Tôi Hận Anh! Lục Phong Lâm

Chương 10: Em gái của ma vương

Ánh nắng gay gắt như đang sưởi ấm từng còn đường lớn nhỏ , trong một căn biết thự to lớn được bố trí theo phong cách châu âu nhìn khá là sang trọng .

Trong một căn phòng sang trọng và trên chiếc giường ấy có hai hình bóng quen thuộc đó là Lục Lâm Phong và Cố Giai Giai .

Lục Lâm Phong đang chú tâm thoa thuốc nhưng nghe cô noia như thế thì lại nhíu mày một cái và không biết từ lúc nào trên tay hắn đã cầm một chiếc điện thoại sang trọng vứt về hướng trước mặt cô và nói .

------ Cho tôi ! Tốt nhất là biết điều một chút đừng làm những việc tôi không thích !-----

Lục Lâm Phong nói xong thì củng dùng chìa khóa mở cái vòng đeo trên cỗ kia xuống và bây giờ bản thân cô đã được tự do , nhưng mà tự do ở do chắc chỉ được trong mà này mà thôi .

Khi Cố Giai Giai nhìn qua khe cửa sổ thì biết được căn biệt thự này rất rộng lớn và vệ sĩ bảo vệ thì đếm không hết , nếu bản thân cô muốn bỏ trốn thì chỉ có cách mọc thêm cánh mà thôi .

Huống chi là bản thân cô đã bị hắn nắm trúng điểm yếu có muốn chạy củng chẳng được , nhưng mà bây giờ Cố Giai Giai thấy bản thân được thoải mái như vậy thì vẩn hơn .

Khi Cố Giai Giai đang còn vụ vẽ mà suy nghĩ thì Lục Lâm Phong đã bị ra khỏi phòng từ lúc nào không biết .

Cố Giai Giai củng không quan tâm gì nhiều liền ngồi dậy đi vào phòng tắm , tuy rằng cô được thoa thuốc như mà bản thân rất khó chịu nên phải vào trong .

Một lác sau thì cô bước ra và trên người khoắc một chiếc quáy dài qua đồi gối màu xanh nhìn khá là giản dị nhưng không kém phần quyến rũ .

Cố Giai Giai vừa bước ra khỏi phòng thì chớt xung quanh có rất nhiều ánh mắt nhìn về hướng của cô , nhưng người này không ai khác chính là mấy người làm , bảo vệ kèm theo những quản gia .

Chắc là mấy người này được Lục Lâm Phong dặn dò qua rồi hay sao khi cô đi không ai ngăn cảng hay nói thêm gì cả .

Nhưng mà Cố Giai Giai không biết rằng mấy người đó không muốn đắc tội gì với cô , bỡi vì bản thân cô là người phụ nữ đầu tiên trong cuộc đời Lục Lâm Phong mang về nhà và còn được ở lại qua đêm .

Cố Giai Giai đi xuống và hướng về phía công khu vườn xanh mát phía sau biệt thự và đương nhiên là có rất nhiều về sĩ nhưng thứ thu hút cô chính là chiếc xích đu được làm bằng gỗ kia .

Cố Giai Giai ngồi trên chiếc xích đu và đung đưa những cơn gió nhẹ lướt qua mái tóc cô khiến khuôn mặt ấy càng thêm quyến rũ , cô nở một nụ cười thật tươi có lẽ hình ảnh này Lục Lâm Phong chưa bao giờ thấy được .

Không biết là ngồi được bao lâu rồi thì cô phát hiện có người đi tới , nhưng đôi chân mày đẹp đẽ kia trên khuôn mặt chợt giãn ra vì người đến là người làm đem vài món đồ ăn ,Giai Giai củng chợt nhìn lại thời gian xung quanh thì củng đã về trưa .

----- Cảm ơn !------

Khi những người đem thức ăn tới Giai Giai liền lên tiếng nói nhưng cả đám người chỉ biết cuối đầu giống như cô làm sát thần chính hiện vậy .

Giai Giai củng không quan tâm gì mà tận hưởng những giây phút an bình hiếm có bỡi vì bản thân cô không biết lúc nào mình lại bị xích lại mà sống như một con thú cưng .

Cố Giai Giai là một người lạc quan vui vẽ nên những món ăn bừa trưng bày trên bàn làm cô nở một nụ cười xinh đẹp rồi nhập tâm vào việc ăn uống .

---- Cô gái mà anh trai tôi đưa về nhà đâu ! tôi muốn gặp !----

Nhưng khi ăn được một lúc lâu thì có một âm thanh từ bên trong biệt thự phát ra âm thanh này hình như củng là một người phụ nữa , nhưng nghe cách nói chuyện thì có thân phần không nhỏ trong nhà này bản thân Giai Giai gặp một mình Lục Lâm Phong đã khổ lắm rồi không muốn dính thêm phiền phức .

----- Này ! cô có quan hệ gì với anh trai tôi !----

Khi Cố Giai Giai tập trung ăn uống thì có một bóng dáng nhỏ nhắn và âm thanh của con gái đứng trước mặt cô .

Theo sự phản xạ và tò mò của mình thì cô ngẩn đầu lên nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn này khá xinh đẹp và có phần vênh váo ra mặt chắc là không xem ai ra gì .

----- Này ! tôi đã hỏi cô đó ! cô biết tôi là ai không hã !------

Khi Cố Giai Giai còn đang thẩn thờ về hình ảnh của cô gái nhỏ bé xinh đẹp nhưng rất đanh đá này , thì cô gái đó lại không nhẫn nhịn được mà vên váo khuôn mặt lên mà la lớn .

Cho dù Cố Giai Giai có ngốc đến mức nào đi nữa thì nghe cách cô nhóc này kêu Lục Lâm Phong là anh thì củng nhận ra không ai khác là em gái của tên ma vương kia người này Cố Giai Giai không chọc nổi .

----- Tôi không muốn biết cô là ai cả ! nếu cô muốn biết tôi là ai thì hãy hỏi rõ anh của mình thì hơn !-----

Nói xong thì Cố Giai Giai đứng dậy và nghe nhàng đi về phía phòng mình để lại phía sau cô gái nhỏ nhắn đang đậm chân xuống đất có phần ngang bướng khó chịu .

Thật sự thì Cố Giai Giai rất muốn tránh né người trước mặt bỡi vì không thể chọc giận người nhà của Lục Lâm Phong , đúng là em nào anh nấy ngang tàng hết chỗ nói .