Câu nói có phần mệt mỏi và nhỏ nhẹ truyền đến bên tai của Cố Giai Giai thì thấy khó chịu vô cùng.
Bỡi vì trước giờ cô và cái tên khốn kiếp này làm gì thân thiết đến mức xưng hô như thế chứ , bản thân Cố Giai Giai cảm thấy có một chút không đúng lắm .
Bỡi vì cách nói chuyện của Lục Lâm Phong này hình như là xem cô là người chung một nhà thì phải .
Cái cảm giác được đối xữ như thế này làm cho Cố Giai Giai không được vui mà càng thêm khó chịu .
Cố Giai Giai bình thảm nói .
----- Tôi có một số chuyện muốn thẳng thắng mà nói với anh , để sau này anh không phải hiểu lầm về một số chuyện !-----
Cố Giai Giai vừa nói xong thì củng nghe lời của hắn mà nằm xuống bên cạnh cho Lục Lâm Phong gối đầu .
Lục Lâm Phong nghe thấy câu nói có phần nghiêm túc này của cô thì hắn lập tức mở đôi mắt trông rất tĩnh táo .
Lục Lâm Phong nhẹ nhàng nói .
---- Em có việc gì thì cứ nói ra tôi nghe xem !----
Hơi thở nóng rực đầy nam tính ấy phà vào nơi chiếc cỗ trắng noãn ấy của Cố Giai Giai .
Khuôn mặt cô củng không thay đổi gì mà thông thả nói .
----- Hình như là anh hiểu lầm mối quan hệ giữa chúng ta thì phải , tôi mong anh đừng hiểu lầm và đặc tình cảm gì đó vào trên người tôi !----
Cố Giai Giai hít sâu một hơi lại nói .
----- Sỡ dĩ tôi không chống cự và thuận theo lời anh tuyệt đối và xảy ra những chuyện thân mật ấy là vì bản thân tôi sợ thế lực nhà anh sẽ gây hại cho người thân tôi mà thôi !------
Cố Giai Giai nói với giọng rung rung .
---- Anh có thể giam cầm hoặc áp bức tôi giống như lúc trước thì bản thân tôi củng không chống cự đều theo ý anh cả , nhưng mà Cố Giai Giai tôi sẽ không đặt tâm tính vào chuyện tình cảm nên anh đừng quan tôi đến cảm xúc của tôi làm gì !-----
Cố Giai Giai lại thở dài một hơi bình thản nói .
---- Bây giờ tôi phải xuống làm bữa sáng rồi, nếu như không thì người nhà anh sẽ làm khó tôi !-----
Từng câu nói có phần nhẹ nhõm ấy vang lên truyền vào trong đầu hắn làm tâm tình lạnh lùng của Lục Lâm Phong như chết hắn .
Bản thân hắn biết rằng từ trước giờ bây giờ đã đối xữ tệ với cô , nếu như Cố Giai Giai là người bình thường thì sẽ không bao giờ bỏ qua cho hắn .
Nhưng bản thân Lục Lâm Phong không bỏ cuộc vì hắn thì rằng thời gian sẽ làm cô thay đổi cách suy nghĩ của mình .
Với lại hai người đã có con nếu sau này cô có muốn rời xa hắn thì củng sẽ suy nghĩ rất là nhiều thứ .
Nhưng hắn củng biết rằng không thể nào đối xữ với cô như lúc trước nữa nếu không thì Lục Lâm Phong hắn sẽ rất hối hận .
Lục Lâm Phong nhẹ nhàng nói .
---- Bây giờ em đang mang thai và rất mệt mỏi tôi có thể bảo đầu bếp chuẩn bị bữa sáng , người nhà tôi sẽ không ai làm khó em cả !-----
Cố Giai Giai hốt hoảng đáp lời .
----- Tôi có thể chuẩn bị bữa sáng được anh không cần phải suy nghĩ nhiều như thế , tôi cảm thấy không quen !-----
Thấy Cố Giai Giai trả lời như thế thì Lục Lâm Phong lạnh lùng hừ một tiếng nói .
-----Nếu như em không ngoan ngoãn làm gối ôm cho tôi thì sau này có chuyện gì bản em đừng có mà hối hận !----
Đây là uy hϊếp , trần trụi mà uy hϊếp trái tim của Cố Giai Giai như muốn nhảy ra bên ngoài trông rất bất đắt dĩ .
Cố Giai Giai mệt mỏi nói .
-----Được ! Đều nghe theo ý anh cả !------
Khi câu nói của Cố Giai Giai vừa vang lên thì bàn tay to lớn ấy của Lục Lâm Phong nhanh chóng kéo thân thể nhỏ bé của cô ôm vào lòng mà vuốt ve âu yếm .