Bất Diệt Chiến Thần

Chương 62: Là phúc hay họa?

Lục Linh lẩm bẩm mấy câu, thấy sắc mặt của Lục Phi Dương trắng bệch thì âm thầm kinh nghi. Thiêu đốt huyết dịch mà nói... thần kỹ huyết mạch này cũng không thể sử dụng nhiều, nếu không rất dễ dàng cắn trả.

Trong lúc Lục Phi Dương ngủ say, Lục Linh cũng hỏi không ra cái gì, nàng quan sát một lúc thì đứng dậy đi ra ngoài chuẩn bị cơm canh, suy yếu như vậy cần bồi bổ một chút.

...

Lục Phi Dương ngủ hơn một canh giờ mới tỉnh lại, bất quá sắc mặt còn khá tệ, thân thể có chút mệt mỏi, đôi mắt khôi phục màu đen bình thường, còn lại thì không có bất cứ vấn đề gì.

Đợi Lục Phi Dương ăn no, Lục Linh mới hỏi thăm:

- Lục Phi Dương, thần kỹ huyết mạch kia của đệ cần thiêu đốt huyết dịch?

- Hẳn là vậy!

Lục Phi Dương cảm ứng một chút, gật đầu nói:

- Thời điểm phóng thích Nhiên Huyết, đệ cảm giác huyết dịch toàn thân sôi trào, chỉ kiên trì nửa nén hương thời gian, ta đã cảm giác cực kỳ suy yếu, mí mắt không mở ra được.

- Vậy đệ không có chuyện gì thì đừng phóng thích thần kỹ huyết mạch!

Lục Linh trịnh trọng dặn dò:

- Gần đây đệ cố gắng tu luyện, đợi cảnh giới đuổi theo, nhục thân mạnh hơn, phỏng chừng sẽ khá hơn một chút.

- Tỷ!

Lục Phi Dương có chút hưng phấn hỏi:

- Ta đây là... thức tỉnh huyết mạch rồi sao?

- Đúng vậy!

Lục Linh rất khẳng định nói:

- Đệ đã thức tỉnh huyết mạch rồi, hơn nữa ít nhất là lục phẩm trở lên. Chỉ cần đệ cố gắng tu luyện, vài năm sau tuyệt đối có thể ung dung gia nhập Vương tộc ngũ phẩm, trở thành khách khanh.

- Ân!

Lục Phi Dương nắm chặt nắm đấm, gật đầu nói:

- Tỷ tỷ, ta nhất định sẽ cố gắng, ta nhất định có thể gia nhập Vương tộc ngũ phẩm. Sau đó truyền tống đi Trung Châu tìm Lục gia, cứu phụ thân mẫu thân ra.

Ba Vương tộc ngũ phẩm, đó là ba gia tộc cường đại nhất Bắc Mạc.

Muốn gia nhập ba gia tộc đã khó như lên trời, càng đừng nói gia nhập Khách đường. Nếu như không thức tỉnh huyết mạch, đời này sợ rằng Lục Phi Dương ngay cả cơ hội đi thành trì của ba Vương tộc cũng không có, nhưng bây giờ có hi vọng rồi, hơn nữa hi vọng rất lớn!

- Đệ đệ!

Lục Linh suy nghĩ một chút, lại dặn dò:

- Sự tình đệ thức tỉnh huyết mạch, không thể nói cho bất luận kẻ nào. Hơn nữa không phải thời khắc mấu chốt, không thể phóng thích thần kỹ huyết mạch, chờ đệ có đủ thực lực và cơ hội lại hiển lộ ra. Mặt khác... danh hiệu của phụ thân chúng ta, không được tiết lộ ra ngoài, ta sợ Bắc Mạc có cừu gia của hắn.

Lục Phi Dương suy nghĩ một chút, Lục Linh nói rất có đạo lý, hắn thức tỉnh huyết mạch quá quỷ dị, ấn ký huyết mạch không có ở trên cổ, mà ở trên lưng? Chuyện lạ như thế quả thực mới nghe lần đầu. Vạn nhất thần miếu biết được lại bắt hắn, cầm đi nghiên cứu thì làm sao bây giờ?

Hơn nữa hiện tại Triệu gia thế lớn, mơ hồ có khuynh hướng áp chế Liễu gia. Nếu như sự tình hắn thức tỉnh huyết mạch truyền ra, Địch Bá tuyệt đối sẽ cổ động Triệu gia không tiếc bất cứ giá nào chém gϊếŧ hắn.

Huyết mạch thần kỹ của hắn chỉ có thể kéo dài nửa nén hương, sau khi sử dụng sẽ cực kỳ suy yếu, bây giờ còn không phải thời cơ bộc lộ thần kỹ huyết mạch.

Lục Linh nói thời điểm hắn sinh ra, phụ thân đang cùng cường giả chém gϊếŧ, võ giả có thể cùng phụ thân hắn chém gϊếŧ khẳng định địa vị rất lớn. Nếu như bộc lộ thân phận, tỷ đệ bọn họ sẽ rất phiền toái.

- Ken két...

Trong góc phòng đột nhiên truyền đến thanh âm quái dị, ánh mắt của Lục Phi Dương Lục Linh quét qua, phát hiện Tiểu Bạch lại tỉnh, bắt đầu gặm ăn Huyền khí hỏng. Tiểu Bạch thấy Lục Phi Dương nhìn tới, mặt mày liền hớn hở, cái đuôi ngắn ngủn không ngừng lay động.

- Sức ăn của tiểu gia hỏa này càng lúc càng lớn, hơn nữa chỉ thấy nó ăn, lại không thấy bài tiết?

Lục Phi Dương sờ mũi, chân mày cau lại, Tiểu Bạch một ngày ăn hai cây Huyền khí hỏng, tiếp tục như vậy năm trăm điểm cống hiến của hắn đổi Huyền khí hỏng, không đủ nó ăn nửa tháng. Đến lúc đó dùng hết tất cả điểm cống hiến, hắn đi đâu tìm Huyền khí hỏng cho nó ăn?

- Trước cố gắng tu luyện đã!

Lục Linh nhìn ra Lục Phi Dương lo lắng, trấn an nói:

- Xe tới trước núi tất có đường, đến lúc đó rồi nói sau. Thực lực của đệ cường đại, cái gì cũng không thành vấn đề.

Lục Phi Dương gật đầu, ngồi ở trên giường tiếp tục tu luyện huyền lực, đả thông kinh mạch, trước đột phá đến Huyền Vũ cảnh đỉnh phong rồi nói sau.

- Đây rốt cuộc là huyết mạch gì?

Lục Linh an tĩnh ngồi ở một bên hồi tưởng ngân long dữ tợn trên lưng Lục Phi Dương, ánh mắt nghi hoặc lẩm bẩm:

- Phụ thân, lúc đệ đệ sinh ra, người mang răng thú lên cho hắn, chẳng lẽ ngài biết lai lịch của răng thú, cũng biết đệ đệ có thể thức tỉnh Ngân Long huyết mạch sao? Không thể thức tỉnh Kim Cương Huyết Mạch của gia tộc, lại thức tỉnh một huyết mạch quái dị như vậy, đây rốt cuộc là phúc hay họa đây?

Mấy ngày kế tiếp, Lục Phi Dương ở trong Khách đường tu luyện. Lục Linh trừ đọc sách, thì cùng thê tử của trưởng lão Thành Khuất tán gẫu.

Thê tử của Thành Khuất không thể sinh nở, Lục Linh lễ phép hiểu chuyện, Thành Khuất và thê tử của hắn đều rất thích nàng. Lục Phi Dương phát hiện Lục Linh và thê tử của Thành Khuất rất thân, lòng rất cao hứng, hắn suốt ngày tu luyện, Lục Linh một người quá cô độc, có một người nói chuyện cũng tốt.

Gần đây Vũ Lăng Thành rất an tĩnh, Triệu gia thức tỉnh một đệ tử huyết mạch ngũ phẩm, những ngày qua cực kỳ biết điều, không cho phép con cháu gia tộc đi ra ngoài, càng sẽ không xung đột với Liễu gia.

Bên Hàn Vân Sơn vẫn không có tin tức, nghe nói mấy đại gia tộc siêu cấp và Thú Hoàng giao chiến đã đến thời khắc quan trọng nhất, nói không chừng gần đây có thể đánh gϊếŧ Thú Hoàng kia, phỏng chừng mấy đại gia tộc kia là mạnh mẽ áp chế Liễu gia, không muốn để sự tình phức tạp hơn.

Đại trưởng lão không có đưa tin, Liễu gia không có phái võ giả đi tăng viện Hàn Vân Sơn. Liễu gia cũng thức tỉnh một đệ tử huyết mạch tứ phẩm, coi như là chuyện vui, đang tập trung bồi dưỡng hài đồng kia.

Thời gian nhanh chóng trôi qua, nháy mắt đã qua nửa tháng.