Nhận Lấy Khoái Lạc Sau Khi Thôi Miên

Chương 38

Một lúc lâu sau, hắn mới tìm lại được giọng nói của mình, nhưng lúc mở miệng, giọng hắn lại khàn khàn khủng khϊếp: "Ưʍ... Không... Haha... Tại sao lại to như vậy... Nhiều quá... Đừng có nhanh như vậy... Ưm… Ahh... Sắp chết mất..."

Lục Tục hôn lên đôi mắt đẫm lệ của Thẩm Thanh Viễn, cười nói: “Thầy Thẩm, bây giờ thầy Thẩm đang bị học sinh trong lớp làʍ t̠ìиɦ chảy ra rất nhiều nước, thầy cũng có lỗi không phải sao?"

"Bề ngoài là một giáo viên nghiêm túc lạnh lùng, nhưng cuối cùng lại đi giày cao gót, lộ âʍ ɦộ dưới quần âu để dụ dỗ đàn ông. Chẳng phải giáo viên hơi dâʍ đãиɠ quá sao?"

"Hay là bà vợ dâʍ đãиɠ này cố tình vi phạm, nhất định phải lộ ra âʍ ɦộ cho chồng ȶᏂασ thật tốt?"

Lục Tục không ngừng rút ra đâm vào trong âʍ ɦộ Thẩm Thanh Viễn, cậu ta đã rất quen thuộc với điểm nhạy cảm trên hai cái miệng nhỏ nhắn của thầy Thẩm, hắn đã thích nghi với cảm giác tấn công hai chiều, và sẽ sớm có thể xuyên qua điểm nhạy cảm phía trước của thầy giáo Thẩm một cách vừa mạnh mẽ vừa chính xác.

"Hai cái miệng nhỏ của vợ vừa ướt vừa mềm, ông xã thoải mái đến cả đời cũng không muốn ra."

Mặc dù Thẩm Thanh Viễn đôi mắt đỏ hoe muốn bác bỏ những lời của Lục Tục, nhưng do bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ quá mạnh, những lời nói đó khi đến miệng hắn lại biến thành những tiếng nức nở đứt quãng.

Lục Tục nâng hông của Thẩm Thanh Viễn lên, ôm chặt lấy hắn, để hai chân của Thẩm Thanh Viễn vòng qua eo cậu, rồi dẫn hắn đi vòng quanh lớp học.

Lục Tục ghé vào tai Thẩm Thanh Viễn, mập mờ cắn vào cái tai đỏ bừng của hắn, cười nói: “Thầy Thẩm, thầy có thấy đây giống như lần em phá màиɠ ŧяiиɧ của thầy không?”

“Mỗi lần hỏi thầy Thẩm mất trinh lần đó có vui không, thầy Thẩm đều không muốn nói.” Lục Tục thở dài một hơi bên tai Thẩm Thanh Viễn, cố ý phả hơi nóng vào đôi tai đỏ như máu của thầy Thẩm, đặc biệt muốn thấy bộ dáng hắn nhạy cảm run rẩy đáng yêu: "Em phải làm lại một lần, lần này em sẽ làm cho thầy Thẩm thỏa mãn."

"Ưʍ... Lục Tục... Không được... Chơi quá mức... Ô hô... Kí©ɧ ŧɧí©ɧ quá..."

Những cánh tay của Lục Tục rất khỏe, rất thích tư thế ôm mông của Thẩm Thanh Viễn lên rồi cᏂị©Ꮒ hắn.

Trong tư thế này, Thẩm Thanh Viễn không còn gì khác để dựa vào, ngoài Lục Tục để chống đỡ cơ thể, thầy Thẩm bất lực quấn đôi chân dài của mình quanh eo Lục Tục, dùng hai tay không an tâm liền ôm chặt cổ Lục Tục. Hai cái lỗ huyệt nhỏ bị sức nặng cơ thể đêm dươиɠ ѵậŧ của Lục Tục ăn sâu hơn.

Dươиɠ ѵậŧ của Lục Tục đẩy vào tử ©υиɠ lần nữa, dùng qυყ đầυ xoa bóp chỗ sâu trong tử ©υиɠ mềm dẻo.

Nếu không phải Lục Tục không muốn cự vật nhỏ làm phân tán sự chú ý, thì thầy Thẩm sớm đã bị cậu ta đâm tới bụng từ lâu rồi.

Nhưng Lục Tục vẫn thích nhìn bụng của thầy Thẩm bị cậu đút vào giống như đang mang thai vậy, khiến cho hắn chỉ có thể ôm chiếc bụng lớn, yếu ớt dạng hai chân ra, để tϊиɧ ɖϊ©h͙ màu trắng từ từ chảy ra ngoài, để cho mọi người biết rằng cái bụng lớn của Thẩm Thanh Viễn không phải chứa một đứa trẻ.

Kɧoáı ©ảʍ do lần làʍ t̠ìиɦ vừa sâu vừa kịch liệt mang lại, xen lẫn với tình yêu dâng trào trong lòng, cuối cùng Lục Tục đạt đến đỉnh điểm, tϊиɧ ɖϊ©h͙ do hai dươиɠ ѵậŧ dài như nhau xuất ra khiến Thẩm Thanh Viễn cũng lêи đỉиɦ, tϊиɧ ɖϊ©h͙ lẫn với rất nhiều dâʍ ŧᏂủy̠ khiến bụng Thẩm Thanh Viễn càng phình to hơn, thoạt nhìn giống như một bà bầu đã mang thai mấy tháng.

Khẽ thở hổn hển một hơi, Lục Tục ôm lấy Thẩm Thanh Viễn, cười nói: “Bụng của thầy Thẩm đều bị em làm sưng lên rồi, có thoải mái không?”

Thẩm Thanh Viễn cũng thở hổn hển ôm lại cậu, cùng cậu hôn một cái, nhìn thấy nụ cười của Lục Tục trên mặt, không kìm được sự cưng chiều dâng lên trong lòng, nhỏ giọng nói: “Thật thoải mái.”

"Cùng em làʍ t̠ìиɦ, thế nào cũng đều rất thoải mái."

Lục Tục sững sờ trước những lời nói thẳng thắn hiếm thấy của Thẩm Thanh Viễn, trước khi định thần lại, cậu không nhịn được cười thành tiếng, lộ ra tiếng cười không lẫn vào đâu được của một thiếu niên ở độ tuổi này mà trước đây Thẩm Thanh Viễn chưa từng thấy qua.

Thiếu niên mỉm cười với đôi mày cong, ôm lấy hắn như một con rồng đang bảo vệ kho báu của mình.

Lục Tục nhìn Thẩm Thanh Viễn trong vòng tay cậu, cẩn thận nhẹ nhàng hôn lên trán hắn, cười nói: “Thầy Thẩm, em cũng rất yêu thầy.”