Tôi Hận Anh! Lục Phong Lâm

Chương 2: Giam giữ 2

Khi hắn buông cái cỗ nhỏ nhắn ra thì bản thân cô đã ngất lịm trên giường , nếu thì kỹ thì trên chiếc cỗ nhỏ ấy có dấu tay bấm tím , hắn hừ một cái rồi đứng dậy đi ra khỏi phòng .

Không biết là bản thân cô đã ngất đi bao lâu , ở ngoài trời đã dần về trưa chiều rồi lại đến tối , trong căn phòng được bố trí đầy sang trọng , trên chiếc giường có một thân hình nhỏ nhắn khoắc chiếc váy màu xanh đang mở dần đôi mặt .

Cô mở đôi mắt nhỏ ấy ra thì cảm giác đầu tiên là ở nơi cỗ xuất hiện cơn đau đớn đang truyền đi khắp cơ thể , bản thân cô có cảm giác gì không đúng liền nhìn xuống hai cái chân nhỏ nhắn bị xích chặt kia đang ri rỉ máu , chắc có lẽ là do cô chống cự với người đàn ông lạ mặt kia nên đôi chân mới như cô .

Cô đưa mắt nhìn xung quanh muốn tìm thứ gì đó để lâu cái vết máu ở nơi cỗ chân nhưng mà tìm mãi chẳng có , cô dùng tay xé miếng váy đang phũ ngang đầu gối kia rồi liền băng bó đôi chân lại .

Khi cô băng bó xong tính dùng tay cử động xem thử có cách nào thoát ra khỏi như đây được không , nhưng mà khi cô vừa dùng đôi tay cử động thì có một âm thanh phát lên rồi truyền đến tai cô , nếu cô nghe không nhầm thì đây là tiếng bước chân có người đang đi đến .

Cô vội vàng nằm xuống nhắm mắt vờ như ngủ vì bản thân cô thật sự không quen người này, và cô chỉ biết người đàn ông lạ mặt này muốn gϊếŧ cô mà thôi .

Khi cô nhắm mắt thì cô một hình dáng quen thuộc bước vào đứng trước mặt cô nở một nụ cười lạnh lùng đầy gian ác .

----- Nếu không mở mắt thì tôi sẽ cắt đi lỗ tai của cô !-----

Khi bước vào trong hắn nhìn thấy cô đã nhắm đôi mắt như ngủ , ban đầu hắn củng nghĩ là cô chưa tỉnh nhưng khi nhìn xuống đôi chân được miếng vải băng bó và cả chiếc váy bị xé đi để lộ phần chân trắng noãn kia thì hắn đã biết .

Khi nghe được giọng nói lạnh lẽ kia thì bản thân cô gái đang nhắm mắt không ngừng rung sợ ,bỡi vì người đang ông này muốn gϊếŧ cô không có chuyện nào thật hơn chuyện này nữa , cô liền chậm chạm mở đôi mắt ra và xuất hiện trước mặt cô vẩn là khuôn mặt điển trai không kém phần thanh tú ấy lại làm cho đôi bàn tay nhỏ kia không ngừng rung rẩy bỡi vì nếu đứng trước cái chết mà còn không sợ hãi thì chắc chắn là dối lòng…

----- Anh … anh là ai ? tại sao muốn gϊếŧ tôi ? tôi không có trêu chọc ai cả ?-----

Một giọng nói yếu ớt từ miệng cô phát ra , khuôn mặt lúc này của cô rất sợ hãi , nỗi sợ hãi đó không dấu diếm gì mà hiện ra ngoài khuôn mặt không chút che dấu gì , trong lòng cô không kiềm được mà nghĩ ngợi cố gắng mà nhớ ra người đàn ông trước mặt này bản thân đã gặp ở đau chưa mà kiến người ta hận đến mức muốn gϊếŧ cô, nhưng mà càng nghĩ lại càng kiến cô muốn khóc hơn cho dù nghĩ nát cái đầu nhỏ nhắn này củng không nhớ ra được người này là ai .

---- Lúc đầu tôi muốn gϊếŧ cô , nhưng mà bây giơg nghĩ lại thì chết rất là hơi cho cô , tôi sẽ làm cho cô sống không bằng chết !-----

Giọng nói lạnh lẽo phát ra truyền đi khắp căn phòng làm cô nghe càng lên hoảng sợ hơn bỡi vì cô chẳng biết người này muốn gì và cần gì cả , nhưng hắn lại không trả lời câu hỏi kia của cô mà lại dùng hai tay tháo chiếc vải dưới chân cô vừa băng bó lại vẫn còn ri rỉ máu , hắn dùng bàn tay bóp mạnh vào chỗ rỉ máu kia làm đôi bàn chân không ngừng chảy máu .

------ Aaaaaa ! đau quá ! anh mua thả tôi ra , như vậy là bắt cóc tra tấn người khác tôi sẽ kiện anh !----

Khi bàn tay to lớn ấy chạm vào đôi chân đang rỉ máu thì cô không kìm được cơn đau mà la hét , cái cảm giác bị bóp vào chỗ đau ấy có lẽ nỗi đau đớn nhất thật sự không còn từ ngữ nào để nói .

Nhưng mà khi cô nói ra lời đó thì lại nở nụ cười lạnh lùng mà tà ác liền ngồi lên người cô đề kìm cho bản thân không giãy dụa , khi hắn ngồi lên người cô thì một tay bóp vào đôi chân đang rỉ máu kia tay còn lại thì bóp vào cái cỗ có phần bầm tím kia làm cô càng đau tận tâm can hơn.

Cô gái nhỏ ở dưới thân hắn không kìm cơn đau được mà la hét , nhưng tay chân đã bị trói không còn chút sức lực nào mà phản kháng , bờ môi tái nhợt kia không la hét nỗi nữa vì đã bị bàn tay của hắn bóp chặt cỗ.

----- Anh có thể nói lý do cho tôi biết tại sao lại làm như thế với tôi ? để cho tôi biết ly do trước khi chết được không ?-----

Một giọng nói của cô yếu ớt truyền ra tới tai hắn ,hắn nghe thấy vậy thì ngưng lại mọi hành động nhưng bản thân cô củng không muốn giãy dụa hay phản kháng gì nữa , bỡi vì cô biết rõ mình không có khả năng chống cự có làm gì đều vô ích hết cả,hắn lại nở một nụ cười lạnh lùng đầy tà ác đấy có lẽ hình ảnh này bản thân cô cả đời không quên được .

---- Bỡi vì cô là Cố Giai Giai con gái của Cố Hạo Nhiên , kẻ mà năm năm trước đã gây tai nạn kiến cha và em trai tôi mất , nên bây giờ tôi sẽ cho cô biết thế nào là đau đớn hơn cả chết , xem thử người nhà của cô sẽ có cảm giác như thế nào !------