Thập Niên 70: Xuyên Thành Chị Họ Độc Ác Của Phúc Bảo

Chương 28: Trà gừng đường đỏ

Translator: Y Na Thố Thố

Kha Mỹ Ngu nhanh chóng lướt qua trung tâm thương mại, so sánh giá cả, trong lòng nảy ra một số ý tưởng.

Ví dụ như nhiệm vụ vừa mới tuyên bố, chỉ cần tiện tay một chút là có thể lấy được một cân đường đỏ trị giá hơn một đồng, bằng hơn mười hạt linh châu trong trung tâm thương mại. Một trăm hạt linh châu tạo thành một viên linh thạch hạ phẩm!

Trong không gian linh tuyền Kha Mỹ Ngu có được, ngoài một căn phòng chứa ngọc giản bị hạn chế không thể mang ra, còn có một số hạt giống linh thảo bình thường, những thứ tốt còn lại đều bị những người chủ không gian trước đó phung phí.

Đang lúc cô đang lo lắng không có vật liệu trong tay, cái hệ thống hiền thê lương mẫu này ném trùm phản diện cho cô cải tạo!

Cả hai bổ sung cho nhau một cách hoàn hảo, nếu cô không cố gắng hơn một chút, chắc chắn sẽ không giữ nổi cái thân cá chép này của mình.

"Bà nội, cháu lấy bếp lò của bà nấu chút trà gừng đường đỏ." Sau khi ăn xong, Kha Mỹ Ngu suy nghĩ một chút rồi xắn tay áo nghiến răng nói.

"Bảo bối, cháu bị cảm lạnh hay đau bụng?" Bà cụ cẩn thận từng li từng tí cất trứng vịt hoang đi, kéo cô nhìn từ trên xuống dưới: "Cháu về phòng nằm đi, để bà nấu cho!"

"Bà nội, không phải chỉ là trà gừng đường đỏ thôi sao, bà nói cho cháu cách làm đi."

"Đề phòng… đề phòng sau này cháu kết hôn, cái gì cũng không biết lại bị nhà chồng đuổi về." Kha Mỹ Ngu cười nhẹ kéo cánh tay bà cụ, nũng nịu nói.

"Được, được, được, cục cưng nhà mình hiểu chuyện thật." Bà nội Kha vui mừng gật đầu.

Cháu yêu tiến bộ hiếm thấy, đã bắt đầu biết làm việc nhà, đương nhiên bà ấy cũng không thể đả kích sự nhiệt tình của cô được.

Bà nội Kha vô cùng kiên nhẫn nắm tay dạy Kha Mỹ Ngu, từ cách nhóm lửa đến nấu sôi trà.

Trà gừng đường đỏ nhìn có vẻ đơn giản, nhưng Kha Mỹ Ngu phải mất hơn nửa tiếng mới học được cách nhóm lửa trong lò đất!

Đây là lần đầu tiên cô nấu thứ gì đó, dù chỉ là trà gừng đường đỏ và trứng luộc nhưng Kha Mỹ Ngu cũng tràn đầy tự hào phấn khích, cô mời ông bà nội, cha mẹ và năm anh trai mỗi người uống một chén trà, ăn một quả trứng để chúc mừng tác phẩm đầu tay của mình.

Để có lợi cho người nhà, cô đã lén nhỏ vài giọt nước suối tâm linh vào bên trong.

Kha Mỹ Ngu để lại một cái chén và hai quả trứng luộc cho Tần Nguyên Cửu, sau khi mọi người trở về phòng nghỉ ngơi, cô mới lặng lẽ bưng chén trà và trứng bay vọt đến chuồng bò.

Ánh trăng sáng đổ xuống lờ mờ, cùng với gió thu, khiến cho lòng người cảm thấy thanh thản, an yên.

Không có zombie và dị thú đánh lén mọi lúc, cũng không có ác nhân nào xấu xa, tham lam và mưu mô, không cần lo thiếu ăn thiếu mặc, cũng không cần lo thời tiết thay đổi khó lường.

Đây là ngày thứ hai Kha Mỹ Ngu đến đây, cũng là lần đầu tiên sâu sắc nhận ra, mọi thứ thực sự khác biệt!

Chuồng bò được xây tương đối đơn giản, trong thôn có hai con bò dùng để cày đất, kéo người và hàng hóa, sau này hai bên dựng lên mấy gian phòng nhỏ cho mấy người bị đày đến cải tạo ở.

Dù chuồng bò đã được quét dọn rất sạch sẽ, nhưng mùi phân và nướ© ŧıểυ hôi thối nhàn nhạt vẫn thoang thoảng trong gió mát.

Tổng cộng có bốn phòng, mỗi phòng là một đôi giáo sư của một trường đại học nào đó ở kinh đô, một bác sĩ bị thương ở tay phải và cháu gái của ông ta, một lão già bướng bỉnh không có lai lịch, và Tần Nguyên Cửu lạnh lùng như tảng băng!

Kha Mỹ Ngu híp hai mắt, nín thở chăm chú lắng nghe, sau đó đi về phía căn phòng nhỏ bên phải cạnh chuồng bò.

Cô kiên trì, khuôn mặt hơi nóng lên, đưa tay gõ cửa rất nhẹ.

"Ai?" Người đàn ông trong phòng lạnh lùng hỏi.

Kha Mỹ Ngu không nói gì, lại gõ cửa tiếp.

Cánh cửa kẽo kẹt bỗng chốc bị mở ra, thân hình cao gầy của người đàn ông chặn chặt cửa lại, cảm giác vô cùng áp bức.

Anh mất kiên nhẫn nhíu mày, không nói lời nào đứng đấy, giống như không hề ngạc nhiên khi nhìn thấy cô.