Tôi Hận Anh! Lục Phong Lâm

Chương 6: Nuôi thú cưng

Trong căn biệt thự được trang trí theo phong cách châu âu khá là đẹp đẽ nhưng không kém phần sang trong , trong căn phòng đầy sang trong có hai bóng dáng quen thuộc hình bóng quen thuộc này không ai khác chính là Lục Lâm Phong và Cố Giai Giai .

Lục Lâm Phong thấy Cố Giai Giai như vậy thì liền nở nụ cười tà lãnh lẽo đầy tà ác đấy làm cô lạnh lòng hơn , thật sự bây giờ Giai Giai sợ rồi thật sự chỉ biết cuối đầu mà thôi không có cách nào phản kháng được nữa .

Tuy Giai Giai là một cô gái có hơn ngốc nghếch nhưng mà bản thân biết lúc nào nên cuối đầu , giữ mạng và lòng tự trọng là tốt nhất có thù hận vẩn có thể bỏ qua một bên sau này rồi tính toán .

----- Tôi xin lỗi vì đã đánh anh ! cầu xin anh đứng bán tôi có mấy người đó sau này anh bảo cái gì tôi đều nghe lời không dám chống đối !-----

Tuy là Giai Giai đã vị trói lại hết không chạy được nhưng mà vẩn quỳ gối cuối người xuống thấp nhất mà cầu xin hắn .Lục Lâm Phong thấy Giai Giai như thế thì lại nở nụ cười lạnh hắn biết hành động có khi này thề sống chết với mình mà trông phút chống lại ngoan ngoãn như thế nếu không có mưu mô gì thì bản thân hắn không tin.

Nhưng mà Giai Giai bây giờ chỉ mà một con cá đã lên tấm thớt hắn muốn gϊếŧ lúc nào mà chả được , bây giờ điều mà hắn muốn là làm cho cô muốn sống không được chết củng không xong .

----- Nếu như cô còn suy nghĩ và hành động gì đó không vừa ý tôi thì chắc chắn tôi sẽ cho mẹ và em trai của cô oán hận vì đã sinh ra trên cuộc đời này !------

Khi nghe được Lục Lâm Phong nói như thế thì lòng cô càng sợ hãi hơn nhiều , hắn là người có quyền lực và quan hệ không nhỏ với hắc bang ,sở dĩ hắn tha cho cô là vì muốn bản thân mình tra tấn , hành hạ cho tới mức gục ngã muốn sống không bằng chết vậy cho nên nếu cô nói nữa lời làm Lục Lâm Phong hắn không vui thì chắn chắc người thân cô chết sạch .

----- Anh muốn như thế nào mới chịu bỏ qua cho gia đình tôi ! anh cứ nói đi tôi sẽ cố gắng làm được !------

Khi nghe được lời của Cố Giai Giai thì hắn nở một nụ lạnh lẽo tàn nhẫn nói.

---- Nếu cô có thể làm cho cha và anh trai tôi sống lại ! thì tôi sẽ tha cho gia đình của cô ! còn nếu không thì hãy ngoan ngoãn ở đây mà làm một món đồ chơi của tôi , phục tùng tôi không được cãi lời thì chắc có lẽ tôi sẽ động lòng trắc ẩn cho gia đình cô sống thêm một lúc !-------

Nghe thấy Lục Lâm Phong nói như thế thì lòng cô hoảng sợ vội vã vương vôi cơ thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ không chút ngại ngùng nào mà trước mặt hắn cuối đầu nói .

------ Được ! sau này anh nói gì tôi đều nghe ! tôi rất ngoan anh không cần phải làm như thế với gia đình tôi !------

Tuy rằng cơ thể cô khó chịu vì đã bị trói chặt nhưng mà trong lòng thì lại hoảng sợ hắn lại không được vui vì chuyện gì đó thì cô sẽ rất thảm , trong lòng cô ban đầu thật sự không cảm tâm cuối đầu như thế nhưng mà bây giờ thì cô hoàn toàn không còn một chút gì dám chống đối , chỉ cần hắn không bán cô cho người khác và không hại gia đình cô thì bản thân đã cảm ơn lắm rồi , nếu hắn có không tốt thì bản thân cô củng cảm chịu xem như là kiếp trước mình gây ác quá nhiều nên kiếp này trả nợ cho hắn .

----- Tôi muốn nuôi một con thú cưng trong phòng này !------ Lục Lâm Phong nở lục cười lạnh lẽo nói .

------ Vậy được ! tôi sẽ chăm sóc nó giúp anh ! ----- Giai Giai khi nghe được hắn muốn nuôi thú cưng thì như nhẹ nhõm cả người vì mình không còn là mục tiêu của hắn .

------ Tôi không muốn nuôi thú cưng đầy lông lá kia ! Mà tôi muốn cô phải sống giống như một con thú cưng chỉ được bò bằng bốn chân mà không được đứng dậy ! -----

Giai Giai vừa thở nhẹ nhõm thì nghe được nhưng lời này thì cô lòng càng lạnh lẽo hơn , còn cái chà đạp sĩ nhục nào hơn thế này nữa , như thế chẳng khác nào là một con ch@ hay mèo mà hắn nuôi .

Nhưng mà Cố Giai Giai lại kiềm nén nỗi đau còn trên da thịt trong lòng thì như tan nát chẳng còn huy vọng gì nữa , bây giờ cô chỉ mong sao cho người thân cô được bình an mà thôi , cho dù cho có làm con ch@ của hắn của không sao .

---- Được ! chỉ cần anh thích tôi đều nghe anh !---- Cố Giai Giai nói .

---- Thế cô không biết con ch@ đứng như thế nào à !----- Lục Lâm Phong lại lùng nói .

Nghe thấy như vậy thì Cô Giai Giai phải ứng rất nhanh như hiểu ý của hắn mà quỳ hai đầu gối và chóng hai tay xuống giống như thành động vật đứng bằng bốn chân .

Lục Lâm Phong thấy Cố Giai Giai như vậy thì hắn lại nở một nụ cười vui vẽ hiếm thấy không còn vẽ lạnh lùng nữa mà xem cho như thú cưng chính hiệu liền dùng bàn tay xoa xoa cái đầu nhỏ bé của cô .

Lục Lâm Phong không biết từ lúc nào đã mở hết giây xích chân tay của Giai Giai ra , nhưng mà cô không vui nổi bỡi vì trong tay hắn không biết từ lúc nào đã có một chiếc xích to rồi vòng vào cỗ Giai Giai giống như một con động vật đi bằng bốn chân vậy .

---- Như vậy mới giống chứ ! ngoan ngoãn ở nhà nếu không nghe khi tôi về sẽ bị đòn đấy !-----

Lục Lâm Phong cười lạnh lẽo, nụ cười này tà ác và đáng sợ vô cùng cho dù thời gian qua đi Giai Giai củng không dám quên , hắn nói xong thì bận bộ đồ sang trong rồi đi ra bên ngoài …