Chuyến bay vào buổi trưa, nên mọi người chỉ ăn đơn giản mấy món trên máy bay, thu dọn hành lý xong thì cùng đi ra phòng ăn dùng bữa chính.
Tô Hồi Ý ngồi trên bàn ăn, cầm thực đơn hai mắt tỏa sáng, “Em muốn ăn sò hấp bún tàu mỡ tỏi (2), còn tôm ram (3) nữa!”
Tô Trì rút lại thực đơn trong tay cậu, “Cậu muốn nhiều quá nhỉ.”
Tô Hồi Ý, “…”
Tô Kỷ Đông an ủi cậu, “Con bị cảm nóng sốt, cha thấy chỗ này có mỳ cà chua hải sản (3) —— ấy, món đó cũng có đồ biển, vậy thì con ăn phở nạm bò cà chua (4) nhé.”
Đã đến cảng Nam rồi thì sao có thể phở nạm bò cà chua được chứ!
Tô Hồi Ý biện luận bằng luận điểm, “Con cũng muốn nhập gia tùy tục…”
Tô Trì nhàn nhạt, “Cậu muốn chôn thây nơi đất khách thì có.”
Tô Hồi Ý, “……”
Một bữa ăn không linh hồn kết thúc, Tô Hồi Ý không hóng gió biển được, nên cả nhà cùng đi tham quan trong viện an dưỡng.
Có rất nhiều máy tập thể hình trong khu chăm sóc sức khỏe, Tô Hồi Ý thoáng nhìn thấy máy đạp xe đạp, hào hứng bước lên tập thử.
Tô Kỷ Đông thấy mà hết cả hồn, “Con nhớ cẩn thận đó!”
Túm tóc ngố của Tô Hồi Ý loạng choà loạng choạng, cậu đứng trên bàn đạp không được hai giây suýt chút nữa đã ngã. Bỗng nhiên có một bàn tay đỡ trên eo cậu từ đằng sau, sau đó thoáng dùng sức nâng lên một chút, cơ thể Tô Hồi Ý đứng vững lại.
Tô Giản Thần thu tay về, “Nắm tay cầm, hạ trọng tâm xuống. Chỉ có thế mà cậu cũng không làm được nữa hả?”
Tô Hồi Ý không tức giận, đứng trên máy đạp hai vòng rồi nói, “Anh ba dạy em, là em biết thôi~”
Vu Hâm Nghiên nói tiếp, “Đúng đấy, anh ba, không phải con thích tập thể hình sao? Sau này có thể giúp Tiểu Ý rèn luyện sức khỏe.”
Tô Giản Thần không lên tiếng, Tô Hồi Ý ủ rũ cúi đầu, “Không sao, anh ba có kế hoạch rồi thì không cần phải cố ý theo em… em có cô đơn một mình…”
Tô Giản Thần đột nhiên cắt ngang, “Biết rồi!”
Tô Hồi Ý chép miệng nở nụ cười, “Vậy thì làm phiền anh ba.”
Nghĩ đến chuyện Tô Hồi Ý còn cần nghỉ ngơi, khi mặt trời vừa hơi lặn xuống Tô Kỷ Đông đã vội cho cậu về, “Về phòng nhớ uống thuốc trước, đo nhiệt lại, buổi tối nhớ ngủ sớm.”
Thẻ phòng do Tô Trì giữ, Tô Hồi Ý muốn về thì hai người chỉ có thể cùng nhau. Tô Giản Thần có cảm giác mình kẹp giữa cha mẹ thì cứ như một con kỳ đà cản mũi, cũng đi theo luôn.
Tô Kỷ Đông nhìn bóng lưng ba anh em rời đi, quay sang nói với Vu Hâm Nghiêm, “Mình xem, tình cảm ba anh em tụi tốt thật, không khác gì anh em ruột cả.”
Vu Hâm Nghiên nói, “Đúng là càng ngày càng tốt, trước đây đâu có được thân thiết như vậy.”
Tô Kỷ Đông ôm vai bà, “Đúng đúng, có thằng hai thằng ba chăm sóc Tiểu Ý, chúng ta cũng yên tâm trải qua thế giới hai người!”
…
Sau khi Tô Hồi Ý trở về uống thuốc xong đo lại thân nhiệt, 37.2 độ, đã hạ sốt rồi.
Cho dù đi nghỉ phép Tô Trì vẫn mang theo laptop, lúc này đang ngồi trong phòng khách lách cách gõ phím làm việc.
Bầu trời biển ngoài kia mang một màu xanh đậm, cửa kính sát đất phản chiếu lại ánh đèn màu quả quýt ấm áp trong phòng ngủ, như là vầng trăng vừa mọc từ biển.
Tô Hồi Ý đứng bám trước cửa sổ quay đầu lại gọi Tô Trì, “Anh hai, anh xem kìa, chỗ này có mặt trăng này!”
Tô Trì đang tập trung làm việc bị ngắt ngang, hắn nhíu mày lại, nghiêng đầu theo âm thanh ——
Ngoài cửa sở là một mảng màu chàm rộng lớn, đậm đậm nhạt nhạt lớp lớp hòa nhau, cửa kính phản chiếu lại ánh đèn màu cam vàng. Khi người đang đứng trước cửa sổ quay đầu lại, trên làn dan trắng như men sứ hiện lên một nốt ruồi son, mặt mày cậu cong cong, óng ánh như trăng mới.
Túm tóc ngố của Tô Hồi Ý lắc lắc hai cái, “Trăng có đẹp không?”
Hàng mi của Tô Trì buông xuống, đứng dậy đi tới xách cậu lên. Làn da chạm vào lòng bàn tay có cảm giác lạnh lẽo, hắn nói, “Đi tắm.”
Tô Hồi Ý phân tích quá độ, “Anh thấy trong đầu em có kít?”
Tô Trì, “…”
Xách cậu đi vào trong phòng tắm rồi, Tô Trì buông tay ra. Tô Hồi Ý đến giờ mới hiểu, “Anh hai, lòng bàn tay anh ấm ghê.”
“Lạnh thì mang đi chôn luôn cho rồi.”
.
Thiết bị trong phòng tắm toàn là đồ nhập khẩu , Tô Hồi Ý cởi xong hết rồi mới phát hiện ra là nút bám dưới vòi hoa sen dạng lún vào.
Sau gần mười phút xoay cổ, rốt cuộc cậu cũng hiểu: Là vì mình không xứng.
Cửa phòng tắm loảng xoảng một tiếng đẩy ra, Tô Hồi Ý quấn khăn tắm nói bằng giọng run run, “Anh hai… nút bấm trong phòng em không biết dùng.”
“…”
Chốc lát, Tô Trì ăn mặc sạch sẽ xuất hiện trong phòng tắm, hắn nhìn một bồn tắm đầy ắp nước lạnh, im lặng nửa phút, “Cậu tính nuôi cá à?”
Tô Hồi Ý nỗ lực tới gần nguồn nhiệt di động, “Anh mau cứu người cá bé nhỏ này đi!”
Tô Trì đã không buồn mỉa nickname tự xưng của cậu nữa, thở dài xắn tay áo lên cúi người xả nước lạnh. Nửa người trên của hắn vói vào trong bồn tắm, “Ban nãy cậu bấm vào nút nào?”
Tô Hồi Ý ngoan ngoãn duỗi một ngón tay ra chọt một cái, “Cái này.”
Ào ——
Không chờ hai người kịp phản ứng, vòi hoa sen trên đỉnh đầu đã xả thẳng xuống! Thế nước dữ dội, nhiệt độ lạnh lẽo, đổ hết vào lưng hông Tô Trì.
Tô Hồi Ý phút chốc sợ hãi đến ngơ ngác: A a a a a cái vòi sen rác rưởi này!!!
“……”
Trong tiếng nước ào ào, Tô Trì chậm rãi ngồi dậy, cả người ướt đẫm, áo sơmi trong suốt dán sát vào thân mình cao lớn của hắn, dòng nước theo gò má lướt đến dưới cằm. Tí tách rơi xuống.
Hắn cụp mắt nhìn chăm chăm vào cậu: “Tô Hồi Ý.”
Tác giả có lời muốn nói:
[Sân khấu nhỏ]
Phỏng vấn: Bạn có cảm giác gì sau trận battle này?
Tô Hồi Ý: Chúng ta nhất quyết phải ủng hộ hàng nội địa!
__
(1) phòng suite: 套房
Suite – viết tắt là SUT, là hạng phòng sang trọng và cao cấp nhất trong một resort khách sạn. Chúng được thiết kế, bố trí ở tầng cao nhất với diện tích lớn, được trang bị đầy đủ thiết bị tiện nghi, nội thất, vật dụng cao cấp và các dịch vụ đặc biệt. Giá bán phòng Suite dao ồng từ vài trăm tới vài nghìn USD/đêm. Bởi vậy chỉ có giới doanh nhân, chính trị gia hay những khách hàng có nhu cầu cao về ngủ nghỉ mới sử dụng dịch vụ phòng Suite.
Nguồn: dyf.vn
(2) sò hấp bún tàu với tỏi: 蒜蓉粉丝扇贝(3) tôm ram: 油焖大虾(3) mỳ cà chua hải sản: 番茄三鲜面, hình như món này là kiểu mỳ trứng, cà chua, rồi tôm, nấm các thứ. (4) phở nạm bò cà chua: 番茄牛腩粉