Cô Vợ Ngốc Của Ông Trùm Mafia

Chương 42. Hai ông trùm đọ súng

Ngay sau khi Alex chĩa súng về Ngạo Thần thì thuộc hạ của cả hai bên cũng chĩa súng về phĩa nhau.

- Vi Vi, đứng đằng sau anh. Bịt chặt tai lại biết không?- Ngạo Thần nhìn Tuyết Vi dịu dàng nói.

- Mình không về luôn sao anh. Vi không muốn ở đây nữa.- Tuyết Vi đôi mắt to tròn nhìn Ngạo Thần.

- Tuyết Vi, em không thích ở đây sao?- Alex nhìn thấy hai người nói chuyện làm lòng anh ghen tức không yên.

- Vi không thích. Anh ấy là người xấu đó anh Ngạo Thần. Anh ấy nói với Vi như vậy a.- Tuyết Vi lắc đầu nguây nguẩy.

- Bớt nói lại một chút đi. Vợ của tôi tại sao phải ở chỗ cậu nhỉ.- Ngạo Thần ôm Tuyết Vi vào lòng xoa đầu nhìn về phía Alex.

- Chưa chắc từ giờ về sau sẽ là vợ của cậu.- Alex nhìn về phía Tuyết Vi cười nhạt.

- Tất cả nghe lệnh bảo vệ Thiếu phu nhân. Không để bất cứ ai động vào cô ấy dù chỉ một sợi tóc.- Ngạo Thần ra lệnh cho tất cả thuộc hạ của mình đứng đó.

- Rõ.

Tuyết Vi đứng ở đằng sau Ngạo Thần.

Ánh mắt của Ngạo Thần bây giờ vô cùng khác với ánh mắt nhìn Tuyết Vi.

Nó lạnh lùng, tàn khốc mang đến sự chết chóc, sát khí chết người còn với Tuyết Vi thì là sự dịu dàng, ân cần.

Ngạo Thần không nhanh không chậm kéo nòng súng của khẩu Beretta - 92 lên.

Anh cũng chĩa khẩu súng về phía Alex.

Mọi thuộc hạ của Alex nhìn thấy vậy thì dồn mọi nguồn lực, chĩa súng về phía Ngạo Thần.

Không kém cạnh thì thuộc hạ của Ngạo Thần cũng chĩa súng dồn về người Alex.

Alex và Ngạo Thần chính là hai cục diện lớn nhất ở thế giới Mafia này.

Nhưng khác với Ngạo Thần chỉ buôn bán vũ khí thì Alex còn buôn bán chất cấm, heroin và nhiều chất kí©ɧ ŧɧí©ɧ nguy hiểm khác.

Hai người bây giờ thật sự giống như đấu súng bằng mắt vậy.

Cả hai bên đều suy nghĩ bắn ở đâu trên người đối phương đầu tiên.

Họ chỉ đợi một trong hai tác động sẽ nổ súng ngay lập tức.

Tuyết Vi đứng đằng sau lưng Ngạo Thần nhưng cô cũng hé mắt nhìn về phía Alex.

Tuy cô không biết họ đang cầm gì nhưng chắc chắn đây không phải đồ chơi.

Đột nhiên, Tuyết Vi nhìn thấy có một tên đang lấp ló sau nhiều kẻ khác. Có vẻ hắn là đang được che chắn để làm điều gì đó.

Tuyết Vi chú ý hắn từng tí, chả hiểu sao não của cô bây giờ vô cùng tập trung. Tuy cô ngốc nhưng bản năng của cô lại chiếm ưu thế hơn vào lúc này.

Nhìn thấy hắn đang kéo cò của khẩu súng nhìn về phía Ngạo Thần, Tuyết Vi chân tay bủn rủn.

Cô lao về phía trước anh không một chút do dự.

Khiễng chân lên ôm chặt lấy Ngạo Thần.

ĐOÀNG!!!

Một tiếng nổ súng mà khiến Ngạo Thần chết đứng tại chỗ.

Anh không tin được vào mắt mình.

Tất cả thuộc hạ của Ngạo Thần tập trung vào Alex.

Tuyết Vi hứng trọn viên đạn xuyên vào trong người bên vai phải của cô.

Máu ướt đẫm cả một mảng váy trắng làm nổi bật trên chiếc váy trắng này.

- Vi Vi, tại sao ngốc như vậy. Nếu một viên đạn này có thể gϊếŧ chết anh thì anh đã chết từ lâu rồi cái đồ ngốc này.- Ngạo Thần hốc mắt đỏ muốn khóc đến nơi.

- Anh Ngạo Thần…a…Vi đau quá. Đây không phải đồ chơi. - Tuyết Vi mặt trắng bệch cố gắng nói với Ngạo Thần.

- Biết vậy rồi còn lao đến. Cố gắng một chút, anh đưa em đến bệnh viện.- Ngạo Thần đang lo lắng tột độ cho Tuyết Vi.

Thật ra thì Ngạo Thần cũng thấy rõ được hành động của tên đó. Anh lăn lộn trên thế giới đen này làm sao có chuyện qua mắt được anh. Đến cả tiếng đạn bay tai anh cũng nghe thấy được.

Tai anh vô cùng nhạy bén.

Alex đứng đó không tin nổi mắt mình. Anh không tin được Tuyết Vi sẽ đỡ thay Ngạo Thần viên đạn này. Trong lòng anh vô cùng xáo trộn.

Anh tức giận quay lại định bắn tên thuộc hạ ngu dốt đó thì …

Xoẹt!!!

Một viên đạn của khẩu súng bắn tỉa bay từ xa đến bắn thẳng vào đầu tên đó, máu bắn tung tóe. Hắn ta chết không kịp nhắm mắt.

Người bắn không ai khác là Hoàng Bách.

Anh được lệnh ngắn bắn từ xa, chỉ cần chờ lệnh của Ngạo Thần anh sẽ bắn chết tên Alex này. Nhưng anh cũng không ngờ được tới tình huống này. Cũng không nghĩ Tuyết Vi lại đỡ đạn thay Ngạo Thần.



Ngạo Thần không nói một lời bế Tuyết Vi lên đi ra ngoài cửa lớn.

Đám thuộc hạ của Alex nhìn Alex có vẻ muốn nói gì đó nhưng lại thôi.

Alex không cản Ngạo Thần vì trong lòng anh bây giờ tính mạng Tuyết Vi mới là quan trọng nhất.

________________

Ở Đường gia…

Hạ Liên ngày nào cũng khóc đến kiệt sức.

Đường Lục Quân vừa phải lo lắng cho bà, vừa lo cho Tuyết Vi còn cả việc của công ty. Bao nhiêu thứ dồn hết lên người ông. Bây giờ nhìn ông không còn trẻ trung như lúc trước nữa.

Hạ Liên đang cầm cốc nước lên đột nhiên đánh rơi.

Chiếc cốc vỡ tan tành, nước cũng bắn tung tóe.

Trong lòng bà nhói lên cảm giác đau đớn.

__________________

Ngạo Thần đưa Tuyết Vi đến bệnh viện gần nhất…

Thấy có người bị thương, mấy nhân viên y tế tạo điều kiện cho họ được đi vào nhanh hơn.

Tuyết Vi được đưa ngay đến phòng cấp cứu.

Ngạo Thần đứng ngoài lo sợ.

Cả cuộc đời anh chưa từng biết sợ là gì. Nhưng bây giờ anh đã hiểu được cảm giác đấy. Nó thật sự đáng sợ đến nhường nào.



Anh thờ thẫn đứng trước phòng cấp cứu.

A Tứ phải thay mặt anh báo với phía người nhà của Tuyết Vi.

Đã hơn hai tiếng trôi qua…

Cuối cùng bác sĩ phẫu thuật chính đã đi ra.