Mạt Thế - Người Đứng Đắn Ai Lại Viết Nhật Ký

Chương 29 : Bổng huyệt quất đánh (H)

Chó…. cɧó ©áϊ nhỏ?

Đây là cụm từ lạ, Kiều Tây không hiểu lắm ý nghĩa của cụm từ này, nhưng lại cảm nhận được sự sỉ nhục trong giọng điệu của hắn.

Đôi mắt ướŧ áŧ giả vờ hung dữ, cô nhanh chóng nghĩ ra thứ gì khiến anh sợ hãi, Kiều Tây bạo dạn nhìn anh, kéo bàn tay to đang nắm lấy mái tóc dài của cô về phía trước!

Mũi họ chạm vào nhau, môi cũng hôn.

Trong một khoảnh khắc, như bị sét đánh, tất cả tế bào trong cơ thể Kiều Tây đều điên cuồng gào thét, cô chưa kịp phản ứng thì chợt nhẹ người, hai mắt nhướng lên rồi cụp xuống,ngã xuống đệm còn nảy lên một cái.

Thẩm Tùy bò lên giường lớn, chân dạng ra trên eo cô, hai tay khoanh lại kéo vạt áo, kéo ngược lên trên.

Các đường cơ gợi cảm với bờ vai rộng, cánh tay rắn chắc, giữa cơ ngực và bụng có tạo khối rõ ràng.

Kiều Tây vừa xấu hổ vừa tức giận, quay đầu vùi vào trong chăn bông mềm mại:

“ Biếи ŧɦái!”

Bàn tay to lớn vỗ về gò má đỏ ửng của cô, vuốt ve trong chốc lát, Thẩm Tùy cũng lười cùng cô nói nhảm, chỉ dùng lực hai bên nắm lấy cổ áo ngực của cô!

Giễu cợt—

Âm thanh của vải rách khiến người ta không chịu nổi.

Kiều Tây kinh ngạc ngẩng đầu lên, đồng tử không ngừng lăn lộn, cho đến khi hắn nhanh chóng kéo hai bầu ngực từ trong áo ngực ra, cô mới tìm lại được giọng của mình:

“ Em sẽ nghe lời, em sẽ không cãi lời anh nữa, em sai rồi…..”

Cố nén nước mắt, sắc mặt thật thành khẩn, hai tay ôm lấy che đi bộ ngực trắng sữa đang phập phồng của mình, cô sợ hãi nói:

“ Anh từng nói, chúng ta là anh em, anh sẽ không nảy sinh du͙© vọиɠ với em.”

Cô cố gắng thu mình lại, bắt đầu tự mình dối mình:

“ Anh trai đừng đùa nữa, như này chẳng buồn cười chút nào.”

“ Đùa?”

Thẩm Tùy nhướng mày, đẩy cánh tay cô ra, rồi cắn vào đầṳ ѵú non nớt của cô, hôn và cắn, gặm nhấm thành tiếng, như dùng hành động để trả lời câu hỏi liệu anh có giống như đang đùa không.

“ Anh!” Nước mắt giàn giụa, Kiều Tây cứng đờ cả người, tiếng khóc của cô nức nở làm người ta chua xót:

“ Anh từng nói, anh trai sẽ không nảy sinh du͙© vọиɠ với em gái.”

“ Lừa em đo.”

“ Nhưng mà…..” Kiều Tây đẩy đầu của anh ra:

“ Anh nói sẽ chỉ thương em?”

“ Đây không phải đang thương em sao?”

Hai tay ôm lấy ngực em gái, Thẩm Tùy cẩn thận ngắm nghía.

Hai bầu ngực này kích thước không lớn, cũng không đủ đầy đặn nhưng đủ săn chắc mềm mại, hai đầu nhũ hoa nhỏ nhắn kiêu hãnh như nụ hoa nhỏ đung đưa trong gió xuân, mυ'ŧ đến nỗi hắn hận không thể giơ tay đập vỡ nó.

Bạch!

Cái tát khiến hai núʍ ѵú nhỏ run lên, thịt nhũ hoa cũng vì đó mà sưng đỏ lên.

“ Đau…”

Dù sao cũng là một cô bé chưa ai chạm vào, Kiều Tây đau đớn đến rụt cổ và vai lại, đột nhiên cảm thấy thắt lưng quần được nới lỏng, lớp vải trượt xuống da thịt, thân thể mong manh trong nháy mắt liền trần trụi.

Cô hơi cúi đầu xuống, ánh mắt lướt qua bộ ngực sưng đỏ ướŧ áŧ của mình, chỉ thấy hai chân bị tách ra đặt hai bên eo của người đàn ông, chạm vào bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© của nhau.

Hai ngón tay của người đàn ông nắm lấy gậy thịt cao màu tím đỏ của mình, nhắm vào giữa hai chân đang dạng của cô, liền chụp vài cái như một phần thưởng.

Bạch…. bạch…

Qυყ đầυ vừa to vừa đỏ mân mê qua mép hoa, chà xát mạnh vào miếng thịt đỏ hồng mềm mại bên trong.

Thẩm Tùy quỳ giữa hai chân em gái, nhướng mày, dung những ngón tay thon gọn và rắn chắc cầm vào gốc dươиɠ ѵậŧ, dung hăng quất vào lỗ nhỏ mềm mại, cây gậy to lớn nặng nề đè xuống, tiếng roi quất xuống, gậy đánh vào thịt!

Bạch….. Bạch…..bạch……bạch……

“ Ôi, nặng quá…..” Dòng điện truyền lên từ điểm bị quất, Kiều Tây nhắm mắt lại cắn ngón tay:

“ Ưm….”

Xấu hổ và nhục nhã đều có ý nghĩa rất giống nhau, đều là không đứng đắn, mất mặt, đặt biệt là hành động là cùng anh trai ruột quan hệ tìиɧ ɖu͙©, cảm giác xấu hổ và nhục nhã đặc biệt mạnh mẽ.

Nỗi xấu hổ dâng trào, nó lại càng tăng lên khi cây thịt gân guốc của anh trai dập vào. Nỗi xấu hổ ăn sâu vào trong lòng, linh hồn bị dươиɠ ѵậŧ khổng lồ nóng bỏng nào đó đập tan thành từng mảnh.

“ Thật kinh tởm….”