1
Buổi tối, tôi chuẩn bị thuê xe đạp công cộng, mang tâm trạng sống không còn gì luyến tiếc đi dạy gia sư cho một đứa trẻ, có thanh âm gọi tôi lại:
“Này, cái người đi xe đạp ơi.”
Tôi ngẩn người, quay ra, “Tôi á?”
“Đúng, chính là cậu đấy, lại đây.”
Tôi mơ hồ mà đi qua đấy.
Nam sinh đó đưa tôi một tấm thẻ ngân hàng, “Làm bạn gái tôi, mỗi tháng tôi cho cậu hai mươi vạn, được không?”
“A?”
Nam sinh không kiên nhẫn lặp lại lần nữa, “Làm bạn gái tôi, mỗi tháng tôi cho cậu hai mươi văn, hỏi lần cuối, muốn hay không?”
Vào trong tai tôi những lời này liền trở thành:
“Ba ba… Hai mươi vạn… Ba ba”
Tôi nhanh tay lẹ mắt tiếp nhận thẻ ngân hàng, “Chồng ơi!”
“Thật ngoan.” Nam sinh vừa lòng gật đầu, thuận tiện quàng vai tôi, khinh thường nhìn phía đối diện, “Nhìn thấy không, hai mươi vạn chỉ là muỗi, nhưng tôi thà cho chó cũng không cho cậu, cậu không xứng.”
Tôi nghe lời này mặt cũng không nhăn lấy một cái.
Người ta đều cho tôi hai mươi vạn, còn không thể mắng tôi là chó được sao?
“Chậc, cậu lấy thẻ ngân hàng không có tiền thì định dụ dỗ ai?”
Lúc này tôi mới chú ý tới đối diện là một nữ sinh đứng ôm tay, mặt mày vênh váo.
Cô gái xinh đẹp này có gương mặt kiều diễm, dáng người phập phồng quyến rũ, ăn mặc mát mẻ.
Nhưng tôi cũng không rảnh mà thưởng thức, hồi chuông cảnh báo trong đầu vang lên.
Nếu như trong này không có tiền thì chẳng phải tiếng chồng ơi vừa này mất trắng rồi à.
Nam sinh lại móc di động ra, “Cậu mở mã QR ra.”
Tôi lập tức móc ra con máy quả táo second-hand, mở mã QR, còn không quên vứt cho cô gái xinh đẹp đối diện ánh mắt cảm kích.
Đây mới chân chính là Girls help Girls chứ!
Nam sinh lấy di động bấm vài cái, tôi lập tức nhận được vài tiếng ting ting.
“13xxxxxxxxxx người dùng, với 19.46 chuyển khoản cho chị 200000.00”
Ghi chú: “Tự nguyện tặng cho”
“Thấy được rồi chứ?” Nam sinh dơ dơ chiếc điện thoại cho cô gái xinh đẹp đối diện nhìn.
Cô ấy sắc mặt tái mét, không nói nên lời.
“Nhớ kỹ, là ông đây đá cậu.” Nam sinh vừa lòng mà cất điện thoại, xoay người rời đi, đi được vài bước thì quay đầu lại: “Cậu còn đứng ngu người ra đấy làm gì, còn không lại đây?”
Tôi chạy chậm theo sau.
“Em tới đây chồng ơi.”
2
Nam sinh đi thẳng đến cổng, dừng lại bên cạnh một chiếc Cayenne màu đen, cau mày hỏi: “Cậu muốn đi đâu, tôi đưa cậu đi?”
“Tôi…” Vốn dĩ định nói địa điểm dạy gia sư, nhưng nghĩ lại trong tài khoản nhiều thêm hai mươi vạn, lập tức sửa miệng: “Tôi về kí túc xá.”
“Được, vậy thì không tiễn. Trong thẻ có bốn mươi van, hơn nữa vừa rồi còn chuyển khoản 20 vạn, ba tháng tới cậu làm bạn gái tôi có vấn đề gì không?”
Ta nắm chặt thẻ ngân hàng trong tay, lắc đầu, “Không có.”
Nam sinh xòe ra mã QR Wechat, “Hơn nữa.”
Tôi vội vàng thêm bạn với hắn, còn tri kỷ viết:
“Tôi là bạn gái cậu.”
Nam sinh chấp nhận lời mời, cất điện thoại đi.
“Được rồi, tạm thời là thế, lúc nào có việc thì liên lạc qua Wechat, tôi đi trước.”
Tôi đứng đần tạo chỗ cho đến khi chiếc xe đen kia biến mất trong tầm mắt cũng chưa hoàn hồn lại.
Lấy cái vận cứt chó chưa bao giờ trúng được một bình đồ uống mà loại chuyện tốt này lại phát sinh trên người tôi?
Mở điện thoại xác nhận lại số dư tài khoản.
200803.02
Tôi lần đầu cảm nhận được nhân gian thật con mẹ nó đáng giá.
3
Trở về ký túc xá, tôi gấp không chờ nổi mà quăng bỏ các công việc gia sư kia đi.
Sau đó lên Baidu tìm kiếm: “Phòng bị lừa dối”
Lăn lộn qua lại cũng chẳng tìm nổi thông tin liên quan đến phương thức lừa lọc như này.
Trở về giao diện, lại kiểm tra số dư lần nữa, nhìn thẻ ngân hàng trong tay, đột nhiên phát hiện anh ta còn chưa có nói mật mã cho tôi!!
Mở ra khung thoại, chỉ có thể thấy vòng bạn bè trong ba ngày gần đây, avatar tối đen xì, nick name cũng chẳng có.
Nhìn chằm chằm cục đen thùi lùi kia tôi lại gặp khó khăn.
Tôi không biết nam sinh kia tên gì.
Nghĩ tới nghĩ lui liền mặt dày nhắn qua: “Hi bạn trai.”
Qua nửa giờ đối phương mới rep.
“Làm gì”
Tôi đáp lại ngay.
“Cái kia … Mật mã thẻ ngân hàng cậu còn chưa có nói cho tôi.”
Lại qua tiếp nửa tiếng, đối diện xuất hiện chuỗi số.
“001223”
Ngay sau đó phát một đoạn ghi âm tràn ngập thứ âm nhạc điếc tai nhức óc cùng ầm ĩ âm thanh kèm 4 giây giọng nói.
“Đây là sinh nhật tôi, nhớ cho kỹ vào về sau kiểm tra.”
Tôi nhắn lại: “Không chỉ nhớ kỹ, để tôi khắc ghi vào DNA cũng được.”
Nghĩ nghĩ vẫn xóa đi, nhắn lại “Biết rồi” và một cái gif biểu tình con mèo đáng yêu.
Bên kia không nhắn lại nữ, tôi lại đi ngắm nghía bốn mươi vạn trong thẻ rồi mới vừa lòng đi về phòng.
Tắm rửa rồi đi ngủ.
4
Trong mơ tôi cùng nhà giàu số một là hàng xóm.
Đang chuẩn bị nghe thấy hắn bất mí chuyện xưa của một minh tinh đang nổi thì bị một tiếng chuông điện thoại chói tai kéo về hiện thực.
Tôi nhắm mắt lại, khó chịu mà lên tiếng, “Này?”
“Ngủ rồi?”
Tôi nhìn đồng hồ, hiện giờ là 3 giờ 50 phút sáng, tôi theo bản năng cáu lại: “Chứ thế nào?”
“To tiếng với tôi?”
Tôi nháy mắt liền tỉnh dậy.
Kim chủ của tôi!
Tôi nhẹ giọng nói, “Bảo bối, em không to tiếng với anh nha.”
Bên kia điện thoại an tĩnh một lát, giọng mang theo chút men say.
“Vì cái gì trước khi đi ngủ không nói ngủ ngon với tôi?”
Nói thật ra tôi độc thân từ trong bụng mẹ đến giờ đã nhiều năm, không có thói quen nói ngủ ngon với người khác trước khi ngủ.
Những lời này nói ra cũng không ổn, tôi phải tìm cớ khác.
“Em cũng định nói mà ngủ quên mất rồi á.”
“Em biết cậu là bạn gái tôi mà?”
“Biết.”
“Về sau, những gì mà bạn trai người khác có tôi cũng phải có, người khác không có tôi có, bằng không thì em đừng mơ đến phí bổ sung.”
Phí bổ sung? Còn có thao tác này á?
“Em biết rồi, về sau sẽ chú ý, nhưng mà ___” tôi dừng lại một chút, cảm thấy có chuyện nhất định phải nói rõ, “ Cái kia… Nói rõ nhé, em bán nghệ không bán thân.”
Người đối diện cười ra tiếng, “Em yên tâm, anh trai cực kỳ tuân thủ luật pháp.”
Tôi nhẹ nhàng thở ra, thấy cực kỳ vừa lòng với công việc này.
“Ngày mai có lịch học, lúc xuống lầu tôi muốn nhìn thấy được cậu cùng với bữa sáng. Số ký túc xá, số di động lát nữa sẽ gửi qua.”
“Được rồi bảo bảo.”
“Được. Ngủ đi.”
“Em đi ngủ đây, ngủ ngon bảo bảo.”
“Được.”
Cuộc gọi liền cắt đứt.________________________________
Bật mí chút xíu: 20 vạn nhân dân tệ là gần 700 triệu NVĐ nhé mọi người.