𝑬𝒅𝒊𝒕𝒐𝒓: 𝑾𝒆𝒐~
“Nói bừa cái gì vậy, phu nhân đã sớm đi chọn âu phục cho buổi đính hôn,” quản gia thấp giọng quát lớn, “Đường tiểu thư là vị hôn thê của tướng quân, lần này đặc đội trảo chính là tội nhân, sao có thể vơ cả nắm.”
Bị lệnh cưỡng chế câm miệng người học việc gãi gãi đầu, khi đang nghi hoặc, đèn l*иg giấy trên đỉnh đầu không biết khi nào sáng lên ngọn đèn dầu, ấm áp xinh đẹp.
Kỳ thật, đài Cảnh Chương chưa bao giờ từng có tập tục cuối năm treo đèn l*иg.
Đèn l*иg này là vì năm sau đại hôn mới chuẩn bị.
Vị hôn thê của tướng quân, danh gọi Đường Li.
Mọi người đều nói cô rất xinh đẹp, từ trước đến nay đài Cảnh Chương chưa từng gặp qua người đẹp như vậy, giống khung pha lê che chở tác phẩm nghệ thuật, đẹp đến chạm vào một chút có thể vỡ.
Bảy năm trước tướng quân và cô có hôn ước, ngày tết sau khi thành hôn thì càng quan trọng.
Đài Cảnh Chương treo đầy đèn l*иg, không biết khiến bao nhiêu người hâm mộ đỏ mắt.
Lại hoặc là nói, trên đời này có người phụ nữ nào không ngưỡng mộ Tần Du.
Người đàn ông tay cầm quyền cao, là khí thế của người thừa kế duy nhất, địa vị không thể lay chuyển, đốt đèn l*иg cũng tìm không ra người thứ hai.
Thủ đoạn mạnh mẽ.
Quản gia nhìn đèn l*иg, nhớ tới bí thư Trần lúc trước lộ ra tin tức, nói là có người tìm viện kiểm sát viết một phần bản tường trình.
Bản tường trình được gửi cho tướng quân.
Tin tức là từ bên ngoài hòm thư đài Cảnh Chương gửi đi ra ngoài, vòng đi vòng lại vòng một vòng, lại bị trình đến thư phòng đài Cảnh Chương.
Rất rõ ràng, bên người tướng quân có phản đồ không nghe lời.
Có cốt khí, nhưng điểm cốt khí này yếu đến đáng thương, tướng quân một tay liền có thể bóp nát, người khác nghe xong cũng chỉ cảm thấy chê cười.
Tướng quân nuôi dưỡng người, lá gan thế nhưng nhỏ thành như vậy, ủy khuất cũng chỉ biết viết thư.
Cũng không biết là ai không có cốt khí như vậy.
Một bên người học việc nhìn đèn l*иg, ngây thơ mà còn đang suy nghĩ về tình yêu.
Hắn nhớ rõ thầy nói qua, nếu Đường tiểu thư đêm nay ở chỗ này, ao cá sân phơi sẽ thả đầy pháo hoa năm mới.
Tướng quân ngày thường là một người cường thế như vậy, thả pháo hoa, chính là thật sự thích cô sao?
Đường tiểu thư cô…… Là thật sự thích tướng quân sao?
Đáng tiếc, đều không có đáp án.
Sương mù dày đặc cũng trước sau chưa tán.
*
Lầu chính, không khí rất áp bách.
Người đàn ông ngồi ở địa vị cao, quanh thân đều là làm người không dám ngỗ nghịch suy nghĩ.
Miếng vải đen bị hắn đạp xuống quân ủng, nghiền đến nhíu, như là mổ bụng vật chết.
Tần Du tầm mắt dừng lại ở dưới bậc, ánh mắt sắc bén.
"Tướng quân, phu nhân đã bị bắt trở lại.”
Âm thanh đặc đội bẩm báo quanh quẩn ở trong phòng, là lúc dư âm đánh tan, làm gì có khung pha lê che chở tác phẩm nghệ thuật.
Pha lê nát đầy đất, chỉ có l*иg sắt đóng lại mỹ nhân phạm tội.
Dưới bậc thang, bóng đen cô cuộn ở góc l*иg sắt, thân mình run bần bật mà súc thành một đoàn, nhưng là vẫn cứ có thể nhìn ra cô rất trắng, gần như da thịt trong sáng trắng nõn với một đoạn cổ tuyết đơn bạc phía trên, rách nát lại lâm li, một tay liền có thể bóp nát.
Chạm vào ——!
Đêm khuya, ngoài cửa sổ bỗng nhiên vang lên âm thanh pháo hoa pháo trúc che trời lấp đất, nghe đến động phách kinh tâm, dường như giống tiếng viên đạn..
Tần Du vừa đi đến l*иg sắt, trên cao nhìn xuống mà nhìn chăm chú Đường Li.
Con mồi không nghe lời hắn.
“Phu nhân, tin viết thật không sai.”
Nguy hiểm, khói thuốc súng, lan tràn.
——