Bệnh Nhân Tâm Thần Yêu Tôi

Chương 8

Giang Nhan hỏi: “Nguy hiểm như thế nào?”

Dù tình hình có thay đổi như thế nào cũng không thể tồi tệ hơn tình hình hiện tại của cô đúng không?

Những ngón tay của người đàn ông áp lên vùиɠ ҡíи của cô hơi khép lại, uốn thành một hình vòng cung nhỏ, nhẹ nhàng gãi vào phần thịt mềm mại.

Tiểu huyệt đã sớm ẩm ướt, bị anh kí©ɧ ŧɧí©ɧ như vậy, cảm giác ngứa ngáy mơ hồ đột nhiên xông lên các dây thần kinh, xuyên qua bụng, cuối cùng gột rửa thần kinh não.

Đó là kɧoáı ©ảʍ liên tục.

Sống lưng của Giang Nhan hơi tê dại, cô kẹp chặt chân theo bản năng.

Có rất nhiều phụ nữ khi làʍ t̠ìиɦ, kɧoáı ©ảʍ xuất phát chủ yếu từ âm đế, mà màn dạo đầu rất quan trọng đối với việc họ có lêи đỉиɦ hay không, so với kiểu làm bạo lực, thô bạo thì cảm giác kɧıêυ ҡɧí©ɧ như có như không này càng kí©ɧ ŧɧí©ɧ du͙© vọиɠ hơn.

Cảm giác ngứa ngáy từ từ xâm nhập vào các dây thần kinh, ngực cũng ngứa theo, giống như có một chiếc lông vũ quét vào bên trong.

Chịu đựng, du͙© vọиɠ mãnh liệt đang đấu tranh với nhau, Giang Nhan cắn môi, kìm nén kɧoáı ©ảʍ xuống.

Người đàn ông vẫn tiếp tục, năm ngón tay chụm vào nhau, tay anh thật sự rất dài, ngón út vươn tới miệng cúc huyệt, ngón giữa và ngón trỏ dừng lại xung quanh tiểu huyệt, ngón tay áp vào xung quanh mà gãi ngứa.

Từng bộ phận nhạy cảm của Giang Nhan đều bị anh cào, kɧoáı ©ảʍ tê dại chậm rãi tích tụ thành cơn đau nhức, lan ra khắp người.

Cô rùng mình, răng vừa mềm vừa chua xót, vẻ mặt đã không còn thoải mái như lúc ban đầu, cô đang cố gắng chịu đựng.

Thật sự rất ngứa.

Đường chỉ tay của người đàn ông không hề thô ráp, ngược lại còn trơn bóng, cũng rất lạnh, lướt trên làn da mỏng manh mềm mại nơi vùиɠ ҡíи của cô, cọ xát mang đến kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt.

“Anh thích cơ thể của tôi, phải không?”

Mắt không nhìn thấy gì, cơ thể lại bị người đàn ông cố định, các giác quan càng thêm mẫn cảm, không chỉ miệng huyệt và âm đế nóng bừng mà những bộ phận khác trên cơ thể cũng đang nóng theo.

Giang Nhan chỉ có thể thông qua giao tiếp để tìm hiểu cơ bản người đàn ông, cùng với mong muốn giảm du͙© vọиɠ xuống.

Cô cố gắng khống chế đôi chân run rẩy của mình, để mình không có vẻ chật vật như vậy nữa, nhưng cơ thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ của cô phản chiếu trong đôi mắt trong suốt của người đàn ông, mỗi của động của cô đều ở trong đôi mắt của người đàn ông.

“Cô thích được tôi chạm vào.” Người đàn ông hạ giọng, “Chồng cô chưa từng làm cô cao trào?”

“Từng có…” Hơi thở của Giang Nhan nặng nề, “Lúc anh ta trẻ tuổi thì vẫn tốt, sau 30 tuổi thì thể lực giảm xuống, mỗi lần làm chưa đến mười phút.”

Trước kia, Giang Nhan sẽ không nói với người khác chuyện của mình và Diêu Chấn, có lẽ vì trả thù, hoặc bởi vì không quen biết người đàn ông trước mặt, cho nên không cần kiêng dè đề tài này.

Ngón tay của người đàn ông vòng qua da thịt mềm mại, chậm rãi di chuyển đến giữa, theo thời gian tích tụ, kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt không có cách nào áp xuống, tiểu huyệt run rẩy co rút, bên trong lại phun ra chất lỏng trong suốt.

Ngón tay của đàn ông hứng được, bôi lên âm đế của cô, “Tôi sờ vào chỗ này sướиɠ hay chồng của cô chạm vào sướиɠ?”

Giang Nhan nuốt nước miếng, nói thật: “Anh…”

Cô dần dần không đoán được dụng ý của người đàn ông, nếu chỉ vì khắc chữ, vì sao phải tốn nhiều sức lực để lấy lòng cơ thể của cô như vậy?

Vài tháng rồi cô chưa làʍ t̠ìиɦ, đột nhiên có màn dạo đầu dịu dàng như vậy, miệng đắng lưỡi khô, trong đầu bắt đầu xuất hiện ý nghĩ nguy hiểm——mong người đàn ông sờ thêm một lúc nữa.

Cô trở nên hưng phấn trước một kẻ biếи ŧɦái.

Người đàn ông dường như rất hài lòng với câu trả lời này, bàn tay còn lại của anh vòng ra sau mông cô, bóp cái mông mềm mại.

Hơi thở của Giang Nhan hoàn toàn rối loạn.

Nếu vẫn tiếp tục như vậy, cô cảm thấy mình không thể tìm được một chút thông tin hữu ích nào thì đã đầu hàng với sự vuốt ve của người đàn ông.

“Anh muốn làʍ t̠ìиɦ với tôi không?”

“Là cô muốn.” Người đàn ông sửa lại cách diễn đạt của cô.

Đúng lúc này, chuông cửa đột nhiên vang lên, truyền đến âm thanh của hàng xóm: “Bác sĩ Giang, cô có nhà không?”

Một bộ đàm được đặt ở cửa, âm thanh rất rõ ràng, Giang Nhan lấy lại một chút lý trí từ trong du͙© vọиɠ, mà người đàn ông cũng dừng tay lại.