Tôi Hận Anh! Lục Phong Lâm

Chương 42: Say ( H+)

Trong khuôn cảnh bầu trời đã về khuya cơn gió nhẹ nhàng thổi qua từng cành cây ngọn cỏ thổi vào khe cửa sổ.

Trong căn phòng sang trọng được trang trí theo phong cách châu âu , nhìn từ xa thì trong phòng có một hình dáng khá quen thuộc nếu không phải Lục Lâm Phong thì còn ai vào đây chứ .

Lục Lâm Phong đang tự đầu vào thành giường đôi tay cầm ly rượu mà nhâm nhi trong vẽ mặt rất ung dung nhàng nhã .

Nhìn khuôn mặt và tư thái của Lục Lâm Phong thì đã xay rồi , chai rượu bên cạnh củng đã cạn sạch đôi mắt của Lục Lâm Phong đê mê tựa đầu vào thành giường .

…Khét…khét…khét…

Âm thanh tiếng mở cửa vang lên làm cho Lục Lâm Phong đê mê mà mở mặt nhìn vào hình ảnh của Cố Giai Giai , Giai Giai vừa bước ra khoắc trên mình một bộ đồ ngủ màu xanh lam nhìn khá là giản dị nhưng không kém phần quyết rủ .

Cố Giai Giai tiến nhẹ tới ngồi cạnh bên người của hắn , cô thấy Lục Lâm Phong đã xay thành như thế này mà đôi tay vẫn cầm chiếc ly thì trong lòng có một chút suy nghĩ nảy sinh .

Cố Giai Giai nhìn xuống chai rượu đã được uống hết ở dưới sàng nhà kia ánh mắt cô nheo chặt lại một cái .

Trong phút giây này Cố Giai Giai có một suy nghĩ muốn đập cho tên này một cái , nhưng mà suy nghĩ một lác lâu bản thân cô đã đấu tranh tư tưởng rất nhiều rồi ánh mắt bỏ qua choi rượu đó mà dùng bàn tay nhỏ nhắn trắng như ngọc ấy dìu Lục Lâm Phong nằm xuống giường .

Cố Giai Giai nhìn Lục Lâm Phong hắn say sỉn mà lườm hắn một cái nhỏ nhẹ nói .

—Anh buồn cái gì mà uống nhiều rượu thế ? Bản thân tôi đây còn chưa tới mức như thế đây này ! Bây giờ tôi còn ngồi đây nghe anh càu nhàu khó chịu chết đi được !----

Cố Giai Giai nhìn khuôn mặt đê mê say sỉn kia đang gục đầu vào trong người mình bản thân cô như muốn trút hết bất mãn trong lòng .

Nhưng mà khi bản thân Cố Giai Giai vừa nói xong liền bị một bàn tay to lớn ấy kéo cô vào lòng và siết chặt , không biết từ lúc nào Lục Lâm Phong đã mở to mắt nhìn cô .

Lục Lâm Phong nói với giọng đầy say sĩn .

---- Em mắn tôi nghe rồi đấy ! Tôi làm em uất ức lắm hay sao ?------

Cố Giai Giai giật mình lấy một cái vì câu hỏi này của hắn , không biết là cái tên này lại muốn chơi trò gì nữa đây , trong lòng cô không khỏi trầm tư một lác rồi liền lấy lại tinh thần .

Cố Giai Giai nở một nụ cười xinh đẹp đầy quyến rũ nói .

---- Đâu…Đâu có ! Tôi không uất ức gì cả chỉ tại lúc nảy tôi nói mà anh nghe nhầm đấy !----

Cố Giai Giai nói xong liền nở một nụ cười nhẹ nhàng làm cho con người ta phải mê mẫn , Lục Lâm Phong lạnh lùng nói .

---- Vậy bây giờ em biết mình nên làm gì rồi chứ ?-----

Lời nói của hắn vừa vang lên xong không kịp đợi Cố Giai Giai trả lời bàn tay to lớn ấy nhanh chóng đè cô dưới thân mình .

Cái miệng to lớn ấy của hắn nhanh chóng chiếm lấy đôi môi đỏ mọng kia tham lam liếʍ hướng mật khỏi rồi mới chịu rời đi .

Cái miệng ấy duy chuyển nhanh chóng cắn vài vành tai một cái rồi hôn xương vai xanh và ngừng lại ở nụ hoa trên đôi gò núi cao vυ't kia mà **** *** như một đứa trẻ con sữa .

Hai bàn tay không chịu an phận đã duy chuyển đến phía dưới hang động kỳ bí kia và ra vào , có lẽ đã quá quen thuộc với hành động này nên ngón tay ấy duy chuyển càng nhanh chóng hơn .

Cố Giai Giai không kiềm được cảm xúc mà phát ra những âm thanh ai muội khiến người nghe phải đỏ mặt , đôi bàn tay nhỏ nhắn ấy siết chặt chiếc eo hắn hơn .

Không biết từ lúc nào cái vật đầy nam tính ấy của hắn đã dễ dàng vào bên trong hang động kỳ bí kia của cô và ra vào .

Phải nói là ngựa quen đường cũ hành động của hắn càng nhanh hơn , hai bàn tay không an phận mà xoa bóp đôi gò núi cao vυ't kia , nhưng âm thanh ái muội của hai người không ngừng vang lên khắp phòng .

-----ư…ư…ư…-----

Không biết là đã trải qua bao lâu nữa nhưng âm thanh trong phòng đã ngừng hẳn khi nghe thấy một tiếng gầm lớn của Lục Lâm Phong .

Mọi thứ đã rơi vào tĩnh lặng Lục Lâm Phong lừi biếng dùng đôi bàn tay to lớn kéo Giai Giai vào lòng mà vuốt ve đôi mắt lại khép mờ dần , không biết Giai Giai từ lúc nào củng gục đầu trong lòng hắn mà nhắm mắt .