Trên bàn ăn có gia chủ Tô Kỷ Đông, bà xã Vu Hâm Nghiên và cậu con cả Tô Trì đang ngồi.
Cậu hai Tô gia, Tô Giản Thần đang đi công tác ở nước ngoài, tuần sau mới trở về; cậu ba Tô Đĩnh thì đang học lên Tiến sĩ ở thủ đô, giờ vẫn chưa được nghỉ, bây giờ trong nhà chỉ còn bốn người họ.
Tô Hồi Ý ngoan ngoãn chào buổi sáng với từng người rồi an vị ngồi xuống chỗ của mình.
Vừa ngồi xuống, cọng tóc ngố trên đỉnh đầu lại bị Tô Kỷ Đông vuốt một cái, “Mai có một bữa tiệc, con đi với anh hai con nhé.”
Tô Hồi Ý đang nhâm nhi bát yến mạch, bỗng nhiên cắn trúng hai miếng nho khô, đầu lưỡi cuộn qua cuộn lại rồi nhả vào trong đĩa, “Dạ được ạ.”
Tô Trì là nhân vật then chốt quyết định vận mệnh của cậu, phải ở gần hắn nhiều mới tẩy trắng được cho mình.
Tô Kỷ Đông cho Tô Trì một ánh mắt hả hê: Xem đi, Tiểu Ý ngoan cỡ nào, đã bảo là nó chịu đi mà.
Tô Trì không muốn battle (chiến) với cha mình một vấn đề quá chủ quan như thế nào, ánh mắt hắn rơi xuống hai miếng nho khô, “Kén ăn?”
Tô Hồi Ý dừng lại, “Kiêng đường.”
Cậu chưa bao giờ ăn hoa quả khô, theo bản năng nhả ra ngoài, không ngờ là bỏ qua sở thích ăn uống của nguyên thân.
Vu Hâm Nghiên cười, mái tóc uốn lọn sóng cũng run run, “Con đâu có giảm béo, lại không lên mụn, còn nhỏ tuổi kiêng đường làm gì?”
Tô Hồi Ý mím môi, “Con ngọt quá…”
Tô Kỷ Đông bật cười to thành tiếng, cuống họng run lên bần bật hướng thẳng về Tô Trì!
Tay Tô Trì ngưng lại, khẩu vị rõ ràng đã giảm xuống.
Ăn cơm xong, Vu Hâm Nghiên định tự mình giúp hai đứa con trai chọn quần áo cho bữa tiệc ngày mai.
Trước đây Tô Trì đi dự tiệc xã giao một mình, mặc gì cũng là hắn tự chọn. Giờ là hai anh em cùng đi, thì phải matching với nhau, để cho người mẹ này quyết định là tốt nhất.
.
Hôm nay không phải cuối tuần, hai cha con Tô gia phải đến công ty, trong nhà chỉ còn Vu Hâm Nghiên và Tô Hồi Ý.
Vu Hâm Nghiên kéo Tô Hồi Ý thử quần áo tới tới lui lui, khi Tô Hồi Ý thử đến bộ thứ sáu thì khuôn mặt đã hoàn toàn không cảm xúc rồi.
Có cần chọn lựa kĩ thế sao! Hơn nữa…
“Mẹ, con thấy hai bộ này không có gì khác biệt hết.”
Vu Hâm Nghiên không đồng ý cau mày, “Tại sao không khác? Hoa văn chìm trên tay áo bộ bên trái là hình mây, đường may thắt eo cũng rõ ràng hơn, còn bộ bên phải thì vạt áo có hoa văn chìm hình gợn nước, nhìn khí thế hơn một chút, không có thắt eo.”
Tô Hồi Ý nhìn hoa văn chìm trên ống tay áo, trừ khi cậu nhét khuỷu tay mình vào miệng người khác, không thì chẳng có ai để ý tới.
Vu Hâm Nghiên vẫn còn đang cẩn thận tìm ra sự khác nhau giữa mấy bộ đồ tây, “Không là bộ hình mây này đi, anh hai con mặc cũng hợp, anh em hai đứa đi tiệc chung với nhau, mặc phải cho nó đồng bộ chút.”
Tô Hồi Ý đề nghị, “Tụi con có thể mặc cùng một kiểu.”
Vu Hâm Nghiên thử tưởng tượng, hơi nhíu mày, “Cũng đâu phải là búp bê Nga đâu.”
Sau bốn tiếng, Vu Hâm Nghiên chọn xong quần áo cho Tô Hồi Ý, lại lôi cậu qua phòng Tô Trì.
“Anh hai con có hai, ba bộ hình mây, con qua chọn cùng với mẹ.”
Nét mặt Tô Hồi Ý vặn vẹo: Sao lại có hai, ba bộ hình mây! Chẳng lẽ hoa văn mây cũng có khác biệt à, mây tầng tích (2)? Mây trung tầng (3)? Mây ti tầng (4)?
Cậu không lý giải được, tạm thời cứ cho là sở thích của người giàu đi.
Đây là lần thứ hai Tô Hồi Ý vào phòng Tô Trì từ sau khi xuyên qua, trong lòng vẫn còn sợ hãi, vô thức đảo mắt qua gầm giường.
Vu Hâm Nghiên chú ý tới ánh mắt tan rã của cậu, “Tiểu Ý, con đang nhìn gì đấy?”
“Nơi giấc mơ bắt đầu…”
Vu Hâm Nghiên tưởng là cậu đang nói chuyện ngày mai đi tiệc, “Mai đi theo anh trai con làm quen với vài người bạn.”
“Vâng ạ.”
Vu Hâm Nghiên lục ra mấy bộ âu phục của Tô Trì, lại từ lấy trong ngăn kéo ra mấy cái cufflinks (5). Chọn lựa một hồi, bỗng nhiên bà đặt vào cổ tay Tô Hồi Ý so thử: “Sao mẹ thấy cái cufflinks này con mang hợp hơn anh con nhỉ?”
Cái cufflinks này màu xanh dương đậm, viền mép màu bạc, dưới ánh đèn lấp lánh như biển sao sông ngân. Tay Tô Hồi Ý rất đẹp, mu bàn tay rất gầy, xương cốt rõ ràng, cổ tay mảnh khảnh lú một đoạn ngắn ra khỏi cổ tay áo, mang cái cufflinks này thật sự rất hợp.
Tô Hồi Ý mắt thấy Vu Hâm Nghiên định gài cufflinks lên tay áo mình, lập tức rút lại một cái “vèo”, khao khát được sống lập tức dâng tràn như giếng phun, “Không được không được, cái này của anh hai mà.”
Cậu không xứng được chấm mυ'ŧ!
Vu Hâm Nghiên bất đắc dĩ, “Mẹ chỉ cho con mang thử thôi, đẹp thì mẹ mua một cặp giống vậy cho con.”
Đồ gì của con mình thì là của con mình, cho dù bà làm mẹ cũng không quyền lấy ra cho. Vu Hâm Nghiên làm bà chủ của nhà họ Tô nhiều năm như vậy rồi, có bốn đứa con trai, bà biết cách giữ cân bằng trong gia đình hơn bất cứ ai.
Tô Hồi Ý giấu tay sau lưng vẫn như trước, kiên quyết không để có bất cứ liên quan nào đến đồ của Tô Trì!
Vu Hâm Nghiên không hiểu cậu đang bướng chuyện gì, buồn cười kéo cánh tay cậu, “Thử thôi mà, anh hai con hẹp hòi vậy đâu.”
“Không không không không không…”
Hai người giằng co hai, ba lần, tay Vu Hâm Nghiên cầm không chắc, cufflinks “lạch cạch” lăn vào gầm giường.
Tô Hồi Ý, “…”
Vu Hâm Nghiên, “Ây da.”
Mẹ “ây da” gì chớ!!! Tim Tô Hồi Ý muốn thắt lại, gầm giường, lại là gầm giường! Gầm giường của Tô Trì đúng là nơi có tỷ lệ phát sinh sự cố cao mà!
Vu Hâm Nghiên, “Tiểu Ý, con xem, lăn vào đâu rồi?”
Tô Hồi Ý lấy lại bình tĩnh, từ mép giường nhìn vào trong gầm giường, cufflinks rơi vào khá sâu, cậu im lặng một giây sau đó cúi đầu, chui nửa người vào.
Vu Hâm Nghiên giật mình, “Lăn xa vậy sao! Con nhanh đứng lên, để mẹ gọi người giúp việc lên khều ra cho.
Tô Hồi Ý phát hiện ra mình chui gầm giường chui đến xe nhẹ đường quen, cậu cam chịu nói, “Thôi ạ, tới rồi ạ.”
Vu Hâm Nghiên, “…”
.
Buổi họp lúc chiều của Tô Trì tạm thời bị hủy, không đến 5 giờ hắn đã tan làm về nhà. Khi lên lầu hai thì hắn nghe thấy có tiếng nói mơ hồ phát ra từ trong phòng mình:
“Tiểu Ý, sao mẹ có cảm giác đau thương nhuộm kín người con vậy?”
“Con sợ phải quay lại điểm xuất phát ban đầu, cũng sợ phải thấy khuôn mặt ngây thơ trong hồi ức?”
“……” Bước chân Tô Trì dừng lại một giây, sau đó đi thẳng vào phòng ngủ của mình.
Cửa phòng khép hờ, chỉ cần đẩy một cái cả căn phòng lập tức lọt hết vào tầm mắt —— Vu Hâm Nghiên đang ngồi ở đầu giường, bà nhìn thấy Tô Trì thì hơi kinh ngạc một chút, muốn nói lại thôi.
Tô Trì theo ánh mắt của bà nhìn xuống gầm giường của mình.
Từ gầm giường lộ ra một cặp mông, một khúc eo.
Eo thì thon, mông thì cong.
Tác giả có lời muốn nói:
Vu Hâm Nghiên: Tiểu Ý, bài con hát là bài gì vậy?
Tô Hồi Ý: Khúc ca buồn.
__
(1) chạy bo: 跑毒, hay là chạy độc, ngôn ngữ mạng, là cụm từ chỉ việc người chơi cần chạy đến khu an toàn trong thời gian quy định, không thì sẽ bị độc mất hết những giọt máu cuối cùng rồi ngỏm luôn.
Lược từ: baike.baidu.com
Mới hỏi bạn thì nó bảo là có cái vòng tròn thu nhỏ lại từ từ cho tới tâm, đứng ngoài vòng thì mất máu.
Không chơi game nhiều không chắc lắm.
(2) mây tầng tích: gốc là层积云.
Mây tầng tích (tiếng La tinh: Stratocumulus, ký hiệu Sc). nếu chúng phân bố ở độ cao không lớn (0,3 – 0,5 km) thì thường là lớp phủ dày màu xám phân tầng với những đám mây đen nằm song song với những mây tầng-tích sáng màu. Chúng có màu xám, thường dạng vảy, phiến lớn, giữa chúng hiện rõ màu da trời. Đó là những đám mây nước.
Ngoài ra, mưa đá một phần là do mây tầng tích gây ra.
Nguồn: vi.wikipedia.org
(3) mây trung tầng: gốc là 高积云
Mây trung tầng (tiếng La tinh: Altostratus, ký hiệu As) là một kiểu mây thuộc về lớp với đặc trưng là các dải hay lớp màu xám nói chung là đồng nhất, nhạt về màu hơn khi so sánh với mây vũ tầng (Nimbostratus) và sẫm màu hơn so với mây ti tầng (Cirrostratus). Có thể nhìn thấy mặt trời xuyên qua các lớp mây trung tầng và nói chung chúng thường xuyên có mặt trên bầu trời. Mây trung tầng là tương tự như các dạng mây tầng ở các cao độ thấp hơn. Nó là sự hợp thành của các tinh thể nước đá, nằm ở độ cao từ 2 tới 5 km (6.500-20.000 ft).
Mây trung tầng được tạo ra do một khối khí lớn được nâng lên rồi sau đó hơi ẩm trong khối khí bị ngưng tụ, thông thường là do một hệ thống frông thổi tới và nó có thể tìm thấy trên một khu vực có diện tích rộng. Mây trung tầng tiềm tàng một số nguy hiểm, do chúng có thể gây ra bồi tích băng trên máy bay.
Nguồn: vi.wikipedia.org
(4) mây ti tầng: gốc là 卷层云.
Mây ti tầng (tiếng La tinh: Cirrostratus, ký hiệu Cs) là một loại mây mỏng, nói chung đồng nhất, hợp thành từ các tinh thể nước đá, có khả năng tạo ra hào quang. Khi nó có độ dày đủ lớn để có thể nhìn thấy thì nó có màu ánh trắng, thường không có các đặc trưng để phân biệt. Khi che phủ toàn bộ bầu trời và đôi khi là quá mỏng để có thể nhận thấy được, nó có thể chỉ ra sự hiện diện của một lượng lớn hơi ẩm trong tầng trên của khí quyển[1].
Mây ti tầng đôi khi là dấu hiệu của sự khởi đầu frông nóng và vì thế có thể là dấu hiệu cho sự giáng thủy có thể diễn ra trong vòng 12-24 giờ sau. Mây ti tầng nằm ở cao độ trên 6.000 m (20.000 ft).
Nguồn: vi.wikipedia.org
(5) cufflinks: gốc là 袖扣.
Cufflinks hay còn gọi là khuy măng-sét, chúng là một loại trang sức truyền thống dành cho các quý ông. Chúng được sử dụng để giữ vào cổ tay của áo sơ-mi, và mặc vào những dịp trang trọng. Có rất nhiều loại khuy măng-sét trên thị trường, thường được làm từ kim loại quý, nạm ngọc trai, mạ vàng,…
Nguồn: kilee.vn