng là không biết một đáp án nào nhưng vẻ mặt vẫn rất là thành thật và kiên nhẫn khuyên nhủ bọn họ.

035 cũng không nhịn được mà rơi lệ vì sự ngu ngơ của kí chủ nhà mình, nó rất muốn nói cho kí chủ biết, chúng ta không cần trả lời nữa, không cần để ý đến bọn nhược trí này, dù sao thì cũng không lấy được phiếu bảo đảm này đâu.

Khi đến câu hỏi thứ năm mươi, các câu hỏi bắt đầu trở nên bình thường một chút, bởi vì phần lớn đều là câu hỏi do Tạp Trì tạo ra.

Ví dụ như, tộc địa của Tuyết tộc là một nơi băng tuyết đầy trời, Nhân ngư tộc là hảo hữu chí giao của bọn họ thì có cách bọn họ xa lắm không?

Tộc trưởng Mộc tộc lớn tuổi hay đi theo một đám trưởng giả thích uống cái gì?

Lại có câu, Linh tộc có một nhánh chi mạch thích dùng dây lụa che mắt lúc ngắm sao, chi mạch này có tên gọi là gì.

Vì sao thính phong giả của Linh tộc lại thích quấn một chiếc khăn lụa quanh cổ và chỉ lộ ra một con mắt?

Đây đều là những câu hỏi tương đối đơn giản, lúc trước biên kịch bản Kiều Tinh Nam đã cẩn thận suy nghĩ qua, nên bây giờ không cần nghĩ thì cũng biết đáp án. Nhưng những câu hỏi này lại chiếm tỷ lệ tương đối nhỏ, đại khái cũng chỉ có năm mươi câu.

Nói cách khác, kí chủ chỉ có năm mươi câu hỏi là có khả năng nhất định chính xác. Hệ thống tính thử một cái, cảm thấy muốn để đám thẻ bài thiểu năng kia cho đúng mười câu hỏi gần như là chuyện không thể nào.

Nghĩ như vậy, lập tức không còn áp lực gì nữa.

Hệ thống: nát rồi.

Kiều Tinh Nam cũng không biết hệ thống đang nghĩ gì, y chỉ muốn mau chóng làm xong, nghiêm túc cứ như là đang vấn đáp câu hỏi gì đó về chính trị vậy. Mỗi từ mỗi câu đều là sự kết hợp ngọt ngào giữa sự chu đáo của một người đại ca và sự vô lương của một ông chủ, rất nhanh y đã làm xong một trăm linh sáu câu hỏi, chỉ còn lại có hai câu hỏi.

[ kí chủ muốn sử dụng sự trợ giúp đến từ bên ngoài không? ]

035 nhảy nhót cơ thể béo ị hỏi một câu.

Dù sao cũng đã làm xong một trăm linh sáu câu hỏi rồi, nếu không hỏi Steria thì cơ hội xin giúp đỡ cũng uổng phí mất.

Kiều Tinh Nam thì lại không cho rằng mình phải nhờ sự giúp đỡ nào cả, chí ít ở giai đoạn trước làm bài, y cũng phải tự mình suy nghĩ rồi mới làm, cho nên khả năng mà câu hỏi không đúng hẳn là sẽ không quá cao đâu... A?

"Để ta xem câu hỏi tiếp theo là kiểu gì?”

Câu hỏi thứ một trăm lẻ bảy

[ trước đây rất lâu trong một buổi tụ hội, có một tên tửu quỷ không hiểu sao cứ luôn truy sát ta, làm ta hiện tại chỉ có thể bay lượn quanh tộc địa, nhưng mà ta thực sự muốn ra ngoài, ta phải làm sao bây giờ?

── Được chọn từ Xích Kim bốn cánh bậc SR ]

Nhìn thấy tình tiết quen thuộc này, rồi nhìn nhìn lại cái tên đặt câu hỏi, thật sự là rất quen mắt.

Kiều Tinh Nam không bao giờ nghĩ lại có sự trùng hợp như vậy, sau khi suy tư một lát, y trực tiếp đưa tay viết ra: "Ngươi đυ.ng phải bình rượu của Farrel Ruier, làm đổ rượu của hắn mà còn không có xin lỗi, kỹ năng của Farrel Ruier là bị động cuồng hóa, chờ khi nào gặp được hắn ngươi xin lỗi hắn là xong, hắn không phải là một người có lòng dạ hẹp hòi như vậy đâu."

"Hơn nữa gần đây ngươi sẽ không phải gặp hắn đâu, muốn bay ra ngoài thì cứ bay đi."

Sau khi cẩn thận xem xét câu trả lời của mình, Kiều Tinh Nam rất hài lòng, sau đó liền ấn mở câu hỏi cuối cùng.

Câu hỏi thứ một trăm lẻ tám