Bầu trời đã dần vào ban đêm không khí càng thêm dễ chịu và thoát mát , dưới căn biệt thự sang trọng xung quanh có rất nhiều người đang bảo vệ .
Phía bên trong căn biệt thự sang trọng ấy có những hình dáng khá quen thuộc nếu không phải người nhà Lục Lâm Phong thì còn ai vào đấy chứ .
Theo câu nói to lớn có phần uy nghiêm ấy của Bà Lục truyền đến bên tai , Cố Giai Giai khuôn mặt không đổi sắt mà ung dung nhìn thẳng hướng Bà Lục.
Cố Giai Giai cúi đầu cung kính đáp lời .
----- Thưa phu nhân ! Lời mà bà vừa nói tôi đã nghe rõ ràng , sau khi sinh con xong tôi sẽ rời đi theo ý muốn !------
Cố Giai Giai ngưng lại thở dài một hơi rồi nói tiếp .
----- Nhưng tới khi đó bản thân tôi chỉ muốn tiền chứ không thích quà cáp gì cả ! Cứ xem như là trả tiền người làm cho tôi trong khi ở nơi đây là được ! Còn nữa mong rằng phu nhân giúp tôi hủy cái hợp đồng là được ?------
Cố Giai Giai ngừng lại hơi thở một chút rồi hướng ánh mắt có chút mệt mỏi về phía Lục Lâm Phong nói .
----- Nếu không có việc gì thì tôi xin phép lên phòng trước , buổi ăn tối tôi đã chuẩn bị xong rồi mời mọi người dùng ngoan miệng ?-----
Thật ra Cố Giai Giai trong lòng không cam tâm để mất đứa con của mình , nhưng mà bản thân cô biết làm sao được cơ chứ những người có tiền thì mình còn làm gì được .
Với lại nếu như cô cầu xin mấy người đó mà được đáp ứng thì bản thân mình đâu đến mức đường như thế này ,cầu xin sao chỉ làm trò cười cho những người đó mà thôi .
Cố Giai Giai chuẩn bị quay đầu lại mà rơi đi thì bỗng nhiên có một giọng nói lạnh lùng có mùi thuốc súng vang lên .
----- Cô không muốn cho con tôi ăn hay sao mà lại bỏ lên phòng , nếu không muốn hối hận thì ngoan ngoãn mà tới bàn ăn cơm !-----
Cố Giai Giai dừng chân lại mà lạnh nhạt trả lời .
---- Được ! Tôi biết rồi !-----
Nói xong thì Cố Giai Giai liền đứng im tại chỗ củng không đi tới bàn ăn , có nói gì đi nữa thì bản thân cô củng chỉ là khách sao mà không biết điều mà đi trước được chứ .
Thấy cô đứng im như thế thì Lục Lâm Phong và người nhà của hắn củng đã đi đến và ngồi lại trên bàn ăn và hướng ánh mắt về phía Cố Giai Giai .
Cố Giai Giai cảm thấy những ánh mắt đó đang nhìn mình như thế thì cô củng không ngại ngùng gì mà đi tới bên cạnh chiếc bàn .
Bỡi vì không biết trùng hợp hay cố ý chỉ còn một chiếc ghế bên cạnh Lục Lâm Phong , Cố Giai Giai Nhẹ nhàng mà ngồi xuống đưa đôi tay trắng noãn ra mà đem cơm cho mọi người .
Bản thân Cố Giai Giai củng rất là tự nhiên khi thấy Bà Lục động đũa gắp thức ăn thì bản thân cô củng ăn rất là nhiệt tình chẳng quan tâm gì cả .
Cố Giai Giai ngay lúc này đang nhai thức ăn rất là ngoan miệng mà củng suy nghĩ thoáng qua , bản thân chẳng cần quan tâm gì cả chỉ cần có tiền giúp em trai mình du học nước ngoài là được .
Dù gì đi nữa thì bản thân cô chỉ có một được em trai là người thân , còn về phần đứa nhỏ trọng bụng bản thân cô biết là sẽ không giữ bên cạnh được .
Thấy Cố Giai Giai ăn uống có phần vội vàng như thế thì Lục Gia Nhi không nhịn được mà mở miệng nói .
----Cô đừng nghĩ mang được giọng máu nhà họ Lục mà không xem ai vào trong mắt , đợi sau khi sinh đứa bé ra cô củng chỉ là một người làm mà thôi !-----
Cố Giai Giai đang nhai miếng thịt trong miệng mà nhẹ nhàng đáp lời .
---- Lời tiểu thư nói tôi đã hiểu rất là rõ ràng ! Tôi sẽ không lời dụng đứa nhóc trong bụng đòi anh trai cô chia tài sản đâu đừng có suy nghĩ nhiều !-----