Tôi Hận Anh! Lục Phong Lâm

Chương 68: Không xứng

Thời gian cứ thể nào trôi đi không biết là đã qua được bao nhiêu lâu , ánh nắng vào phía chiều tà làm cho khung cảnh bên ngoài thêm mát mẽ và dễ chịu .

Ánh sáng dịu nhẹ nhàng ấy chiếu vào khe cửa rồi rơi lên người chiếc giường sang trọng , Cố Giai Giai nhẹ nhàng mở đôi mắt có phần mệt mỏi liếc nhìn khung cảnh bên ngoài rồi bước chậm ra bên ngoài .

Bầu trời đã gần vào rạng tối nên Cố Giai Giai phải làm công việc thường ngày của mình đó là nấu thức ăn cho cái tên kia .

Giai Giai nhẹ nhàng bước xuống phòng bếp xuất hiện trước mặt cô có rất nhiều người đang làm việc của mình .

Cố Giai Giai bước đến và nhanh chóng tới khu vừa bếp của mình và bắt tay vào công việc nấu ăn của mình , thấy Giai Giai có hành động như thế thì những người làm củng không nói thêm gì .

Không biết thời gian đã trôi qua được bao lâu những món ăn đặt sắc có phần đẹp mắt đã trưng bày đầy khắp bàn .

Bầu trời đã vào ban đêm Cố Giai Giai chậm chạp mà bước lên lầu mà tắm rửa sơ qua một lác , thời gian lại nhanh chóng mà trôi qua Cố Giai Giai bước ra bên ngoài lại khoắc trên người một chiếc váy trắng dài nhìn rất là giản dị nhưng không kém phần quyến rũ .

Giai Giai bước tới bên cạnh tựa lưng trên chiếc giường có phần lười biến mà xem tạp chí trong bộ dáng như chẳng thèm quan tâm đến chuyện gì cả .

Cố Giai Giai đang châm chú xem những tạp chí thời trang để giải tỏa tinh thân có phần cháng chường của mình thì bỗng bên ngoài có tiếng gõ cửa .

----- Cốc…cốc…cốc…!----

Khi những âm thanh gõ cửa ấy truyền đến bên tai thì Cố Giai Giai theo phản xạ mà hướng ánh mắt về phía cánh cửa .

Cố Giai Giai nói .

----- Có việc gì không ?-----

Người phía bên ngoài cánh cửa đáp lời .

----- Tiểu thư ! Có Bà Lục tới mời tiểu thư xuống gặp !----

Nghe được giọng nói này thì Cố Giai Giai củng đã nhận ra được là người vừa nói là vị quản gia trung niên kia .

Cố Giai Giai nhẹ nhàng mà đáp lời .

----Được ! Cháu xuống ngay !-----

Cố Giai Giai đáp lời xong thì vội vàng mà chỉ chu lại trang phục của mình rồi bước nhẹ nhàng xuống phòng khách .

Nhưng Cố Giai Giai nhìn xuống phòng khách thì cảm thấy rằng vị quản gia trung niên kia nói còn hơi thiếu sót , bỡi vì không chỉ có một mình Bà Lục mà là một nhà ba người mới đúng .

Bản thân cô không biết là cái tên Lục Lâm Phong kia đã về từ lúc nào lại còn ngồi thư giãn như chẳng hề quan tâm gì nhìn cái bộ dáng này thật là muốn ăn đấm mà .

Trong lúc này cô phát hiện ra người ngồi bên cạnh Bà Lục là Lục Gia Nhi đang nhìn mình châm châm thì có một chút khó chịu nhưng củng đành thở dài mà bước tới .

Cố Giai Giai bước tới phía Bà Lục đang ngồi mà cuối đầu cung kính nói .

---- Bà Lục cho tìm tôi có việc gì không ?----

Cố Giai Giai thừa biết Bà Lục đến nơi này đề làm gì nhưng vẫn cố ý vờ như là không biết gì mà hướng ánh mắt khó chịu đi xung quanh như muốn nói với mọi người là .

---- Có việc gì vậy ? Tôi không biết chuyện gì cả ?----

Nhìn cái khuôn mặt giả vờ ngu ngơ này thật là muốn ăn đòn hơn cả cái tên Lục Lâm Phong kia , Bà Lục thấy như thế liền nói .

---- Tôi nói thẳng trong bụng cô bây giờ đã có mang con cháu nhà họ Lục nên có một số chuyện mong hiểu rõ , bản thân cô chỉ là một người không có thân phận gì mà may mắn mang được máu mủ mà họ Lục vậy nên sau khi sinh con xong tôi sẽ cho cô một ít quà rồi nhanh chóng rời khỏi nơi này !----

Bà Lục hướng ánh mắt có gay gắt hướng lên người Cố Giai Giai nói tiếp .

---- Bản thân cô không xứng với nhà họ Lục này ,vậy nên đừng có suy nghĩ lời dụng đứa con trong bụng mà bám vào , cái hậu quả bản thân cô gánh không nổi đâu cứ ngoan ngoãn mà làm tốt việc mình là được !-----

Bà Lục lại lớn tiếng nói lớn .

---- Những lời tôi vừa mới nói cô có hiểu rõ không ?----