Giáo Mẫu

Chương 35: Bận ᐯụиɠ Ŧяộm ư?

Nam Cung Vũ tỉnh lại sau giấc ngủ đã là ba giờ rưỡi sáng, ngoài cửa sổ bóng cây lay động, lờ mờ giống như cảnh sắc bên ngoài phòng trong nhà.

Cũng không biết Lam Kiều ở trong nhà một mình ngủ có ngon hay không, Nam Cung Vũ mở điện thoại ra, phát hiện điện thoại chỉnh thành im lặng, có bảy, támcuộc gọi chưa nhận điện thoại, toàn là Lam Kiều gọi đến, trong wechat cũng có mấy tin nhắn Lam Kiều gởi tới, chính mình quá bận vẫn không có thời gian đến xem.

Nam Cung Vũ vốn định gọi lại một cú điện thoại cho Lam Kiều, lại lo lắng quấy rối đến Lam Kiều nghỉ ngơi, đành phải thôi. Sau khi say rượu đầu vô cùng đau đớn, Nam Cung Vũ nằm ở trên giường lăn qua lộn lại ngủ không được, không hề buồn ngủ, thật là tẻ nhạt, lại bắt đầu thần du, nhớ nhung đến Lam Kiều.

Nam Cung Vũ quá muốn trò chuyện cùng Lam Kiều, nghe một chút thanh âm của cô, nhịn lại nhịn, cuối cùng thực sự nhịn không được, vẫn là bấm điện thoại.

Điện thoại trong nháy mắt được thông, điều này làm cho Nam Cung Vũ hơi kinh ngạc.

"Có phải là quấy rối chị nghỉ ngơi?" Nam Cung Vũ cầm điện thoại di động nhẹ giọng nói.

Lam Kiều vẫn không ngủ, vừa nhìn thấy màn hình điện thoại di động thoáng hiện ba chữ đại tiểu thư, tay mắt lanh lẹ lập tức nhận, tâm tình trong nháy mắt sáng sủa.

"Sẽ không."

Nghe được thanh âm của Lam Kiều, lòng của Nam Cung Vũ trong nháy mắt yên ổn. Nếu như nói nửa đêm ngủ không được, muốn tìm người tán gẫu, lại không cần lo lắng đối phương sẽ bởi vì bị đánh thức mà không bình tĩnh, ngoại trừ Lam Kiều, Nam Cung Vũ lại nghĩ không tới người thứ hai rồi.

"Hôm nay tôi uống say, điện thoại lại chỉnh thành im lặng, cho nên không có nhận nhận được điện thoại của chị, cũng chưa kịp trả lời wechat của chị." Nam Cung Vũ sợ Lam Kiều lo lắng, nhanh chóng giải thích.

"Sau này uống ít chút, đừng miễn cưỡng chính mình." Lam Kiều đau lòng lên, hận không thể hiện tại thì bay đến bên người đại tiểu thư, "Có phải là không thoải mái hay không?" Mỗi lần đại tiểu thư uống say, cả ngày đều sẽ rất không thoải mái.

"Ừm, đau đầu." Nam Cung Vũ thành thật khai báo nói, có chút ý tứ làm nũng, nếu như giờ khắc này Lam Kiều tỷ tỷ ở bên cạnh là tốt rồi.

"Gọi Tiếu Văn đi mua một ít thuốc giải rượu."

"Đã trễ thế này, đi đâu mua?"

Nếu như đổi lại là Lam Kiều, nhất định sẽ sớm cân nhắc đến, Nam Cung Vũ vừa tỉnh, sẽ có canh giải rượu nóng hổi uống. Đáng tiếc, Tiếu Văn không có tỉ mỉ như Lam Kiều vậy, lại hoặc là có thể lý giải vì là Tiếu văn đối với đại tiểu thư không đủ để tâm như Lam Kiều vậy.

"Gọi Tiếu Văn đi lấy thùng đựng hành lý, tôi nhớ tới tôi có mang theo."

"Bỏ đi, đêm khuya, để người khác yên." Nam Cung Vũ không quen làm phiền người khác. Buổi tối đánh thức người khác, sẽ làm nàng vô cùng băn khoăn. Chỉ là Lam Kiều không giống, lại như hiện tại nửa đêm như vậy đột nhiên đánh thức cô, hoặc là sẽ không quá có tâm lý gánh nặng. Lam Kiều đối với nàng quá bao dung, quá sủng nịch, cho tới nàng hài lòng, khổ sở hoặc là có tâm sự, ngay lập tức người nghĩ đến đều sẽ là Lam Kiều.

"Hôm nay chị ngoan ngoãn bôi thuốc rồi chưa?" Lam Kiều vì nàng bị thương, nếu như bởi vậy lưu lại vết tích không thể tiêu trừ, Nam Cung Vũ tuyệt đối không cách nào tha thứ chính mình. Lam Kiều vì nàng bị thương sẹo đã nhiều, những vết sẹo ở trên lưng nhìn thấy mà giật mình khắc ở trên lưng kia, Nam Cung Vũ mỗi lần thấy được đều sẽ đau đến không thể thở nổi, không biết sau khi vảy kết là có mơ hồ phát đau không.

"Có đúng hạn bôi thuốc." Lam Kiều cười khẽ, cảm thấy đại tiểu thư quản đến thật nghiêm, không chỉ có Bạch Dịch An mỗi ngày giám sát, còn muốn gọi điện thoại đến kiểm tra, thật sự là đáng yêu đến cực điểm.

* * *

Hai người ngươi một câu ta một câu, bất tri bất giác thì hàn huyên hơn hai giờ.

Nam Cung Vũ trước khi chìm vào mộng đẹp nói câu nói sau cùng, "Lam Kiều tỷ tỷ, tôi rất nhớ chị."

Nam Cung Vũ đã ngủ thϊếp đi, Lam Kiều nắm điện thoại không nỡ lòng bỏ cắt đứt, trong ống nghe truyền đến tiếng hít thở nhợt nhạt của đại tiểu thư, đó là thanh âm làm cho linh hồn Lam Kiều có thể cứu rỗi.

Mấy ngày nay quanh quẩn bàng hoàng, cuối cùng tại ở bên trong tiếng hít thở nhợt nhạt biến mất không còn tăm tích.

Thời gian hai tháng, nói dài cũng không dài lắm, bảo ngắn cũng không ngắn lắm, Nam Cung Vũ mỗi ngày buổi tối sau khi hết bận, đều sẽ cùng Lam Kiều tán gẫu video, bất luận rất muộn, Lam Kiều cũng sẽ ở một bên khác chờ nàng.

Lam Kiều bây giờ đối lập khá là rỗi rãnh, thời gian tập huấn kéo dài, từ ban ngày bắt đầu mãi cho đến buổi tối, đám người Tần Phong áp lực đột ngột tăng, nhưng tiến bộ cũng càng ngày càng cấp tốc. May là thời gian buổi tối kết thúc trước hạn, đám người Tần Phong có thể trở về phòng nghỉ sớm một chút, nghênh tiếp huấn luyện ma quỷ của ngày hôm sau. Lam Kiều thì lại vội vã trở về phòng, không muốn bỏ qua thời gian tán gẫu video cùng đại tiểu thư.

Biểu hiện của Tiếu Văn có chỗ đáng khen, không giống như là người mới, gặp chuyện trầm ổn, làm việc đều đâu vào đấy, tổ chức năng lực mạnh, đúng là cho giáo mẫu để lại ấn tượng không tồi. Chỉ đáng tiếc, Tiếu Văn ra sức biểu hiện, cũng không có được giáo mẫu coi trọng, đề bạt đến bên người giáo mẫu làm việc, điều này làm cho Tiếu Văn hơi có chút thất vọng.

Nhưng mà, hai tháng này, Tiếu Văn cũng lần đầu tiên thấy được lối làm việc của Nam Cung Vũ, không giống cùng dịu dàng bề ngoài tuyệt nhiên của nàng, ở trong mắt Tiếu Văn, đại tiểu thư giống như là hồ ly, nhìn như ôn hòa vô hại, kỳ thực đã sớm đem cạm bẫy đào xong, không chút biến sắc chờ đối thủ không hề cảnh giác nhảy vào. Bởi vậy cho dù không có được giáo mẫu tuyển chọn, Tiếu Văn cảm thấy ở lại bên người đại tiểu thư, cũng là tiền đồ vô lượng.

Khoảng thời gian này, Tiếu Văn cùng vệ sĩ bên cạnh giáo mẫu đồng thời cộng sự, từ những trên người tiền bối kia, Tiếu Văn cũng học tập được rất nhiều, bởi vì giáo mẫu đối với đại tiểu thư chuyển biếи ŧɦái độ, vệ sĩ bên cạnh giáo mẫu đối với Tiếu Văn cũng đặc biệt coi trọng, không dám thất lễ, cho nên đối với Tiếu Văn luôn luôn vui lòng chỉ giáo, hỏi gì đáp nấy, điều này làm cho Tiếu Văn ngược lại có chút không quen, trước đây người ở bên cạnh giáo mẫu lạnh lùng nói ít, cực nhỏ trò chuyện cùng người, không biết đây là duyên cớ giáo mẫu đã phân phó, tựu như cùng giáo mẫu bây giờ dốc túi dạy dỗ đối với Nam Cung Vũ.

Quan hệ của Nam Cung Vũ và giáo mẫu đã ở bên trong bất tri bất giác dần dần giảm bớt, chí ít hiện tại giáo mẫu sẽ không động một chút thì một bạt tay quất tới nữa, Nam Cung Vũ cũng sẽ không chê cười hoặc là xông tới tranh luận. Giáo mẫu đem tài nguyên giao thiệp khu vực phía đông của chính mình từng chút từng chút giao cho trong tay Nam Cung Vũ, Nam Cung Vũ biết, rất nhiều tài nguyên giá mẫu thân phí rất nhiều năm, từng bước từng bước chậm rãi tới tay, khổ tâm kinh doanh, thật sự là đến không dễ, đối với mẫu thân bây giờ dễ dàng như thế giao cho nàng cũng có cảm giác cảm kích.

Nguyên bản định ngày 15 trở về, bởi vì hành trình thuận lợi, sớm hai ngày liền kết thúc tất cả công việc. Nam Cung Vũ cùng Lam Kiều tán gẫu video cũng không tiết lộ, chỉ muốn cho cô một niềm vui bất ngờ.

Vừa đến phủ đệ, bởi vì duyên cớ sai giờ, Nam Cung Vũ có chút uể oải, nhưng mà vừa nghĩ tới lập tức liền muốn gặp được Lam Kiều tỷ tỷ, tâm tình lại kích động dị thường.

Nam Cung Vũ đi nhanh như bay, tâm tình cũng sắp bay, khe khẽ đẩy mở ra cửa phòng, Lam Kiều nằm ở trên giường, Bạch Dịch An cũng ở. Bạch Dịch An ngồi ở bên giường, cùng Lam Kiều kề bên đến mức rất gần rất gần.

Khoảng thời gian này Bạch Dịch An vẫn cẩn thận nghe mệnh lệnh của đại tiểu thư, đối với Lam Kiều tỉ mỉ chu đáo, tỉ mỉ chăm sóc. Cho dù Lam Kiều vẫn thờ ơ, không có nửa điểm vị ân tình, Bạch Dịch An vẫn làm đến rất nhiều lần, một ngày sẽ đến kiểm tra vết thương của Lam Kiều ba, năm lần, làm cho Lam Kiều khá phiền, bởi vì lo lắng Bạch Dịch An cáo trạng với đại tiểu thư, lại không dễ từ chối, chỉ là mỗi lần đều mặt lạnh, cũng không làm sao phản ứng nàng.

Bạch Dịch An đối với cô quan tâm quá đáng, điều này làm cho Lam Kiều có chút không dễ chịu.

Bạch Dịch An là nữ nhân thành thục khiêu gợi, 32 tuổi còn vẫn duy trì cuộc sống tinh xảo đơn độc, yêu thích vận động, có tình cảm, ham muốn thu gom rượu đỏ, trong nhà có hầm rượu chuyên môn. Có tiền có sắc, người theo đuổi đông đảo, vẫn như cũ mang danh hiệu độc thân quý tộc ròng rã ba năm.

Bạch Dịch An là người du͙© vọиɠ chinh phục rất mạnh, chưa từng thấy bệnh nhân Lam Kiều cố chấp khó đối phó như vậy. Bạch Dịch An bên trong cuộc đời nghề nghiệp sáu năm, chưa từng đối với một bệnh nhân từng nhọc lòng như vậy, Bạch Dịch An trong cuộc sống 20 30 năm, cũng chưa từng đối với một người lưu ý như vậy.

Vết thương trên mặt Lam Kiều đã kết vảy, Bạch Dịch An đưa tay nhẹ nhàng đυ.ng vào, vảy máu bóc ra, bên trong lớp da bóng loáng như mới, lộ ra hồng nhạt. Bạch Dịch An thở phào nhẹ nhõm, tâm tình khoan khoái, không biết bắt đầu từ khi nào, quan tâm đối với Lam Kiều không hề chỉ là bởi vì đại tiểu thư ra lệnh.

Lam Kiều không thích người xa lạ tới gần, đang muốn đẩy Bạch Dịch An ra, vừa mới ngẩng đầu, lại thấy được đại tiểu thư đứng cạnh cửa, cùng với Nam Cung Phi đứng phía sau đại tiểu thư.

"Vệ sĩ nhà ngươi thừa dịp ngươi không ở nhà, bận vụиɠ ŧяộʍ ư?" Nam Cung Phi có loại bắt gian cười trên sự đau khổ của người khác.

"Ngươi khi nào thì vào đến?" Nam Cung Vũ hơi có chút không vui.

"Tỷ tỷ nhìn đến quá chăm chú, ngay cả ta tiến đến cũng không phát hiện." Nam Cung Phi cười yếu ớt nói. Nghe nói tỷ tỷ về nhà, nàng ngay lập tức thì chạy tới, còn về tại sao, nàng cũng không rõ ràng, kích động lớn hơn lý trí, không hề nghĩ ngợi thì vọt tới, vừa tiến đến thì thấy được tỷ tỷ đứng cạnh cửa, nàng thả nhẹ bước chân đi tới mới nhìn thấy tình cảnh vừa rồi.

"Tìm ta có chuyện gì?" Tâm tình Nam Cung Vũ có chút phức tạp, không biết nên làm sao đối mặt Nam Cung Phi. Bởi vì duyên cớ tỷ tỷ nàng muốn làm hết sức bồi thường Phi nhi, nhưng Phi nhi lại một lòng một dạ muốn gϊếŧ nàng thượng vị.

"Nghe nói tỷ tỷ lập tức sẽ đính hôn, còn chưa kịp chúc mừng tỷ tỷ." Nam Cung Phi nói cười tự nhiên, "Ngươi không có ở đây hai tháng này, ta cùng anh rể tương lai tiếp xúc một hồi, thật sự là phong lưu đa tình, biết ta là muội muội ngươi, còn muốn gạt ta lên giường."

Nam Cung Phi đối với người đàn ông này căm ghét tới cực điểm, nàng chủ động tiếp xúc Hà Dật Nhiên, hi vọng Hà Dật Nhiên từ bỏ đính hôn cùng tỷ tỷ, chỉ đáng tiếc Hà Dật Nhiên đối với chuyện nam nữ rất tùy tiện, đối với chuyện sự nghiệp gia tộc lại một chút không tùy tiện. Hắn rất coi trọng liên hợp cường cường của trắng đen hai đại gia tộc này, chuyện đám hỏi cũng là tình thế bắt buộc.

Sau khi Hà Dật Nhiên biết thân phận của Nam Cung Phi, cũng một chút không kiêng kị, chủ động câu dẫn chọc ghẹo, thật sự là không bị kiềm chế cực điểm. Nam Cung Phi vừa nghĩ tới tỷ tỷ sắp đính hôn cùng người như thế, thì tức giận đến muốn khóc, nhanh chóng rút thân mà lui, đương nhiên không để Hà Dật Nhiên thực hiện được, lúc gần đi còn quăng Hà Dật Nhiên một cái tát, xem như là bất bình dùm tỷ tỷ.

"Ta biết." Nam Cung Vũ thần sắc bình tĩnh, Hà Dật Nhiên là hạng người gì, hai tháng trước nàng liền biết rồi.

"Vì quyền thế địa vị, không chừa thủ đoạn nào?"

Lời nói tương tự, hai tháng trước Nam Cung Vũ là chất vấn mẫu thân như vậy, bây giờ lại thành Nam Cung Phi ngược lại chất vấn nàng.

Nam Cung Phi rất là phẫn nộ, qua một hồi lâu mới tiếp tục cười lạnh nói, "Tỷ tỷ vẫn luôn là người như vậy, ta làm sao quên rồi? Vì thượng vị, ngay cả người thân của mình cũng có thể hạ thủ được!"

Nam Cung Vũ biết Nam Cung Phi chỉ là chuyện Nam Cung Lâm chết, không muốn cùng nàng tiếp tục dây dưa, hạ lệnh trục khách nói, "Nói xong rồi chứ, ngươi có thể đi rồi."

Nam Cung Phi tức giận đến nghiến răng, thiệt thòi chính mình lòng như lửa đốt hỗ trợ tìm hiểu tình huống, mà đương sự chính mình lại vững như Thái sơn, không để ý như vậy.

Nam Cung Vũ càng là bình tĩnh tự tin, Nam Cung Phi lại càng muốn phá hoại tất cả những thứ này, càng là không muốn để cho Nam Cung Vũ dễ chịu, lúc gần đi còn không quên gây xích mích nói một câu, "Vệ sĩ Nhà ngươi nhìn ngươi muốn đính hôn, sợ là vội vã tìm chủ mới rồi."

Nam Cung Phi trước đây thật lâu thì không ưa Lam Kiều, nàng chiếm đoạt tỷ tỷ, cướp đi tỷ tỷ, nguyên bản đánh cắp sủng ái nên thuộc về mình.

Hết chương 35