Cô Vợ Ngốc Của Ông Trùm Mafia

Chương 34. Không ai được phép mang cô ấy đi!

Chấn Huy thật sự tức giận trước hành động sáng nay của Ngạo Thần nên anh đành phải đến nói chuyện này với cha mẹ Tuyết Vi.

- Thằng khốn nạn này, chuẩn bị xe cho tôi. Tôi cần phải đưa con gái của tôi về. Là tôi sai lầm, đưa con bé vào hang cọp. Là do tôi, do tôi. - Đường Lục Quân tức giận tự đấm vào người mình.

- Anh à, chúng ta phải đưa con bé về. Em không thể nhìn con gái mình chịu khổ như vậy được. - Hạ Liên khóc sướt mướt không thôi.

- Em yên tâm, dù phải trả giá nào anh cũng phải đưa con bé về.



Ngạo Thần mở mắt ra nhìn thấy một cô bé đáng yêu đang ôm anh ngủ, lòng anh lại rộn ràng lên. Anh vuốt nhẹ tóc cô ra sau tai, hôn nhẹ lên trán cô.

Ngạo Thần đi về phòng tắm xong thì Ý Lan liền gõ cửa nói:

- Thưa thiếu gia, phu nhân và ông chủ mới đến. Muốn gặp cậu để nói chuyện ạ.

Nói xong Ý Lan liền nghe xem Ngạo Thần có nói gì không, nhưng trong phòng chả có tiếng động gì, cô đành lắc đầu đi xuống dưới sảnh nhà.

Một lúc sau, Ngạo Thần đi xuống.

Mặt anh hiện rõ vẻ chán ghét.

- Tiểu Thần mẹ nghe nói hôm qua con làm tổn thương Vi Vi có phải vậy không? - Bạch Sơ Tranh thấy anh xuống thì đứng lên vội vàng hỏi.

- Thì sao? - Ngạo Thần đứng đó khuân mặt lạnh nhạt trả lời bà.

Đốp!!!

Âu Dương Phong tức giận đi đến tát vào mặt anh một cái thật đau.

- Mày còn hỏi thì sao à? Vi Vi con bé nó hiền lành, ngây thơ. Gia đình bên đó tin tưởng vào cái mặt già nãy mới đồng ý gả con bé cho mày. Chứ mày nhìn lại cái bộ dạng của mày xem, có mấy phần tư cách để bảo họ gả Vi Vi cho mày.

- Nực cười thật đấy ngài Âu Dương Phong. Tôi có nhờ ông phải nói hộ tôi sao? Nếu như không có ông và cả bà thì cuộc đời tôi đã không như ngày hôm nay. - Ngạo Thần tức giận đến nỗi hiện rõ đường gân trên thái dương anh.

- Tiểu Thần à, chuyện lúc trước là chúng ta đã sai. Nhưng nếu được chọn lại chúng ta vẫn sẽ chọn quyết định như vậy thôi. - Bạch Sơ Tranh cố gắng giải thích.

- Em cần gì phải nói với cái thằng đầu gỗ như nó. Cha mẹ Tuyết Vi cũng đã gọi điện cho ta rồi. Họ sẽ đưa con bé về. Tiền bồi thường khi hủy hợp đồng họ cũng sẽ trả đủ. Từ bây giờ mày muốn làm gì tao không quản đến nữa. Nhưng tao chỉ muốn cho mày xem mấy tấm hình này trước. - Âu Dương Phong nói rồi liền vứt một tập tài liều vào người anh.

Ngạo Thần cầm lên xem. Trong đó là những bằng chứng Diệp Thanh Thanh lấy trộm các thông tin mật của CL. Còn cả hình ảnh cô thân mật với rất nhiều gã đàn ông, nổi bật nhất là tên trùm mafia Alex - kẻ thù không đội trời chung của Ngạo Thần.

Anh nhìn xong cũng không mấy bất ngờ, nhưng anh tức giận vì cô ta dám lừa dối anh.

Tuy anh không có tình cảm với cô ta, nhưng anh cũng đặc biệt ân sủng cho cô ta rất nhiều thứ vậy mà cô ta lại không biết điều dám lừa dối, phản bội anh. Loại người mà Âu Dương Ngạo Thần anh ghét nhất chính là phản bội. Anh chắc chắn sẽ không tha cho cô, nhưng việc đó có thể tính sau. Chuyện quan trọng bây giờ là anh vừa nghe Âu Dương Phong nói cha mẹ Tuyết Vi bắt anh phải ly hôn với Tuyết Vi.

Tình cảm anh dành cho Tuyết Vi mới chớm nở vậy mà giờ lại nói ly hôn. Đùa anh chắc…



Ngạo Thần đang định nói thì Hạ Liên đi tới tát cho anh một cái bạt tai.

- Cậu là cái đồ khốn nạn, tôi tin tưởng giao Vi Vi cho cậu vậy mà cậu nỡ lòng nào đối xử với con bé như vậy. Con thỏ bông đó, nó đã ở bên con bé từ nhỏ cho đến tận bây giờ. Nó coi như báu vật, ngay cả tôi con bé cũng không cho động vào vậy mà cậu lại còn đốt nó, khác nào cậu đốt đi tâm hồn của Vi Vi.

Ngạo Thần vẫn im lặng không nói để Hạ Liên chửi rủa mình.



Vì ầm ĩ quá nên Tuyết Vi tỉnh dậy.

Cô lững thững bước xuống cầu thang.

Ngạo Thần cùng cả bốn người lớn đều nhìn về phía Tuyết Vi.

Ngạo Thần nhanh tay đi đến ôm Tuyết Vi vào lòng. Anh biết nếu bây giờ buông tay cô sẽ rời xa anh mãi mãi.

- Vi Vi con tôi. Con có sao không? - Hạ Liên thấy Tuyết Vi thì mắt đỏ hoe đi đến gần cô.

Nhưng chưa được động vào cô thì Ngạo Thần đã giữ cô về phía khác tránh bà động vào.

- A mami đến rồi. Vi nhớ mami quá đi. - Tuyết Vi bây giờ mới tỉnh ngủ.

Cô định đi về phía trước ôm Hạ Liên nhưng bị Ngạo Thần giữ chặn trong lòng…

- Đứng im. Còn dám nhúc nhích đừng trách tôi. - Ngạo Thần khó chịu lên tiếng.

- Ngạo Thần cậu mau bỏ con bé ra. - Đường Lục Quân tức giận lên tiếng.

- Hôm nay, chúng ta sẽ mang con bé về. Từ giờ sẽ không làm phiền cuộc sống của cậu.

Ngạo Thần càng ôm chặt Tuyết Vi hơn.

- Đau Vi a. - Tuyết Vi bị ôm chặt thì khó thở còn đau.

- Buông con bé ra đi Tiểu Thần.

- Không nói nhiều tách hai bọn họ ra là được.

Thấy mọi người xôn xao, Tuyết Vi sợ hãi khóc.

Bốn người lớn còn tưởng do Ngạo Thần dọa cô sợ nên cũng voi cùng hấp tấp muốn kéo hai người ra.

- Không ai được mang cô ấy đi hết! - Ngạo Thần tức giận phả ra từng câu mà cảm thấy lạnh toát cả người.

Nói rồi, Ngạo Thần bấm máy gọi.

Chưa đầy 5 phút thì cả đoàn người bước vào đi trước là A Tứ.

- Lão đại. - A Tứ kính cẩn chào anh.

- Đưa bọn họ ra ngoài hết cho tôi. Chuẩn bị cả máy bay nữa.

Cả bốn người đều sững sờ trước hành động của Ngạo Thần.

- Cái thằng ranh con này, màu định để cho lũ ô hợp này đưa bọn ta đi sao. - Âu Dương Phong tức giận nói.

Tuyết Vi thấy mọi việc ở đây sợ hãi khóc lóc. Cô còn chưa kịp nói gì thì Ngạo Thần đã đánh vào gáy cô khiến cô bất tỉnh.

Ngạo Thần bế Tuyết Vi lên đi ra ngoài cửa nhà.

- Ngạo Thần cậu không thể đưa con bé đi. Trả con bé lại đây. - Đường Lục Quân tức giận hét lớn nhìn về phía Ngạo Thần vế Tuyết Vi đi nhưng ông không thể đi được vì thuộc hạ của Ngạo Thần giữ chặt ông lại.

Ba người kia cũng không khá khẩm hơn, cũng bị giữ chặt.



Trên máy bay tư nhân…

Ngạo Thần ôm Tuyết Vi trong lòng, không dám lơ là một giây nào vì sợ chỉ cần sơ sẩy cái anh sẽ mất cô mãi mãi.