.
Thời gian của quyển nhật ký này là bảy năm sau khi Sở Trình và Hàn Tiêu Dy kết hôn, hai người họ đã sinh được một bé trai kháu khỉnh. Dưới đây là những dòng nhật ký của bé con nhà họ Sở.
Con là Sở Trạch Hiên, ba con là Sở Trình, mẹ của con là Hàn Tiêu Dy. Ba con yêu mẹ con, mẹ con yêu con, con yêu ba con, nói tóm lại, cả nhà con rất yêu thương nhau.
Ba con thích nhất là uống cà phê mẹ pha, ăn cơm chiên mà làm, còn thích hôn mẹ nữa. Con cũng muốn giống ba, nhưng cà phê rất đắng, cơm chiên lại có hành, má của mẹ đã bị ba độc chiếm, ba bảo Hiên Hiên lớn rồi nên không được hôn má, nhưng rõ ràng ba còn lớn hơn Hiên Hiên nữa cơ! Thật quá bất công, Hiên Hiên đây vô cùng muộn phiền.
Bạn học Hiên Hiên có em rồi, thằng nhóc láo toét ấy ban đầu chống đối con, tụi con đánh nhau dữ lắm luôn, lần đó cô giáo về mách ba mẹ, con suýt nữa là ăn đòn no cơm. Nhưng sau làm hòa rồi, cảm thấy nhóc mập ấy rất dễ chơi chung. Ngày thường nhóc đó hay lẽo đeo theo con lắm, như từ lúc nó có em rồi, ngày nào thằng nhóc đó cũng khoe cùng con. Hiên Hiên tuổi thân, con cũng muốn có em bé khè lại nói.
Con nói với ba mẹ việc mình muốn có em, nhấn mạnh là em gái nữa. hai người họ nhìn con rồi cười, ba con vui lắm, vừa xoa đầu con vừa khen con hiểu chuyện. Rốt cuộc chuyện Hiên Hiên muốn có em được cả nhà thông qua rồi, Hiên Hiên vô cùng vui vẻ !
Em bé trong bụng mẹ hư lắm, bé cứ khiến mẹ ốm mãi thôi, con bắt đâu thấy hối hận rồi, con không muốn vì có em mà để mẹ đau đâu. Hiên Hiên thấy mẹ khó chịu liền muốn khóc.
Em con không còn quậy mẹ nữa, nhưng bụng mẹ càng lúc lớn hơn rồi. Mẹ với ba đi siêu âm, lần đó mẹ hôn con, nói rằng con sắp có em gái. Con vui đến mức nhảy tưng tưng cả ngày luôn, Hiên Hiên sắp được làm anh, con sắp lớn rồi !
Em bé nhìn thế nhưng dữ lắm luôn, nhóc con đó còn biết đạp bụng mẹ, con sờ đến liền thấy bụng mẹ cử động, ôi, quả là thần kì, em gái con thật tuyệt!
Mẹ con được ba đưa vào bệnh viện rồi, ngày nào con cũng cùng ba vào thăm mẹ, mới mấy ngày thôi, em bé vốn còn ở trong bụng mẹ hồ biến một cái liền được đem ra ngoài, bé ở trong nôi, mặt đo đỏ, da nhăn nhăn, trông buồn cười lắm, nhưng ba bảo tiểu công chúa vài ngày nữa sẽ trắng lên, còn đẹp nữa.
Con cùng ba đến thăm mẹ, mẹ khỏe lắm, còn ôm con hỏi rằng con có thích em gái này không. Con đương nhiên là thích rồi, con đợi lâu như thế chỉ chờ tiểu công chúa ra chơi cùng con thôi đó! Từ nay về sau con không còn một mình nữa, con có em rồi.
Tiểu công chúa của con càng lúc càng xinh, em trắng ơi là trắng, lại ngoan ngoãn vô cùng, mỗi lần con thơm thơm em, công chúa nhỏ lại cười toe toét, em con đáng yêu quá đáng yêu nhất quả đất luôn.
Ba mẹ con vẫn thương nhau lắm, ba đợi công chúa nhỏ hai tuổi, ba liền tổ chức du lịch cho cả nhà, lần đầu tiên con nhìn thấy cảnh núi hon hùng vĩ như thế, công chúa nhỏ dường như cũng thích lắm, nhóc con háp hức nhìn đến nỗi không chớp mắt luôn. Chuyến du lịch nafyq áu tuyệt vời, du lịch muôn năm !
Công chúa nhỏ náo loạn rồi, công chúa nhỏ không còn muốn thơm anh trai này nữa. Công chúa nhỏ lại nắm tóc con, xem con như ngựa mà cưỡi, thôi rồi thôi rồi, em gái đáng yêu ngoan ngoãn của con biến chất rồi !
Nhóc con kia ba tuổi rồi, con cũng lớn rồi, Hiên Hiên cao lãnh sẽ không viết nhật ký ngốc nghếch nữa đâu, là Trà Trà nói cho con biết như thế, con thấy thinh thích bạn ấy nên sẽ nghe lời bạn ấy vậy.
Hay là đổi một quyển khác nhỉ, dù sao con vẫn muốn viết nhật ký, hơn nữa Trà Trà bảo bạn ấy chỉ nói với mấy người kia thôi, còn con thì khác, bạn ấy khen con viết nhật ký rất soái cơ, thích chết đi được.
Vẫn là ngứa tay viết thêm vào dòng, sau đó con sẽ đổi quyển mới, không phải là con lưu luyến gì đâu, hừ !
4/9/20XX, cả nhà con đều rất hạnh phúc!
----------------------
Hết.
Mình vốn muốn viết nhiều hơn, nhưng nghĩ đến hoàn cảnh của Tiêu Dy lại không nỡ ngược cô ấy, thôi, xem như đây là một quyển truyện ngắn dành riêng cho Sở Trình cùng Tiêu Dy vậy, hy vọng ngọt ngào này sẽ đọng lại trong lòng mỗi độc giả. Cám ơn mọi người đã đón đọc và theo câu chuyện này đến cùng, đón chờ những tác phẩm tiếp theo của mình nhé !