Nghe lời nói đầy chanh chua khó chịu ấy của Cố Giai Giai thì trong lòng Lục Lâm Phong chợt rất khó chịu đôi chân mày nhíu chặt lại tỏa vẽ rất bất mãn .
Trong lòng Lục Lâm Phong thật sự không hiểu rõ bỡi vì trong tình thế này đáng lẽ ra cô phải hết lòng thuận theo ý hắn để được ở lại bên cạnh con của mình chứ sao lại như thế này .
Càng nghĩ thì củng thật là khó chịu ánh mắt liếc sang khuôn mặt xinh xắn khi đang ăn rất là ngoan trông thật là muốn ăn đòn mà .
Nhìn bộ dáng không quan tâm gì của Cố Giai Giai thì trông ánh mắt của hai người tỏa vẽ rất là khó chịu nên củng chỉ châm chú xem biểu hiện của cô .
Trong không khí yên tĩnh của bốn người ấy không ai nói lời nào có lẽ là khó hiểu bỡi hành động của Cố Giai Giai nên mới như thế .
Bà Lục thấy được hoàn cảnh như thế liền nhanh hướng ánh mắt về hướng Lục Lâm Phong nói .
----- Lâm Phong ! Cơm nơi đây rất ngoan từ hôm nay trở đi mẹ và Gia Nhi ở lại đây con thấy có được không ?-----
Lục Lâm Phong vô tình liếc ánh mắt về phía Cố Giai Giai như hiểu ý gì đó liền đáp lời .
----- Được chứ ! Mẹ và em gái muốn ở lại bao nhiêu củng được con rất vui lòng !-----
Nghe được lời nói này của Lục Lâm Phong thì em gái bảo bối của hắn lập tức bĩu môi xem thường , bỡi vì mấy hôm trước còn đuổi cô như trách tà còn bây giờ làm ra bộ mặt như thế thật là đáng ghét .
Tuy là bản thân Cố Giai Giai đang ăn rất là ngoan nhưng củng hiểu được Bà Lục tự nhiên lại muốn ở này , nói ở lại nơi này trông cháu thì đúng hơn chứ cơm ngoan cái gì chứ .
Cố Giai Giai củng không quan tâm lắm mà ăn càng châm chú hơn , thời gian lại càng trôi nhanh thêm trông phút chốt thì mọi củng đã dùng bữa xong .
Theo ý tứ của người làm Cố Giai Giai chờ người nhà họ Lục đứng lên đi tới chiếc ghế sofa mà cười nói với nhau trông rất là vui vẽ.
.
Cố Giai Giai liền ung dung mà đứng dậy đưa bàn tay nhỏ bé trắng noãn ấy mà thu dọn chén bát trên bàn .
Thấy Cố Giai Giai đang thu dọn chén bát làm thu hút hết ánh mắt của Bà Lục và hai người khác ngồi bên cạnh .
Lục Lâm Phong thấy cô đang thu dọn chén bát như thế thì trong lòng cảm thấy rất khó chịu , đôi chân mày liền nhanh chóng nhíu lại trông rất là khó coi .
Bà Lục ngồi bên cạnh cảm nhận được ánh mắt mà khuôn mặt ấy của con trai mình thì củng châm chú mà quan sát .
Phải nói từ trước tới giờ trong mắt bà con trai mình là một người rất nghiêm túc nhưng đối với người ngoài hoặc kẻ thù thì rất tàn ác những điều đó Bà Lục rất là hiểu rõ .
Nên hôm nay thấy được biểu hiện của con trai của mình thì củng thật là ngạc nhiên và bất ngờ nên củng hướng thú mà xem xét .
Thời gian lại trôi qua rất là nhanh chóng Cố Giai Giai củng đã thu dọn xong liền nhẹ nhàng có phần nhanh chóng mà bước lên trên phòng củng không thèm nhìn mấy người nhà họ Lục đó dù chỉ một cái .
Trong khi hình dáng nhỏ nhắn ấy của Cố Giai Giai đi khuất ánh mắt của mình , Lục Lâm Phong thấy như thế liền nhanh chóng hướng ánh mắt về phía hai người ngồi kế bên .
Lục Lâm Phong nói .
---- Hai người ngồi nói chuyện một chút con lên phòng trời củng đã trễ lắm rồi !-----
Bà Lục dùng ánh mắt như hiểu hết việc đời mà đáp lời .
---- Được ! Con cứ lên phòng nghĩ ngơi đi !-----
Khi nhận được câu trả lời thì Lục Lâm Phong nhanh chóng bước nhanh lên chiếc phòng của Cố Giai Giai củng là nơi ngủ của mình .
Thấy Lục Lâm Phong vội vã rời đi, Bà Lục hướng ánh mắt về phía con gái của mình nói .
----- Mau theo anh trai của con xem thử cùng với cô gái đó có sống cùng hòa thuận không ?------