Sao Cô Ấy Còn Chưa Thích Tôi

Chương 13: Tôi sẽ không ra tay với người quá nhỏ tuổi (1)

Gặp lại Thẩm Ngang chỉ là bước nhạc đệm nhỏ, Dịch Khuynh nhanh chóng quay trở lại với công việc.

Cuộc trò chuyện với đạo diễn Lương rất đơn giản thuận lợi, mạch não của hai người như được sinh ra từ một hệ thống, có thể hiểu ý nhau mà không cần quá nhiều lời, Dịch Khuynh rất thích đối tác làm ăn như vậy.

"Nhưng chị cảm thấy mình vẫn nên nghiên cứu và tìm hiểu một chút." Dịch Khuynh nghịch cây bút bi trên tay, "Chị xin nghỉ hai ngày để đi hẹn hò."

Trợ lý bị cô dọa sợ: "Đi hẹn hò thật ạ?"

Dịch Khuynh gật đầu: "Ừ, chị có quen một người làm công việc này."

Trợ lý cẩn thận hỏi: "Vậy mục đích chị đi hẹn hò là để khảo sát...?"

"Nếu gặp được người thích hợp thì có thể nói chuyện khác nữa." Dịch Khuynh nửa đùa nửa thật nói.

Bên cạnh lập tức có trưởng nhóm của nhóm khác đến buôn chuyện: "Dịch Khuynh, cô tính nói chuyện gì? Tôi còn nhớ tiêu chí "ông chủ gia đình" của cô."

"Cũng gần như vậy." Dịch Khuynh đã sớm miễn dịch với chuyện trêu đùa này, bình tĩnh nói, "Tôi không thích làm việc nhà, có người đàn ông thích nội trợ, nữ chủ ngoại nam chủ nội, tôi chỉ cần tìm một người có tính cách phù hợp thôi."

"Gì mà cô không thích làm việc nhà? Tự tin lên đi, cô không làm được việc nhà thì có."

"Ừm... Yêu cầu cụ thể hơn thì sao? Định nghĩa của một ông chủ gia đình là gì? Sẽ nấu cơm? Dọn dẹp vệ sinh?"

"Sinh con nữa! Sao có thể quên được!"

"Tôi cảm thấy điều quan trọng là phải đẹp trai, cực kỳ quan trọng."

Dịch Khuynh vừa sửa sang lại tư liệu vừa nghe bọn họ thảo luận nửa ngày trời, tiện thể cũng liên hệ Wechat với người bạn làm trong công ty môi giới hôn nhân, trò chuyện đôi câu, sau đó mới đưa ra bản tổng kết dưới sự thúc giục của mọi người: "Dịu dàng và ân cần, đảm đang việc nhà, nhan sắc là dệt hoa trên gấm?"

"Oa ~ chị nhìn em đi, em biết nấu cơm này, giới tính không quan trọng."

"Thế dựa theo tiêu chí này, bây giờ cô đã gặp được đối tượng phù hợp chưa?" Trưởng nhóm bên cạnh tò mò hỏi.

Dịch Khuynh hơi khựng lại.

"Có chuyện! Cô làm sao đây!" Trưởng nhóm lập tức phấn chấn hẳn lên, cô ấy cười tủm tỉm dùng khuỷu tay chọc Dịch Khuynh, "Đối tượng như vậy không dễ tìm, nên ra tay thì mau ra tay đi."

Dịch Khuynh kiên quyết từ chối: "Tôi có giới hạn của đạo đức làm người, sẽ không ra tay với trẻ nhỏ."

Trưởng nhóm nữ do dự: ".... Đã thành niên chưa?"

"......" Dịch Khuynh ngập ngừng: "Rồi."

Trưởng nhóm nữ thở phào nhẹ nhõm: "Thế thì khó gì?"

Dịch Khuynh thở dài, biết ngay là cô ấy sẽ như vậy.

Tôi thường xuyên cảm thấy không hợp với các cô vì tôi không đủ biếи ŧɦái .

Người bạn trên Wechat nhanh chóng phản hồi, Dịch Khuynh cúi xuống nhìn, giơ tay chào tạm biệt mọi người: "Nói chuyện này xong tôi sẽ tan làm!"

"Haizz, cô lại tan làm đúng giờ nữa rồi!" Trưởng nhóm nữ tỏ ra tức giận. "Liên hoan sau khi tan làm có được coi là tăng ca không!"

Dịch Khuynh nghiêm túc gật đầu: "Có."

— Sau khi tan làm còn ở bên cạnh đồng nghiệp, chứ không phải nằm thẳng cẳng ở nhà như con cá mặn, đó chính là tăng ca còn gì?

"Vậy thỉnh thoảng cô cũng phải đi ăn một hai bữa với chúng tôi chứ..."

"Lần sau đi, chắc chắn." Dịch Khuynh chân thành nói.

Cô bước vào văn phòng của mình, dành mười lăm phút trước khi tan làm hẹn khách hàng thời gian gặp mặt, đồng thời lưu lại nội dung vào lịch trình của mình, sau đó tan làm.