Tôi Hận Anh! Lục Phong Lâm

Chương 13: Lòng hiếu kỳ

Bầu trời dần đã về khuya không khí xung quanh củng bắt đầu lạnh dần , trong một căn biệt thự sang trọng và trên khung giường ấy có hai thân thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ đang dính lấy nhau .

Tuy là bóng đã có phần mở ảo nhưng nếu có người quen nhìn sơ ra sẽ biết hai thân ảnh này không phải là Lục Lâm Phong và Cố Giai Giai thì còn ai vào đây .

Cố Giai Giai thấy Lục Lâm Phong chịu nghe lời thỉnh cầu của mình mà chớp chớp đôi mắt không thôi ,tên này là ai mà chịu nghe mình cơ chứ không biết là hắn đang tính toán gì .

Mặc kệ hắn đang muốn cái gì nói tóm lại theo nhận thức của Giai Giai thì Lục Lâm Phong kholnh phải là người tốt .

Cố Giai Giai nhìn sang thấy Lục Lâm Phong đang nhắm mắt ngủ nhưng bàn tay hắn vẩn luôn siết chặc thân thể của cô làm bản thân rất khó chịu ,nhưng mà Cố Giai Giai củng chỉ biết bất lực và nhắm mắt đi vào giấc ngủ .

Thời gian trôi qua rất nhanh thấm thoát củng đã về phía , khung cảnh ở mọi con đường đều trở nên khá im lặng nhưng ở một nơi nào đó lại có tiếng phát ra .

Nếu từ tới gần hơn thì nơi phát ra âm thanh ấy củng là một căn biết thự sang trọng nhưng không phải nhà của Lục Lâm Phong .

---- Mẹ ơi ! Anh mơi dẫn một con hồ ly tinh về nhà kia kìa ! mẹ còn không quản anh ta sẽ bị con hồ ly đấy mê hoặc đấy !-----

Đi sâu và bên trong tiếng âm thanh trong trẽo mà đầy vang vọng của một người con gái phát ra và truyền đi khắp ngôi nhà ,xuất hiện trước mắt là một cô gái nhỏ nhắn có phần xinh đẹp đang chóng nạnh làm kiêu mà nói hình dáng này không phải em gái Lục Lâm Phong là Lục Gia Nhi thì là ai .

----- Ồ ! Anh trai con trước giờ là người cuồng công việc chưa đưa cô gái nào về trước giờ mẹ còn tưởng nó không phải đàn ông đấy chứ !------

Khi nghe Lục Gia Nhi nói như thế thì vị phụ nữ tuổi tầm trung niên đang ngồi trên chiếc ghế sang trọng, tuy là tuổi trung niên nhưng dáng vẽ và nhan sắc được gìn giữ rất tốt .

Theo cách xưng hô của Lục Gia Nhi thì chắc người này là mẹ của tên ác mà Lục Lâm Phong kia , khi nghe thấy được lời nói như vậy từ lời con gái mình thì bà có phần bất ngờ và hiếu kỳ .

Bất ngờ vì cuối cùng Lục Lâm Phong của dẫn phụ nữ về nhà nỗi lo sợ hắn không thích phụ nữa đã được giảm bớt , còn hiếu kỳ là không biết cô gái nào có sức hút lớn như thế kiến một người cuồng công việc như hắn của phải mê mệt .

----- Mẹ ! sao lại nói như thế chứ mẹ chưa thấy được cái vẽ mặt không coi ai ra gì ấy đau !----

Thái độ của bà chủ nhà Họ Lục có phần vui vẽ mà không che dấu gì cả , bỡi vì lúc khi vụ tai nạn năm đó xảy ra thì bây giờ bà chỉ mong sao cho hai anh em chúng nó có nữa kia của đời mình mà thôi .

Thật sự bây giờ Bà chả quan tâm gì chuyện gia tộc này kia có xứng hay không ,bỡi vì qua vụ tai nạn năm đó bà biết được là những người bên cạnh mình mới là quan trọng nhất .

Nhưng Lục Gia Nhi có thái độ như thế thì Bà liền cười tươi có phần dịu dàng và đưa ánh mắt về phía đưa con gái này nói.

---- Được ! vậy ngày mai ta đến thăm anh con , tiện thể xem thử cô gái mà con nói có thật sự như thế không !-----

Thật sự nghe Lục Gia Nhi nói anh trai dẫn phụ nữ về nhà thì Bà đây là mẹ hắn muốn tới gặp ngay lập tức để xem cô gái đó ra sao .

Tuy là Bà không quan tâm gì xuất thân hay địa vị nhưng mà người đó phải yêu Lục Lâm Phong chứ không phải vì tiền của nhà họ Lục giống như bao cô gái khác là được .

Lục Gia Nhi khi nghe được những lời này khuôn mặt trở nên vui vẽ liền quay lại nhìn trên khuôn mặt của vị trung niên kia mà nói.

----- Dạ ! vậy ngày mai con cùng đi với mẹ tới thăm anh trai !------ Lục Gia Nhi nói trong vẽ mặt rất vui mừng như có niềm vui lớn vậy .

---- Được ! vậy con về phòng nghĩ ngơi đi !------ Bà Lục nói trong vẽ mặt nhu hoà và chắc là kèm theo một chút tình thương yêu của người mẹ .

------ Dạ ! vậy con về ngủ đây !-----

Lục Gia Nhi nói xong thì liền cuối đầu quay người và rời bước khỏi căn phòng , khi cô đi khỏi thì người có tên là Bà Lục liền lắc đầu cười bất lực miệng thì lẩm bẩm .

---- Không biết khi nào còn nhóc này mới làm cho mình đỡ lo đây ---- Bà Lục nói xong lại tập trung xem các tài liệu trên bàn .

Thời gian trôi qua không biết là bao lâu , ánh nắng tươi mát của sáng sớm bắt đầu sửa ấm từng con đường lớn nhỏ và bầu không khí ấy làm cho con người ta thật dễ chịu .

Trong một căn biệt thự rộng lớn nhưng không kém phần sang trọng , trên chiếc giường đầy hoa lệ ấy có hai hình bóng tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ như đang dính vào nhau , hai người này không phải Lục Lâm Phong và Cố Giai Giai thì còn ai vào đây nữa .

Cố Giai Giai khẽ cử động đổi mắt và mở ra nhìn xung quanh xuất hiện trước mắt mình là một khuôn mặt điển trai theo kiểu tà ác kia nhìn đến mức quen thuộc , Cố Giai Giai thử cử động cơ thể vì tư thế ngủ cả đêm như có cụ đá nặng trăm cân đè trên người nên rất khó chịu .

------ Cô nằm im cho tôi !-----