Hắc Miêu Đại Nhân: Tình Yêu Bất Chợt

Chương 27: Du lịch Hawaii

Trong đêm tối tĩnh lặng, cô đang chìm vào giấc ngủ say, bất chợt Thẩm La Vũ từ đâu xuất hiện. Anh ta cố tình muốn dò xét Khiết Uy sẽ phản ứng thế nào khi anh ta tiếp xúc thân mật với Lộ Phương.

La Vũ vừa đưa tay định chạm vào gương mặt cô thì đã bị Khiết Uy nhào đến tát mạnh một phát vào bàn tay.

- Ui da, sao mày lại đối xử tàn nhẫn với Moon vậy chứ?

Nghe giọng điệu gớm ghê này của Thẩm La Vũ, anh xém nổi hết cả da gà.

- Không phải tao đã nói mày biến khỏi đây rồi sao?

Thẩm La Vũ mỉm cười vui vẻ, lúc nào cũng tràn đầy năng lượng trêu chọc:

- Mày thừa biết tụi tao ngủ rất ít mà, tỉnh lại buồn chán quá nên tao quay lại đây. Hơn nữa, lỡ như nữ chủ nhân tỉnh lại mà không nhìn thấy Moon đáng yêu thì sẽ rất buồn. Mày thấy tao nói đúng không, Sun?

Anh đen mặt, tên này đùa nhây lại vô tư hồn nhiên đến lạ.

- Mau cút đi. Tao không muốn nhìn thấy mày. Còn nữa, nếu mày dám động đến cô ấy, tao sẽ phế mày.

Trước lời nói nghiêm trọng, vẻ mặt sắc lạnh của anh, La Vũ chẳng những không chút lo lắng mà còn nở nụ cười vô cùng điềm tỉnh:

- Tao đang tò mò mày phế tao kiểu gì?

Anh đưa hai ngón tay lên, liên tục chạm hai ngón tay vào nhau, tạo ra biểu tượng như một cây kéo.

- Mày muốn thử không?

Lúc này Thẩm La Vũ mới tá hỏa, vội đưa hai tay che một phần thân dưới:

- Này, này, chơi cái trò gì ác nhân vậy? Tao còn phải nối dõi tông đường cho nhà họ Thẩm nữa.

Tuyệt chiêu hăm dọa của anh xem ra đã có hiệu quả. Thẩm La Vũ ba chân bốn cẳng lập tức rời đi.

- Bye nhơ.

——————————————

Lộ Phương đang xem chương trình trên tivi, chợt nhìn thấy đài phát sóng cảnh đẹp ở Hawaii. Ánh mắt cô sáng rỡ khi nghe tin đăng ký tour du lịch Hawaii lúc này sẽ được giảm đến năm mươi phần trăm chi phí vé và phí thuê khách sạn, chỉ tự túc ăn uống.

Tâm hồn thích đi du lịch của cô trổi dậy:

- Sun, Moon, chúng ta đi bơi lội nha! Nghĩ đến là thấy hào hứng rồi.

Chú mèo nhỏ và cún con nhìn nhau, cả hai đều cùng chung một suy nghĩ: “Hừ, đi du lịch với cái tên đáng ghét này à?!”

Tiếng chó sủa mèo kêu đang xen vào nhau. Sun và Moon lại cự cãi vì mâu thuẫn chuyện gì đó.

Lộ Phương không muốn nhiều lời, cô âm thầm bước đến góc nhà mà cầm lấy cây chổi.

Hai bé cưng thấy vậy liền im phăng phắc. Nhớ đến cảnh tượng bị tét mông rồi bị phạt đứng hai chân tựa vào tường mà thật ám ảnh. Còn gì là hình tượng của hai nam thần đứng đầu hai gia tộc quyền lực nữa chứ.

Cô thấy chúng đột nhiên ngoan ngoãn như vậy thì liền mỉm cười:

- Chịu hòa thuận với nhau rồi à? Ngay từ đầu như vậy có phải tốt hơn không?

-------------------------------

Hawaii nắng đẹp tuyệt vời, từng hàng dừa trải dài xanh tươi, dưới tán cây còn có những chiếc ô lớn, đủ màu sắc đặt trên bãi cát vàng bao la.

Lộ Phương cùng hai bé “thú cưng” đã đến Hawaii với khung cảnh tuyệt đẹp, thơ mộng, yên bình.

- Hai cưng à, hôm nay chúng ta sẽ ngủ lại khách sạn. Ngày mai mới bắt đầu đi chơi nha.

Buổi tối cô ngủ có thói quen đá chăn gối lung tung, tấm chăn đắp trên người bị cô hất tuột đến tận gót chân.

Thẩm La Vũ nhẹ nhàng kéo chăn đắp ngay ngắn cho cô. Vừa xong đã cảm nhận được một nguồn ám khí đang bốc hừng hực.

Quay sang liền thấy Khiết Uy đang tức giận nhìn về phía anh ta.

La Vũ xụ mặt bởi tính nết kỳ quặc của anh, người gì mà khó hiểu:

- Mày đúng là phiền chết được. Bản thân thì không chịu làm, tới lúc tao làm dùm thì tỏ thái độ!

Anh cau mày, giọng nói nghiêm nghị:

- Mày tốt bụng vậy à?

Thẩm La Vũ tỏ ra thất vọng:

- Hình tượng của tao trong mắt mày tệ hại tới mức nào hả?

Anh buông nhẹ một câu:

- Nếu mày đã muốn làm chuyện tốt, vậy chi bằng giúp tao làm đến cùng.

Thẩm La Vũ ngạc nhiên:

- Ý mày là sao?

Anh bước đến giường, nhẹ nhàng ngồi xuống ngay cạnh cô. Lộ Phương đang ngủ rất say nên chẳng thể hay biết gì cả, nhưng dù cô có phát hiện ra thì Khiết Uy cũng sẽ có cách khiến cô chẳng thể nhớ được chuyện cô đã nhìn thấy.

Khiết Uy nhìn cô, tâm trạng anh có chút lo lắng.

- Linh lực của tao đang rất yếu. Như mày đã biết, khi gia tộc bọn tao đến gần biển, linh lực sẽ ngày càng yếu đi.

Anh bước đến trước mặt La Vũ:

- Vì vậy ngày mai tao không thể đến quá gần biển. Tao mong mày có thể thay tao bảo vệ Lộ Phương.

La Vũ nghe vậy liền mỉm cười hả hê, vô cùng thỏa mãn:

- Úi chà, tên mặt lạnh này đang nói năn nhỏ nhẹ để nhờ vã mình. Đúng là ngàn năm có một. Quá là hiếm thấy. Phải làm giá một chút mới được. Hí hí.

Anh ấy choàng vai bá cổ anh, trông cứ như hai anh em thân thiết.

- Người anh em cứ yên tâm mà giao việc này lại cho tao.

Vì bất đắc dĩ, anh cố cắn răng nhịn nhục: “Đồ sói con đáng ghét! Bổn điện hạ tạm nhịn mày!”