Bất Diệt Chiến Thần

Chương 39: Khảo hạch

Lục Linh đưa tay chỉ phương nam nói:

- Vũ Lăng Thành nho nhỏ không thích hợp đệ ở lại, đệ còn có chuyện trọng yếu hơn, trong ba năm đệ phải tới Thiên Vũ Thành, Thiên Hàn Thành hoặc Thiên Lương Thành, gia nhập ba Vương tộc ngũ phẩm lớn nhất Bắc Mạc, trở thành khách khanh của một gia tộc trong đó!

- Thiên Vũ Thành, Thiên Hàn Thành, Thiên Lương Thành? Vương tộc?

Lục Phi Dương lại bị Lục Linh hù dọa, ba thành trì này là tam đại Vương thành của Bắc Mạc.

Lục Linh bảo hắn đi tam đại Vương thành này, gia nhập một trong tam đại Vương tộc? Hắn là ai? Một bình dân sinh ở tiểu bộ lạc, có thể gia nhập Liễu gia đã coi như vạn hạnh.

Vương tộc?

Đó là siêu cấp bá chủ sừng sững ở Bắc Mạc, đoán chừng tộc trưởng Liễu gia đi làm người giữ cửa cho Vương tộc cũng bị chướng mắt nha? Hắn có tài đức gì có thể gia nhập Vương tộc, trở thành khách khanh?

- Lục Phi Dương, đệ không nên coi thường mình, ta đã nói thân phận của đệ không tầm thường, tương lai thành tựu của đệ cũng không thể đo lường, chỉ cần đệ cố gắng, cuối cùng có một ngày đệ sẽ sừng sững ở Bắc Mạc, làm cho cả Bắc Mạc run rẩy ở dưới chân đệ, trong xương cốt đệ chảy huyết dịch Lục gia, đệ nhất định sẽ không bình thường.

Lục Linh nghiêm mặt nói, dừng một chút lại nói:

- Gia nhập Vương tộc ngũ phẩm, là mục tiêu thứ nhất của đệ, con đường đệ cần đi còn dài đằng đẵng. Hiện tại... Đệ cái gì cũng đừng nghĩ, cố gắng tu luyện, chờ huyết mạch đệ thức tỉnh lại nói.

Trên trán Lục Phi Dương lại xuất hiện hắc tuyến, Lục Linh che dấu rất nhiều chuyện, khiến hắn cảm giác như lọt vào trong sương mù, hết lần này tới lần khác tính cách của nàng quật cường, nàng không nói, Lục Phi Dương hỏi thế nào cũng hỏi không ra.

Hắn chỉ có thể cầm ghi chép trở về phòng, về sau Lục Linh sẽ một mực ở trong này, không cần xem ghi chép, hắn thì nhất định phải xem xét tỉ mỉ các loại quy củ, để tránh bị trục xuất khỏi Liễu gia.

Lật nhìn mấy lần, Lục Phi Dương xem như lý giải, Liễu gia ước thúc khách khanh rất ít, chỉ cần không lấy cờ hiệu của Liễu gia làm loạn, không làm loạn ở trong Liễu gia, thì cơ bản không có việc gì.

Mỗi tháng Liễu gia sẽ cấp cho bổng lộc, cho tài nguyên nhất định, bình thường cơ bản sẽ không điều động khách khanh, trừ khi gia tộc gặp phải nguy cơ diệt tộc.

Này tương đương với... nuôi không một đám người dưng.

Bất quá mỗi khách khanh trước khi gia nhập Khách đường đều phải khảo hạch, chứng minh năng lực hoặc tiềm lực của mình, Liễu gia chắc chắn sẽ không nuôi một đám phế nhân.

- Khảo hạch?

Di tiểu thư cũng nói khảo hạch, Lục Phi Dương cau mày, khảo hạch này tuyệt đối đừng ra khỏi thành nha, nếu không đám người Địch Bá tuyệt đối sẽ nghĩ tất cả biện pháp phục kích chém gϊếŧ hắn. Một khi hắn làm nhiệm vụ bỏ mình, Lục Linh sẽ không có tư cách ở lại đây, sẽ bị khu trục, vận mệnh của nàng khẳng định sẽ cực kỳ bi thảm...

Nghĩ cái gì tới cái đó!

Ngày thứ hai, trưởng lão Khách đường Thành Khuất tới tìm Lục Phi Dương, cho hắn một nhiệm vụ, bảo hắn ở bốn ngày sau theo Di tiểu thư xuất chinh Hàn Băng Thâm Uyên, nhất định phải diệt sát một trăm Huyền thú nhất phẩm, hoặc một con Huyền thú nhị phẩm, mới có thể trở thành khách khanh chính thức của Liễu gia.

- Phụ cận thâm uyên có một đám cường giả gia tộc siêu cấp đại chiến với Thú Hoàng, đã dẫn phát thú triều ở vòng ngoài bạo động, mặc dù Huyền thú cường đại bị đánh chết, thú triều bị trấn áp không thể khuếch tán, nhưng còn có rất nhiều Huyền thú trùng kích ra phía ngoài. Vì vậy gần đây các gia tộc đều triệu tập cường giả đi vòng ngoài thâm uyên đánh gϊếŧ Huyền thú, lần này Liễu gia chúng ta chết trận không ít người, ngươi vừa vặn muốn gia nhập Khách đường, Liễu gia gặp nạn ngươi tự nhiên nghĩa bất dung từ.

Thành Khuất nói xong liền rời đi, Lục Phi Dương nhìn về phía Lục Linh, nàng gật đầu nói:

- Nhiệm vụ khảo hạch khá hợp lý, đệ đi theo Di tiểu thư, tính nguy hiểm sẽ rất thấp, đệ cũng có thể làm quen vận dụng huyền lực. Đương nhiên... Địch Bá khẳng định sẽ nghĩ hết biện pháp báo thù rửa hận, vì vậy lần này đệ ra khỏi thành vẫn là cửu tử nhất sinh.

Lục Phi Dương nhíu mày nói:

- Nhiệm vụ này đã hạ, đệ không cách nào sửa đổi, chỉ có thể ra khỏi thành khai chiến. Đáng tiếc thời gian quá cấp bách, nếu như cho đệ một hai tháng lại đi khảo hạch, đệ có thể đả thông toàn bộ kinh mạch, nghĩ biện pháp ngưng tụ Thần Hải.

- Ừm...

Lục Linh nghĩ nghĩ, sau đó khua tay nói:

- Đệ đi tu luyện trước đi, nhìn xem bốn ngày này có thể lại đả thông mấy đường kinh mạch, tăng cường một ít chiến lực hay không.

Lục Phi Dương không còn biện pháp, chỉ có thể trở về phòng tiếp tục tu luyện, hiện tại hắn đã đả thông bốn đường kinh mạch, tốc độ như hỏa tiễn, nếu như kinh mạch khác cũng giống như bốn cái trước, đoán chừng hơn tháng là có thể đi đến Huyền Vũ cảnh đỉnh phong.

Rất rõ ràng...

Hắn suy nghĩ nhiều, kinh mạch thứ năm Chân âm mạch rất thuận lợi, chỉ hao tốn nửa ngày. Nhưng Nhâm mạch thứ sáu lại rất khó, vật tắc nghẽn bên trong trở nên nhiều hơn, đường kinh mạch này làm hắn tốn một ngày rưỡi...

Ở lại đây khá nhàn nhã, áo cơm không lo, mỗi ngày có người tới đưa đồ ăn, nước sạch, hoa quả. Còn có một tiểu tổng quản chuyên môn phụ trách Khách đường, có yêu cầu gì, chỉ cần không quá phận đều có thể tìm hắn.

- Vì sao kinh mạch thứ bảy lớn như vậy?

Không cần lo lắng cho Lục Linh, Lục Phi Dương không quản ngày đêm tu luyện, chờ lúc hắn đả thông đường kinh mạch thứ bảy thì há hốc mồm. Đường kinh mạch thứ bảy Đốc mạch, lớn hơn Nhâm mạch gấp đôi, vật tắc nghẽn bên trong càng nhiều, theo hắn đoán chừng, không có ba bốn ngày căn bản là không cách nào đả thông.

Càng đi về phía sau càng khó!

Lục Phi Dương ngẫm lại cũng bình thường, nếu như tu luyện càng ngày càng dễ dàng, như vậy mỗi người đều là cường giả, vì sao Quân Hầu Nhân Hoàng thưa thớt, bởi vì mỗi đột phá một cảnh giới đều cực kỳ gian nan.

Nếu như ý nghĩ của Lục Phi Dương bị ngoại nhân biết, rất nhiều người khẳng định sẽ phiền muộn đến thổ huyết. Phải biết trong thế hệ trẻ tuổi, coi như thiếu gia Triệu gia Triệu Duệ thiên tư biếи ŧɦái nhất, từ Huyền Vũ cảnh sơ kỳ đến đỉnh phong cũng cần hao tốn một năm, còn Lục Phi Dương nhiều nhất chỉ cần mấy tháng.