Đã được 4 tháng kể từ ngày Tuyết Vi bị bắn đến bây giờ.
…
- Vi Vi đâu rồi.- Ngạo Thần vừa đi làm về liền hỏi.
- Dạ Thiếu gia, Thiếu phu nhân đang ở trên phòng chơi ạ.
Ngạo Thần nghe xong liền đi phắt lên trên tầng.
Cạnh!
Ngạo Thần mở cửa ra thấy Tuyết Vi đang chơi đồ chơi ở trên giường.
- Vi Vi, có nhớ anh không?- Ngạo Thần đi đến nhấc Tuyết Vi lên để cô ngồi vào lòng mình.
- Ơ, anh Ngạo Thần về rồi. Vi đợi anh lâu lắm lắm luôn rồi đó.- Tuyết Vi ôm lấy Ngạo Thần nói.
- Ừ, anh phải cố hoàn thành xong công việc để về sớm với em đây này.- Anh xoa đầu cô.
Tuyết Vi lại bắt đầu chơi tiếp.
Bỗng Ngạo Thần đột nhiên lại cúi xuống cắn vào má của Tuyết Vi. Thậm chí anh còn mυ'ŧ mạnh làm má trắng nõn của cô bị cả một vòng thâm tím.
Tuyết Vi giơ tay lên xoa má, phẫn nộ nói:
- Sao anh lại cắn má Vi?
- Ừm, tại anh tưởng nó là một cái bánh bao nhỏ. Thấy thích thì cắn thôi.- Ngạo Thần cười ranh mãnh.
- Không được đâu nha, má Vi không phải bánh bao đâu. Không ăn được a.
- Đồ ngốc nhà em, lúc nào cũng ngây thơ như vậy.
Tuyết Vi nghe anh gọi mình là ngốc liền chu môi nói:
- Vi không có ngốc a.
- Ngốc vẫn là ngốc.- Ngạo Thần bật cười.
- Không phải. Vi không ngốc, mami nói Vi rất thông minh a.- Tuyết Vi quàng tay qua cổ Ngạo Thần nhìn vào thẳng mắt anh nói.
- Ngốc.- Ngạo Thần hôn nhẹ lên môi Tuyết Vi nói.
- Không có, không có ngốc mà.- Tuyết Vi khoanh tay trước ngực tỏ vẻ giận dỗi.
Ngạo Thần nhìn như vậy muốn cười nhưng cố nhịn xuống.
- Vậy thì em ngồi đó đi nhé. Anh xuống ăn cơm đây. Haizz… Đáng tiếng hôm nay anh vất vả mua bánh kem về nhưng lại có một người đang giận dỗi nên chắc không ăn đâu nhỉ?- Ngạo Thần đùa cợt một chút với Tuyết Vi.
Tuyết Vi nghe thấy vậy liền nhìn về phía Ngạo Thần, mắt cô sáng lên.
- Anh Ngạo Thần, Vi đâu có giận đâu. Hết rồi, anh cho Vi ăn bánh kem nha. Hì.- Tuyết Vi chạy đến ôm tay Ngạo Thần cười.
- Nếu em chịu nhận mình là ngốc anh sẽ cho em ăn.- Ngạo Thần vẫn cố trêu đùa đến cùng với Tuyết Vi.
- Nhưng…nhưng mà Vi không có ngốc mà.- Tuyết Vi chu môi nói.
- Thôi vậy, anh đem vứt bỏ bánh kem nhé.- Ngạo Thần đẩy nhẹ tay Tuyết Vi ra.
- Không, không được. Vi nói là được mà.
Ngạo Thần đang cố gắng không cười ra tiếng, thì thấy Tuyết Vi mếu máo sắp khóc anh vội vã ôm cô vào lòng.
- Được rồi, không có ngốc. Vi Vi của anh thông mình lắm, anh chỉ đùa với em một chút thôi. Ngoan, đừng khóc. Anh đưa em xuống ăn bánh kem nhơ.
- Ưʍ.- Tuyết Vi gật đầu.
Ngạo Thần thở dài bế cô lên đi thẳng xuống phòng bếp.
__________________
Buổi sáng, Tuyết Vi đang chơi ở trong phòng khách thì Hạ Xán Xán đến.
- Công chúa nhỏ, chị đưa em đi chơi chịu không?
- A, đi chơi. Vi thích lắm.Nhưng mà phải gọi điện nói với anh Ngạo Thần đã. Anh nói Vi đi đâu phải gọi cho anh trước đã a.
Hạ Xán Xán bấm máy cho Tuyết Vi gọi Ngạo Thần.
Ngạo Thần đang một số tài liều thấy điện thoại reo.
Ban đầu nhìn tên là Hạ Xán Xán anh còn chả buồn bắt máy. Mãi sau mới nhấc máy lên nghe.
- Có chuyện gì?- Ngạo Thần lạnh lùng nói.
- Anh là Vi nè.
Ngạo Thần nghe được tiếng đáng yêu truyền từ loa điện thoại ra không khỏi vui mừng.
- Em có việc gì sao? Nói anh nghe xem nào.
- Vi muốn đi chơi với chị Xán Xán a. Anh cho Vi đi nha.
Ngạo Thần suy nghĩ một lúc mới đồng ý cho Tuyết Vi đi.
- Cậu ta nói sao?- Hạ Xán Xán vội hỏi.
- Anh nói ừ, nhưng phải về sớm a.- Tuyết Vi cười tươi nói.
…
Hạ Xán Xán đưa Tuyết Vi đến tiệm chăm sóc lần trước đưa Tuyết Vi đi nhuộm tóc lần đầu. Vì cô thấy tóc Tuyết Vi đã bị phai mà nên đi làm lại.
- Nhuộm lại màu này cho cô ấy là được.- Hạ Xán Xán nói với cô nhân viên.
- Dạ vâng.
Tuyết Vi hào hứng ngồi im cho họ làm tóc, có vẻ cô cũng rất thích làm tóc.
Làm xong cũng mất cả nguyên một buổi sáng nên Hạ Xán Xán đưa Tuyết Vi đi ăn ở một nhà hàng chuyên về đồ ăn Pháp.
- Chị ơi ở đây đẹp quá a.- Tuyết Vi nhìn ngó xung quanh mắt sáng lên.
- Ừ đúng rồi, đây là nhà hàng chị thích ăn nhất đó. Em ăn thử đồ ăn ở đây sẽ biết, có khi sẽ mê mệt món ăn ở đây giống chị không chừng.- Hạ Xán Xán xoa đầu Tuyết Vi cười.
Món ăn được đưa lên, Hạ Xán Xán ngồi đút cho Tuyết Vi ăn.
- Vi thích cái này nè chị. Cái này cũng ngon, hì.- Tuyết Vi chỉ tay vào mấy món cô thích.
- Ừ, nếu em thích chị sẽ dẫn em đi ăn nhiều hơn, chịu không?- Hạ Xán Xán nhéo nhẹ lên mũi nhỏ, cao của Tuyết Vi.
- Dạ. Vi thích lắm. Thích đi chơi cùng chị Xán Xán nữa a.- Tuyết Vi híp mắt làm đôi mắt cô nhìn như hình mặt trăng khuyết. Còn cười làm lộ hai núm đồng tiền dưới khóe môi trông đáng yêu vô cùng.
Ăn xong, Hạ Xán Xán quyết định đưa Tuyết Vi về để ngủ nhưng Tuyết Vi cứ này nỉ muốn đi chơi thêm.
Hạ Xán Xán bất lực đành đưa cô đến khu trung tâm thương mại.
…