Bất Diệt Chiến Thần

Chương 54: Phạt Thiết Thú

- Lực lượng tuyệt đối có thể nghiền ép tất cả huyền kỹ xinh đẹp!

Lục Phi Dương mang theo Tiểu Bạch rời Khách đường, hơn nữa cẩn thận bỏ Tiểu Bạch vào trong bao bố. Tiểu Bạch là Huyền thú cao cấp, vạn nhất bị người mơ ước, sẽ có đại phiền toái.

Hắn tìm người hỏi thăm vị trí của Đan Dược Đường, sau khi trình lệnh bài, hắn hỏi thăm lão giả trấn thủ nơi này.

- Đan dược tăng cường lực lượng?

Lão giả giải thích một phen, Lục Phi Dương có chút đau lòng, Liễu gia có ba loại đan dược gia tăng lực lượng: một loại là Tôi Thể Đan, đan dược cấp thấp nhất, rất tiện nghi, năm điểm cống hiến một viên, trên người hắn còn có mấy viên chưa dùng. Một loại là Luyện Huyết Đan Nhân giai ngũ phẩm, dược lực mạnh hơn Tôi Thể Đan mấy lần, một viên cần ba mươi điểm cống hiến. Còn dư lại một loại là Địa giai nhất phẩm Hóa Huyết Đan, nhưng lấy điểm cống hiến của Lục Phi Dương, một viên cũng không đổi được...

Đan dược, huyền khí, bí tịch, Bắc Mạc đều chia làm ba cấp thiên địa nhân, mỗi cấp cửu phẩm, gia tộc tam phẩm giống như Liễu gia, binh khí đan dược bí tịch cao cấp nhất phỏng chừng chỉ có Địa giai.

Lục Phi Dương suy nghĩ một chút mới cắn răng nói:

- Giúp ta đổi hai mươi viên Luyện Huyết Đan.

- Người trẻ tuổi!

Lão giả giải thích:

- Đan dược tôi thể, dùng quá nhiều dược lực sẽ suy giảm, ngươi một lần đổi hai mươi viên, rất có thể sẽ lãng phí hơn phân nửa. Hơn nữa võ giả tu luyện, huyền lực và cảnh giới mới là căn bản, nhục thân cường đại không có ý nghĩa quá lớn.

Lão giả nói những thứ này Lục Phi Dương đều hiểu, nhưng hắn vẫn kiên trì muốn Luyện Huyết Đan. Lão giả bất đắc dĩ giúp hắn đổi hai mươi viên Luyện Huyết Đan, sau đó dùng ánh mắt nhìn kẻ ngốc nhìn Lục Phi Dương rời đi...

Lục Phi Dương đi vài bước đã tới Binh Khí Đường, nơi đây vẫn là Hạ lão trấn thủ. Thấy Lục Phi Dương, hắn hơi nhướng mày, bất quá sau khi Lục Phi Dương lấy lệnh bài ra, trên mặt hắn lộ ra dị sắc, nghi hoặc hỏi:

- Tiểu tử, lúc này mới mấy ngày, ngươi đi đâu lấy được nhiều điểm cống hiến như vậy?

Lục Phi Dương nhếch miệng cười cười, tùy ý giải thích vài câu, sau đó chắp tay nói:

- Đại nhân, ta muốn đi chỗ lần trước, đổi một ít Huyền khí hỏng.

- Huyền khí hỏng?

Hạ lão nhìn Lục Phi Dương như nhìn tên điên, vì sao Huyền khí quý giá? Đó là vì có thể gia tăng chiến lực của võ giả, Huyền khí hỏng đã không phải là Huyền khí rồi, lấy làm gì? Lục Phi Dương không phải có một thanh Thiên Lân Đao rồi sao?

Lục Phi Dương cũng không giải thích, Hạ lão mở cửa các, tùy ý khoát tay nói:

- Vào đi, thích cái gì thì mang ra.

Bên trong đều là Huyền khí hỏng, Hạ lão chẳng buồn để ý, để Lục Phi Dương một người đi vào tìm kiếm.

Sau khi Lục Phi Dương tiến vào, thì bắt đầu tìm kiếm, bất quá hắn chỉ làm bộ. Đợi Hạ lão về chính sảnh, hắn mới thả Tiểu Bạch ra, chỉ Huyền khí hỏng chất đầy mặt đất nói:

- Tiểu Bạch, ngươi thích ăn cái nào? Cứ chọn đi!

- Xích xích…

Ánh mắt Tiểu Bạch sáng lên, hai móng vuốt nhỏ nắm một thanh chủy thủ chỉ muốn gặm. Lục Phi Dương vội vàng ngăn nó lại, cầm lấy chủy thủ, sau đó bảo Tiểu Bạch tiếp tục tìm kiếm.

Không phải binh khí nào Tiểu Bạch cũng ăn, nó chuyển động mấy bước lại tìm được một thanh đoạn kiếm. Lục Phi Dương một đường đi theo nó, cầm lên vài chục thanh binh khí, Tiểu Bạch cũng không có ý dừng lại, loay hoay tìm kiếm.

Rất nhanh Lục Phi Dương đã ôm hơn hai mươi thanh binh khí hỏng, hắn bảo Tiểu Bạch vào trong bao bố. Tiểu Bạch cực kỳ thông minh, rất nghe lời Lục Phi Dương... nhanh chóng chui vào trong bao bố.

- Ngươi lấy nhiều binh khí hỏng như vậy làm gì?

Đợi Lục Phi Dương ôm hơn hai mươi thanh binh khí hỏng đi vào đại sảnh, Hạ lão hồ nghi nhìn hắn hỏi.

Lục Phi Dương nhếch miệng cười nói:

- Ta muốn học luyện khí...

Hạ lão trợn mắt, luyện khí dễ học như vậy sao? Liễu gia lớn như thế, nhưng chỉ có ba Luyện Khí Sư, hơn nữa đều là Luyện Khí Sư cấp thấp, chỉ có thể luyện chế Huyền khí Nhân giai, tiểu tử ngốc này cầm Huyền khí hỏng về đã muốn học luyện khí.

Hắn chẳng muốn nói nhảm với Lục Phi Dương, nhìn thoáng qua một chút, tính toán nói:

- Những binh khí này đều là Huyền khí Nhân giai, có năm thanh Huyền khí Nhân giai bát phẩm, tất cả năm trăm điểm cống hiến.

- Năm trăm điểm...

Lục Phi Dương tổng cộng chỉ có một ngàn bốn trăm điểm cống hiến, thoáng cái dùng một ngàn mốt, hắn có chút đau lòng, bất quá nghĩ đến Tiểu Bạch, hắn cắn răng đưa lệnh bài tới.

Hạ lão trừ năm trăm điểm cống hiến, trên lệnh bài của Lục Phi Dương chỉ còn ba trăm. Hắn ôm một đống Huyền khí hỏng trở lại Khách đường, trên đường ai nhìn thấy hắn cũng giống như nhìn quái vật.

Tiến vào phòng của mình, hắn nhét Huyền khí hỏng vào một góc, thả Tiểu Bạch ra, nhếch miệng cười nói:

- Ăn đi, muốn ăn cái gì cứ ăn.

- Xích xích…

Tiểu Bạch hưng phấn lao tới, ở trong ánh mắt kinh ngạc của Lục Phi Dương, vài ngụm liền nuốt một thanh đoản kiếm vào bụng.

Tiểu Bạch chỉ ăn mũi kiếm, không có ăn chuôi kiếm, hơn nữa sau khi ăn xong còn chưa đủ, lại đánh tới môt cây chủy thủ.

- Chẳng lẽ đây là Phạt Thiết Thú?

Lục Linh đang cầm một quyển cổ thư đi đến, nhìn một lúc lại lắc đầu nói:

- Trong sách ghi chép Phạt Thiết Thú kia thân như cự ngưu, đầu có sừng lớn, toàn thân đen nhánh như than, lấy thiết làm thức ăn, bài tiết vật cứng rắn như cương. Tiểu thú này quá nhỏ, hơn nữa toàn thân bạch mao, không giống như Phạt Thiết Thú.

- Không phải Phạt Thiết Thú!

Lục Phi Dương nhìn mấy lần, rất xác định nói:

- Phạt Thiết Thú là Huyền thú ngũ phẩm, Huyền thú phẩm cấp càng cao càng cường đại, hình thể cũng sẽ càng lớn. Cho dù vừa mới sinh ra ít nhất cũng có thể so với mãnh hổ? Tiểu Bạch nhỏ như vậy, làm sao có thể là Huyền thú ngũ phẩm?

Lục Linh cũng thấy không có khả năng.

Huyền thú cường đại, cho dù mới sinh ra, hình thể cũng không có khả năng nhỏ như vậy. Bên kia sau khi Tiểu Bạch ăn hai thanh binh khí, liền tìm một góc nằm ngủ.

Lục Linh không để ý nữa, bảo Lục Phi Dương đi tu luyện, để thực lực trở nên mạnh mẽ, ứng phó vài ngày sau đi thức tỉnh huyết mạch.

- Tu luyện, luyện hóa Luyện Huyết Đan!