Chương 33
Mấy bữa nay bị ảnh hưởng bão nên mưa suốt, công nhân cũng không làm được nên tôi nghỉ thêm ở nhà được vài bữa nữa. Trinh biết tôi về nên háo hức lắm, ngặt cái mưa gió lớn quá làm cả 2 chưa gặp nhau được, có lẽ nàng rạo rực trong người lắm đây. Về nhà rồi mới thấy tôi cũng nhớ Trinh lắm lắm. Ở Trinh là một nét đáng yêu của độ tuổi mới lớn, cái vẻ đáng yêu đó luôn làm tôi thổn thức. Trinh tất nhiên hiện tại chưa có được cái vẻ mặn mà, sắc sảo như chị Trâm, nhưng sau này bằng tuổi chị bây giờ thì có lẽ Trinh cũng tựa như chị. Đó là một vẻ đẹp rất tiềm năng. Dù sao chị Trâm cũng là gái một con mà.Mưa gió chẳng biết làm gì ngoài xem phim, chơi game cho hết giờ. Cũng nhờ những ngày này nên tôi hồi phục thể lực sau những chuỗi ngày no nê tìиɧ ɖu͙©. Cầm điện thoại lên gọi cho chị, giờ này có lẽ chị cũng mới ở trường về.
– alo, chị nghe.
– Vợ của em đang làm gì đấy?
– Ai vợ hả cu. Nằm mơ đó hả.
– Hê hê. Không chịu làm vợ thì thôi, chị đang làm gì đấy.
– Chị mới đi dạy về, biết rồi còn hỏi.
– Nhớ chị quá nè.
– Kệ em.
– Ông trời mất nết, bữa giờ mưa hoài nên em chưa đi làm được, làm không được gặp chị.
– Mưa mấy bữa ấy mà. Mà mấy thằng cha làm ở công trình mỗi lần chị đi ngang qua là hú hét, bực cả mình, toàn lũ dê.
– Thì thấy gái xinh ai chả thế, chuyện thường ấy mà.
– Nhưng mà thấy ghét. Mấy chả nhìn chị cứ như là muốn ăn tươi nuốt sống luôn vậy.
– Thì em cũng vậy mà, trách chi là họ.
– Thằng quỷ, thôi chị nấu cơm cái đã, 2 mẹ con đói bụng rồi.
– Vâng, chị ăn cơm nhiều nhé, bữa sau gặp.
Đúng là mới mấy bữa mà thấy nhớ chị gê, muốn ôm ấp chị vào lòng quá. Mong sao trời mau hết bão. Cơm nước buổi trưa xong xuôi lên facebook chém gió với lũ bạn, rồi la cà vài trang báo mạng. đọc mãi cũng mỏi mắt, lấy cáp gắn điện thoại với máy tính, coppy dữ liệu nhạy cảm của chị cất vô máy tính cho an tâm, sau đó chuyển hết lên lưu trữ đám mây. Như vậy là không lo bị mất, sau này mấy chục năm nữa cũng có thể ngắm lại. Ngẫm ra thì những tấm hình của chị thật sự đáng giá và hấp dẫn, từ những tấm chụp lén tới cuồng nhiệt, mê say, tấm nào cũng đẹp và gợϊ ȶìиᏂ. Đó là một chiến lợi phẩm vô giá trị trong cuộc đời tôi.
Chiều tối, những cơn mưa nhẹ hạt dần. Định bụng tối qua chở Trinh đi uống cf, bữa giờ không gặp nên cũng nhớ nàng ấy quá chừng. Lấy đt gọi cho nàng.
– em đang làm gì vậy?
– em chuẩn bị ăn cơm. Anh ăn chưa?
– Chưa. Tối nếu không mưa thì đi cf nhé.
– Uh, em nhớ anh quá, hihi.
– Anh cũng nhớ em, hi vọng tí không mưa.
– Không, mưa thì anh cũng phải qua, người ta nhớ anh chịu không nổi đâu.
– Nhớ anh hay là nhớ cái khác?
– Không biết, nhớ hết.
– Hehe, nhớ gì thì nói đó, có sao đâu mà.
– Nhớ anh nhiều hơn.
– ừ, tối gặp nhé, hôn em.
– Hôn anh.
Cái giọng nhõng nhẽo của Trinh làm tôi buồn cười và thấy ấm áp trong lòng. Tối nay dù có mưa to gió lớn ra sao tôi cũng quyết tâm gặp nàng ấy. Vài ngày không gặp người yêu nên cứ thấy rạo rực trong người sao sao ấy.
7h30’, mưa lất phất có vẻ đỡ hơn. Trùm vội cáo áo mưa lên và phắn gấp chứ tí mưa to hơn lại khổ. Cái cổng quen thuộc nhà em đây rồi. Mở cánh cổng sắt đi vào, em và ba mẹ đang ngồi xem tivi. Gõ cửa chào hỏi lễ phép nhạc phụ nhạc mẫu rồi ngồi xuống. Lòng phơi phới khi nhìn thấy em, em trắng múp quá, cái váy rộng trông thật quyến rũ khoe ra đôi chân dài thẳng tắp trông thật hứng tình. Nếu không có người lớn chắc tôi đè em ra ngay và luôn rồi. Chỉ nhìn nhau thôi mà lòng rạo rực, rạo rực đến nôn nao.
Cả nhà ngồi nói chuyện cùng nhau nhưng tôi và em cũng chẳng hứng thú gì lắm với những câu chuyện rôm rả ấy, bởi vì 2 trái tim trẻ đang khao khát nhau, chỉ muốn lao vào nhau chứ không muốn quan tâm tới thứ gì khác. Những ngón chân của 2 đứa thậm thụt chạm nhau dưới bàn. Chỉ chạm khẽ thôi mà sao ấm áp quá. Da thịt 2 đứa lần đầu chạm nhau sau chuỗi ngày xa vắng. Đang nhìn em say sưa thì mẹ em cất tiếng:
– Trinh, xuống bếp lấy trái cây trên bàn thờ xuống ăn con, để lâu coi chừng hư mất.
– Dạ.
Cơ hội là đây, khí vận cũng là đây. Phải bắt ngay!
– để cháu xuống giúp cho, bàn thờ cao để cháu lấy cho an toàn.
Tôi lon ton theo váy em đi xuống bếp. Đến giữa hành lang, vừa khuất tầm mắt ba mẹ em là tôi bước nhanh tới bóp đít e một cái, ©ôи ŧɧịt̠ cứng ngắc luôn sau cái bóp đít sỗ sàng đó. Xuống tới bếp, tôi đè em vô tường, tiếp sau đó là 1 chuỗi hành động của bản năng như được lập trình sẵn, tới tấp, dồn dập, vội vã.
Cảm xúc của 2 đứa lâu ngày không gặp thật thú vị, đam mê lắm, rạo rực lắm. Nhào nặn 2 bên mông của em đã đời rồi 1 tay bóρ ѵú 1 tay móc bướm. Chẳng có gì lạ khi bướm em ướt đẫm. Bàn tay em cũng đã luôn vô quần túm lấy ©ôи ŧɧịt̠ từ bao giờ, em bóp rồi em sục, sục mạnh và nhanh khiến tôi sung sướиɠ. 2 ngón tay của tôi cũng đang khều và móc trong cái hang ẩm ướt. tôi và em kí©ɧ ŧɧí©ɧ cho nhau trong 1 phút rồi lại rời nhau ra, không dám làm tiếp nữa. đưa tay lên miệng mυ'ŧ, cái mùi vị nồng nàn quen thuộc không lẫn với ai được, cái mùi của em sẽ ám ảnh tôi cả đêm mất. Tôi yêu em!
Em lấy trái cây xuống và rửa, cắt gọt. Tôi vừa ngó nghiêng cảnh giới vừa đùa nghịch tà váy em, kéo váy lên vỗ vào bên mông tròn trịa, nhiều khi hứng quá vỗ hơi mạnh làm em khẽ đau, lườm yêu 1 cái thật dễ thương. Cái qυầи ɭóŧ màu hồng bị tôi túm lại vô khe đít, làm nổi lên cặp mông trắng ngần bị ửng đỏ lên vì những cái vỗ đít. Rồi vạch hẳn qua một bên úp mặt vô liếʍ cái l.ồn xinh đẹp.
Móc dươиɠ ѵậŧ to bự ra, ngó nghiêng lên trên lần nữa rồi bắt em khom xuống mυ'ŧ, em sợ sợ nhưng bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ quá nên mυ'ŧ vội mυ'ŧ vàng. Ôm đầu em nhấp lia lia rồi lại thả ra. Cái cảm giác vụиɠ ŧяộʍ vầy thật hấp dẫn nhưng ức chế vì ngắt quãng quá.
Trước khi tôi và em lên nhà trên, tôi kéo em vô tường đút cu lút cán vô háng em ở phía sau, em thèm thuồng chờ đợi, doggy chục cái rồi lại thả ra, chỉnh lại quần áo. Lẽ ra tôi có thể xuất tinh luôn chỉ trong vài cái dập, vì cơn nứиɠ lên tới gần đỉnh điểm rồi, nhưng tôi ra mà em chưa kịp thỏa mãn thì không công bằng lắm, đành ngậm ngùi ôm dái tức rực đi lên. Tôi yêu em, nên tôi cũng muốn em cũng phải thỏa mãn. Không thì cả 2 cùng chia sẻ nỗi rấm rức này.
Thôi chà lết nhà em chút nữa cho em vui rồi về vậy, cái không khí gia đình ấm áp cũng làm cơn hứng tình dịu lắng. đến khoảng 9h30p thì tôi xin phép ra về. Em tiễn tôi ra ngoài cổng, cơn gió lạnh thoáng qua khiến cả 2 rùng mình. Bước cùng em ra đến giữa sân, ngó nghiêng thấy có vẻ an toàn nên tôi kéo em khuất sau chậu cây si to to, đứng ở vị trí này thì người trong nhà nhìn ra không thấy, hang xóm nhìn vô cũng chưa chắc thấy bởi hành rào nhà em cũng khá kín kẽ, với lại trời vừa tối vừa lạnh chẳng ai muốn ra đường giờ này đâu. Tôi tốc váy em lên, luồn tay thọc vô l.ồn chà mạnh hàng chục cái rồi đưa 1 ngón tay vô xóc, em cắn nhẹ vô vai tôi chịu đựng, em nứиɠ lắm, nhưng biết làm sao. Chỉ biết đứng im chịu trận và thụ hưởng cảm giác sung sướиɠ này. Nước em ra nhiều lắm, chắc hẳn ướt hết 1 góc qυầи ɭóŧ của em rồi. Xóc them vài cái cuối rồi đưa tay lên miệng mυ'ŧ, em nhìn thấy tôi như vậy liền kéo đầu tôi lại hôn khí thế. Thương em lắm!
Nhìn tôi lên xe mà em bịn rịn như không muốn tôi về!
Về nhà mà chim cu tưng tức, bật máy tính lên lướt web, fb theo thói quen mỗi ngày. Định bụng ngồi chới tí rồi đi ngủ mà thấy vẫn còn khó chịu, bìu dái cứ căng cứng mãi, kiểu này không xuất ra được thì khó ở lắm. Lấy đt nhắn tin cho em, hỏi em đang làm gì, nhớ anh không… Em nói nhớ tôi quá trời luôn, nếu mà trốn nhà được chắc em cũng trốn ra để gặp tôi ngay.
Lấy điện thoại chụp c̠ôи ŧɧịt̠ đang nửa cứng nửa mềm gửi qua cho em. Cho em bứt rứt cả đêm luôn. Chưa đầy 1p sau thì em nhắn tin.
– Trời, anh làm em khó chịu quá, bắt đền, huhu
– Anh cũng khó chịu lắm nè, nãy ở nhà em làm anh hứng phấn quá.
– Hic, không biết đâu.
– Chụp của em rồi gửi qua cho a xem với, thèm quá.
– Nhưng mà giờ em nằm trên giường, tắt điện rồi.
– Thì bật lên rồi cho a 1 tấm đi.
– 1 tấm thôi nha.
– Uh, 1 thôi là đủ làm a sung sướиɠ rồi.
Khoảng 5p sau em gửi cho tôi 1 tấm em đang trong tư thế ngồi chồm hổm, 2 chân hơi dạng ra làm hiện lên mép l.ồn rõ mồn một, 1 chút dịch màu trắng đυ.c vương lên trên đám lôиɠ ʍυ đen tuyền. Muốn húp cái bướm này ngay và luôn quá. Tôi cứ dán mắt vô cái màn hình điện thoại mà sục liên hồi. Bởi cái ảnh kí©ɧ ŧɧí©ɧ quá, tôi chụp đáp lại em 1 hình con chim cứng ngắc đang rỉ nước. Em rên rĩ với tôi trong mỗi tin nhắn, lát sau em bảo đi ngủ chứ không nói chuyện nữa, bởi mỗi lúc em càng chịu không nổi sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ này, chỉ có giấc ngủ mới giải phóng được cơn khát tình đang bùng cháy.
Em ngủ được, chứ tôi thì ngủ kiểu gì cho xong bây giờ. Mở vội thư mục đen chứa những tập tin nhạy cảm của chị Trâm để quay tay, bật 1 tấm hình lên, tấm hình chị đang nằm ngủ nghiêng người, cặp mông cong vυ't với cái l.ồn đen thấp thoáng. Bật tiếp cái clip chị đang mυ'ŧ ©ôи ŧɧịt̠, đoạn clip dài gần 5p vừa hết cũng là lúc tϊиɧ ŧяùиɠ bay vèo vèo. Mọi ham muốn đều tan biến sau cơn thủ da^ʍ, thu dọn hiện trường rồi đi ngủ, kết thúc 1 ngày mưa gió.
Sang sớm đang ngủ nướng thì bị lũ bạn gọi dậy đi cà phê. Cái không khí buổi sớm của miền núi thật trong lành, se lạnh. Uống cf trong cái tiết trời lạnh như vầy thật thú vị. Tôi và 3 thằng bạn thân thiết từ hồi cấp 3 cũng hay tụ tập cf cùng nhau và chém gió đủ mọi thứ trên đời. Uống cf tới 9h30p thì cả bọn kéo nhau đi đánh bida. Trình độ bida của tôi thì không đến nỗi tệ nhưng mà vô trúng cái quán âm binh, cái con nhỏ ghi điểm vừa ốm vừa xấu, đã vậy lại còn da^ʍ nữa. Mỗi khi tôi đánh trúng nhích bi thì nó bảo là “anh ơi sao liếʍ hoài vậy, khó chịu chết”, hoặc như mỗi khi tôi ghi được có 1 điểm thì nó lại bảo “anh ơi, sao có 1 cái à, yếu vậy”, rồi khi tôi đi được nhiều điểm thì nó lại bảo “thôi được rồi anh ơi, mất sức chết”. Tôi và lũ bạn đéo thằng nào đánh cho nổi. Lát sau con bé khác vô ghi điểm thay thì bọn tôi mới chú tâm mà đánh được. Mà cái con bé mới vô này gương mặt xinh xắn, dáng cao giò múp lắm. Vừa đánh vừa nhìn lén em nó. Tôi có bồ và người tình rồi chứ không có khi lại tán tỉnh em này cũng nên. Nhìn ngon quá mà.
Chơi đến khoảng gần 11h thì có tin nhắn, lôi ra đọc thì đó là tin nhắn của Trinh “anh ơi, tí qua nhà em nghen, bố mẹ em tí nữa đi đám cưới, nhớ anh”. Đọc xong mà nứиɠ cả người, tí nữa đợi 11 rưỡi qua thịt em thôi. Thèm từ tối qua giờ. Tâm lý hưng phấn ngút trời, tôi đập lũ bạn thua không kịp ngáp. Làm 2 tên kia ngẩn tò te vì thua độ nhậu tối nay, kaka.
Xong xuôi thằng nào về nhà thằng nấy cơm nước, tôi thì dông thẳng qua nhà em luôn. Thấy tôi đến, em mừng lắm. Ba mẹ em cũng mới ra khỏi nhà. Đóng cửa lại cẩn thận, tôi lôi em chạy thẳng lên lầu, đè em xuống ghế sopha mà ngấu nghiến, em và tôi đã lâu chưa làʍ t̠ìиɦ, giờ đây như ngọn lửa bùng lên mạnh mẽ khi gặp lại.
Nút lưỡi đắm đuối, đồng thời là bàn tay mò đôi vυ' non mà bóp mà nắn, em cũng nhanh chóng lòn tay vô tóm lấy khúc thịt đang cứng ngắc bên dưới. Cả 2 vội vã, hấp tấp cởi đồ quăng qua một bên, vυ' em thơm tròn trắng sáng tưng tưng trước mặt. Vừa mới mυ'ŧ vào đầṳ ѵú em thì em bỗng ngồi bật dậy đẩy tôi vô ghế, em tuột hẳn cái quần jean của tôi xuống tận mắt cá rồi chồm lên sục ©ôи ŧɧịt̠. Khi em đưa đầu vô định mυ'ŧ thì tôi ngăn lại:
– từ em, đợi anh đi tắm xíu, sáng giờ chơi người bẩn lắm.
– em không ngại đâu.
– Thôi, đợi anh xíu đi mà.
– Không đâu.
Thú thật là tôi cũng ngại lắm, bởi sang giờ cà phê, rồi bida uống mấy lon bia, đi đái cũng tới 3 lần trong buổi sang nên chim cu chẳng sạch sẽ chút nào. Vậy nên tôi chẳng muốn em mυ'ŧ cu cho mình. Đang còn ngại ngùng thì em đã há môi ngậm lấy nó rồi. Tôi nghĩ hẳn cái mùi vị cũng chẳng dễ chịu chút nào. Thế nhưng em vẫn cứ bú ʍúŧ say mê như trẻ con mới có đồ chơi mới vậy, em mυ'ŧ em liếʍ không ngừng nghỉ, nắm lấy tóc em đưa lên đưa xuống nhịp nhàng. Thương em quá!
Mυ'ŧ ©ôи ŧɧịt̠ chừng 7p, em có vẻ mỏi miệng nên nhả ra nhìn tôi, vuốt má em nựng yêu mấy cái, em nói em nhớ cảm giác này da diết. Em nói em yêu tôi hơn mọi thứ trên đời này. Trong lòng tôi bỗng gợn lên 1 chút xót xa, có lẽ tôi chẳng xứng với tình yêu của em. 1 chút hối tiếc vụt qua rồi tắt nhanh chóng, bởi em đang nắm ©ôи ŧɧịt̠ mà sục, cứ để em sục tiếp chắc phụt mất.
– lên đây anh làm em hạnh phúc nè.
Em trèo lên, tôi ngã đầu vô thành ghế, em đứng lên in nguyên cái mu háng vô mặt, ngửi bướm em qua cái qυầи ɭóŧ màu trắng tinh khôi, cái mùi nồng nàn quen thuộc xộc lên mũi. Nhớ nó quá. Vạch đáy quần em ra, liếʍ 1 đường dài từ đít trượt lên 2 mép tới hộŧ ɭε. Trinh nhắm nghiền mắt rên lên sảng khoái, nước ra từng chập.