Vườn Sao Băng (Phiên Bản Hàn Quốc)

Chương 53: Lo lắng

Trên xe của Ji Hoo và Jin Hee .

Không khí im lặng từ lúc cả hai ngồi trong xe tới giờ,mỗi người đang theo đuổi một suy nghĩ của riêng mình,Jin Hee nhìn Ji Hoo lên tiếng phá tan không khí ngột ngạt hiện tại.

-Ji Hoo oppa anh ổn chứ?Seo Hyung noona…-Jin Hee đánh liều hỏi Ji Hoo dù biết anh không muốn nhắc tới chuyện vừa nãy…

-Đừng nói thêm gì nữa Jin Hee ,chỉ cần em im lặng và ngồi bên cạnh anh như thế này thôi được không Jin Hee?-Jin Hee chưa kịp nói hết câu thì giọng Ji Hoo vang lên cắt đứt câu nói tiếp theo của Jin Hee.

-Ji Hoo oppa nếu bản thân anh cảm thấy vẫn còn tình cảm với noona thì sao anh lại nói những câu đó với noona?hay anh đang muốn trốn tránh chính cảm súc của bản thân mình?-Jin Hee nhìn Ji Hoo lên tiếng.

-Anh sẽ nói cho em biết sau Jin Hee hiện tại anh muốn yên tĩnh một chút -Ji Hoo không nhìn Jin Hee lên tiếng nói.

Thật ra Ji Hoo đang rất rối,khi nhìn thấy Seo Hyung trở vè anh đã rất bất ngờ nhưng thay vì cảm giác vui mừng thì cảm giác lúc đó Ji Hoo chỉ là bất ngờ mà thôi trái tim Ji Hoo đã không còn đập thật nhanh khi nhìn thấy người con gái ấy như trước kia nữa.

Trên xe của Woobin và Chae Yun.

Sau khi nghe woobin kể mọi chuyện liên quan tới Ji Hoo và Seo Hyung cho Chae Yun nghe thì Chae Yun đã hiểu thái độ lạnh nhạt mà Ji Hoo sunbae dành cho Seo Hyung noona vừa nãy,một chàng trai điềm tĩnh,nhẹ nhàng như Ji Hoo sunbae mà sunbae ấy lại bày tỏ thái độ như vậy chứng tỏ người đó đã làm Sunbae tổn thương rất nhiều.

-Em hơi lo cho Ji Hoo sunbae Woobin ạ?sunbae ấy sẽ ổn chứ?-Chae Yun nhìn Woobin hỏi.

-Ji Hoo là một người sống nội tâm dù có chuyện gì cậu ấy cũng không bao giờ thể hiện ra ngoài cho mọi người biết,dù cậu ấy luôn là người hiểu mọi người xung quanh cậu ấy ra sao nhưng đến chuyện của bản thân cậu ấy thì cậu ấy lại không biết phải giải quyết chuyện đó như thế nào cả.-Woobin vừa lái xe vừa lo lắng cho bạn thân của mình.

Trên xe của Junpyo và Jandi.

-Từ lúc lên xe tâm trạng của Junpyo vẫn không khá hơn chút nào,dù không nói ra nhưng Jandi thừa biết Junpyo đang rất khó chịu vì sự xuất hiện của Seo Hyung noona và hơn hết Junpyo rất lo lắng cho Ji Hoo người có thể nói là hiểu anh nhất trong f4.

-Junpyo anh cứ tiếp tục như thế này đến bao giờ hả?dù gì noona cũng đã trở về rồi anh khó chịu thì có ích gì?-Jandi nhìn Junpyo hỏi khi thấy sự im lặng của Junpyo từ lúc rời khỏi phòng họp riêng của f4 đến giờ.

-Anh đang rất khó chịu Jandi,tại sao Seo Hyung noona lại trở về đây lúc này?và nói là vì Ji Hoo.nếu là trước kia anh sẽ vui mừng chúc mừng cho Ji Hoo nhưng giờ thì không Jandi ạ,Ji Hoo đã rất khó khăn khi cố quên đi tình cảm dành cho chị ấy,khi cậu ấy đã quên được rồi thì Seo Hyung noona lại bất ngờ xuất hiện.

-Junpyo em biết anh đang rất lo cho Ji Hoo sunbae nhưng anh có từng nghĩ cách tốt nhất để Ji Hoo sunbae quên đi noona là đối mặt dứt khoát với tình cảm ấy một lần không Junpyo?-Jandi nhìn ra bên ngoài nói với Junpyo.

Cả hai đều im lặng sau đó nếu Junpyo lo cho Ji Hoo vì anh là người bạn thân của Junpyo thì Jandi lo cho Ji Hoo vì cô coi anh như anh trai của mình bất cứ khi nào Jandi cần Ji Hoo đều có mặt và Jandi luôn biết ơn Ji Hoo vì những gì Ji Hoo đã làm cho Junpyo và Jandi.

Trên xe của Yi Jung và Gaeul.

-Gaeul em đang nghĩ gì vậy?anh thấy em im lặng nãy giờ đấy?-Yi Jung quay sang hỏi Gaeul khi thấy cô im lặng suy nghĩ nãy giờ.

-Yi Jung à em đang rất lo cho Ji Hoo sunbae liệu anh ấy có lại tự tạo cho mình một thế giới riêng và không cho ai xâm phạm vào như ngày trước hay không Yi Jung?-Gaeul trầm ngâm hỏi Yi Jung.

-Anh cũng không biết hiện tại Ji Hoo đang nghĩ gì nữa Gaeul nhưng anh tin Ji Hoo sẽ không tạo cho mình một cái vỏ bọc như trước kia nữa đâu vì đơn giản anh cảm nhận được Ji Hoo đã không còn tình cảm với Seo Hyung noona nữa rồi-Yi Jung khoác cho Gaeul chiếc áo khoác của mình vì Yi Jung đi xe mui trần nên gió thổi vào khá lạnh.

-F4 hiện tại ai cũng có hạnh phúc của riêng mình chỉ còn Ji Hoo sunbae cô đơn một mình mà thôi,nhiều khi em tự hỏi tại sao Ji Hoo sunbae không thử mở lòng với Jin Hee một lần -Gaeul dựa đầu vào vai Yi Jung buồn bã nói.

-Gaeul này tình cảm là thứ rất khó nói trước,đôi khi người trong cuộc chưa chắc đã nhận ra tình cảm của mình chỉ là khi họ nhận ra thì liệu mọi thứ còn kịp để níu giữ nữa hay không mà thôi.giống anh và em ấy Gaeul -Yi Jung mỉm cười hôn lêи đỉиɦ đầu Gaeul.

-Ủa đây đâu phải đường về nhà em Yi Jung?đây là đường về biệt thự riêng của anh mà ?anh định đưa em về nhà anh sao?-Gaeul nói khi nhận ra Yi Jung đang đưa Gaeul về biệt thự riêng của anh.

-Anh đã xin phép bố mẹ rồi hôm nay chúng ta cùng về biệt thự riêng của anh-Yi Jung cười nói với Gaeul.

Sau khi đưa Jin Hee về nhà Ji Hoo lái xe tới một bờ sông yên tĩnh,hiện tại Ji Hoo muốn yên tĩnh một chút để suy nghĩ mọi chuyện cũng như cảm xúc của mình.

Tại sao Min Seo Hyung noona trở về anh lại không cảm thấy vui mừng hay mong đợi như trước,hiện tại anh chỉ cảm thấy hơi khó chịu khi sau bao chuyện xảy ra Seo Hyung noona lại nói chị ấy quay về đây là vì anh và cảm giác của anh với Jin Hee là gì?tại sao anh lại sợ Jin Hee hiểu nhầm anh còn tình cảm với Seo Hyung noona …

Junpyo đang đưa Jandi về nhà nhưng Junpyo lại đang cảm thấy hơi lo lắng vì từ nãy tới giờ anh gọi điện cho Ji Hoo hơn 5 cuộc nhưng không có ai nghe máy cả,Junpyo đang định ấm nút tắt khi cuộc thứ 6 anh gọi đi chuông kêu khá lâu nhưng Ji Hoo vẫn không bắt máy thì bỗng nhiên một giọng nói lạl vang lên.

-Alo anh có phải chủ nhân của chiếc điện thoại này không ạ?tôi thấy chiếc điện thoại này rơi ở cạnh bờ sông.

-anh nói gì?tại sao chiếc điện thoại đó lại rơi ở gần bờ sông?-Junpyo hốt hoảng dừng xe lại khi anh gọi cho Ji Hoo nhưng một người lạ nghe máy và nói chiếc điện thoại bị rơi ở một bờ sông nào đó.

-Tôi cũng không rõ chỉ là tôi vô tình đi ngang qua đây thì thấy chiếc điện thoại này nằm ở đây,thấy anh gọi nên tôi nghe máy vậy chiếc điện thoại này không phải của anh sao?.

-Tôi hỏi anh thấy nó ở đâu?nói mau?-Junpyo hét ầm ĩ hỏi người đang cầm điện thoại của Ji Hoo.

Jandi bên cạnh thấy tình hình không ổn vì Junpyo đang rất tức giận.Jandi dựt điện thoại của Junpyo lên tiếng nói với người bên kia đang nghe máy.

-Xin lỗi anh vì anh ấy đang lo cho bạn mình nên hơi to tiếng mong anh bỏ qua cho anh ấy.tôi là bạn của chủ nhân chiếc điện thoại anh đang cầm anh có thể cho tôi biết anh nhặt được nó ở đâu không ạ?-Jandi bình tĩnh lên tiếng.

-À không có gì tôi thấy nó nằm ở*******-Người nhặt được điện thoại của Ji Hoo nói cho Jandi biết địa chỉ nơi anh ta thấy chiếc điện thoại của Ji Hoo.

Ngay khi nghe được địa chỉ Junpyo quay xe lao nhanh tới đó anh cũng không quên nhờ Jandi nhắn tin cho Yi Jung và Woobin biết.

Yi Jung đang pha sữa cho Gaeul uống thì nhận được tin nhắn của Junpyo anh lập tức bỏ ly sữa đang pha dở xuống chạy ra nói với Gaeul nội dung tin nhắn của Junpyo vừa nhắn cho anh sau đó Yi Jung và Gaeul cũng nhanh chóng tới địa chỉ mà Junpyo nhắn.

-Woobin và Chae yun đang đi trên đường về nhà Chae yun thì điện thoại Woobin báo có tin nhắn,vì đang lái xe nên Woobin nhờ Chae Yun xem hộ anh ai nhắn tin cho mình.sau khi Chae Yun đọc nội dung tin nhắn của Junpyo Woobin lập tức quay xe tới địa chỉ mà Junpyo nhắn.

-Jandi cũng nhắn tin cho Jin Hee,vì trời đã khuya nên không có taxi giờ này buộc Jin Hee phải tự lái xe tới nơi Jandi unni nhắn cho cô.

15 phút sau mọi người đều có mặt ở bờ sông nơi mà người nhặt được điện thoại của Ji Hoo nói cho Jandi biết.

Khi tới nơi Junpyo vội vàng lao tới túm cổ người nhặt được điện thoại của Ji Hoo hét lên hỏi.

-Nói mau tại sao anh lại nhặt được điện thoại của bạn tôi hả?bạn tôi đang ở đâu?-Vì quá lo lắng cho Ji Hoo mà Junpyo đã không kìm chế được cảm xúc của mình.

Yi Jung và Woobin phải lao vào lôi Junpyo ra nếu không e là sẽ có án mạng xảy ra mất.

-Tôi có biết gì đâu tôi chỉ vô tình đi qua đây thấy chiếc điện thoại này nằm ở đây đúng lúc anh gọi tới thì tôi bắt máy nói cho anh biết thôi,đúng là làm ơn mắc oán mà-anh chàng nhặt được điện thoại của Ji Hoo tức giận bỏ đi.

Không biết Ji Hoo sunbae có xảy ra chuyện gì hay không nữa?-Gaeul bật khóc nói.

-Gaeul em bình tĩnh đã em đang có thai đấy em như vậy sẽ ảnh hưởng tới con -Yi Jung vỗ về Gaeul khi thấy cô bật khóc.

-Bây giờ thế này Junpyo và Jandi hai người tới phòng khám của ông nội Ji Hoo xem cậu ấy có tới đó hay không nhé.còn Yi Jung và Gaeul và Jin Hee ba người tới bảo tàng So Am xem sao,còn tớ và Chae Jun sẽ đi vòng quanh đây tìm thử nếu không thấy cậu ấy chúng ta hẹn nhau ở biệt thự riêng của Ji Hoo rồi bàn tiếp nhé-Woobin lên tiếng chia nhau ra tìm Ji Hoo.

-Junpyo và Jandi cùng nhau tới phòng khám của ông nội Ji Hoo nhưng đèn phòng khám tối om chứng tỏ không có ai ở đây cả sau 1 hồi tìm kiếm nhưng không thấy Ji Hoo cả hai quyết định về biệt thự của Ji Hoo gặp mọi người.

-Yi Jung ,Gaeul và Jin Hee cùng nhau tới bảo tàng So Am tìm Ji Hoo nhưmg cả ba cũng chảng thấy Ji Hoo ở đâu cả sau một hồi tìm khắp nơi của bảo tàng So Am cả 3 cũng quyết định về biệt thự riêng của Ji Hoo.

Woobin và Chae Yun đi dọc bờ sông hay những quán cà phê hay quán rượu quanh đây nhưng cũng không thấy Ji Hoo đâu cả sau một hồi tìm kiếm cả hai cũng quyết định về biệt thự của Ji Hoo.

Một lần nữa mọi người lại gặp nhau ở trước cổng biệt thự riêng của Ji Hoo.

-Cậu có thấy Ji Hoo đâu không Woobin?-Junpyo lên tiếng hỏi khi thấy Woobin và Chae Yun bước xuống xe.

-Tớ không thấy cậu và Yi Jung cũng không thấy cậu ấy sao?-Woobin hỏi Junpyo khi thấy mọi người đang đứng ở cổng nhà Ji Hoo.

-Tớ tìm khắp nơi ở phòng khám của ông nội cậu ấy rồi nhưng không thấy Ji Hoo đâu cả-Junpyo vò tóc nói.

-Tớ cũng thế tớ,Gaeul và Jin Hee đã tìm khắp nơi ở bảo tàng So Am rồi nhưng không thấy cậu ấy ở đó-Yi Jung cũng lên tiếng.

Mọi người đều rất lo cho Ji Hoo bây giờ đã là 0h30 đêm rồi Ji Hoo có thể đi đâu vào giờ này?hay đã xảy ra chuyện gì với cậu ấy rồi.

Từ xa bóng đèn xe ô tô đang tới gần nơi mọi người đang đứng,Ji Hoo bước xuống xe bỗng bóng Junpyo lao tới túm lấy cổ áo Ji Hoo hét lên.

-Ji Hoo cậu đã đi đâu thế hả?tại sao giờ này mới về có biết mọi người ai cũng lo cho cậu lắm không hả?mọi người đã đi tìm cậu khắp nơi đấy biết không?-Junpyo hét vào mặt Ji Hoo.

-Tại sao mọi người lại tập trung hết ở cổng nhà tớ giờ này thế này?có chuyện gì sao-Ji Hoo bất ngờ khi thấy mọi người tất cả đều đang ở đây.

-Anh còn hỏi sao Ji Hoo sunbae ,anh làm gì mà để rơi điện thoại ở bờ sông có người đã nhặt được và nói cho bọn em biết mọi người ai cũng sợ sunbae đã xảy ra chuyện rồi đấy-Jandi bật khóc nói.

-Rơi điện thoại sao?anh cũng không để ý mình đã bị rơi điện thoại lúc nào nữa,anh chỉ đi hóng gió một chút thôi mà xin lỗi vì làm mọi người lo lắng như thế này-Ji Hoo dường như đã hiểu lí do mọi người đều có mặt ở đây giờ này.

-Cậu không sao thật chứ Ji Hoo?đi hóng gió tới 0h30 phút đêm sao?-Yi Jung lên tiếng hỏi khi đang nhìn Ji Hoo chằm chằm.

Ji Hoo mỉm cười nhìn mọi người cuộc đời Ji Hoo anh cảm thấy may mắn và hạnh phúc nhất có lẽ là vì anh có những người bạn thân luôn lo lắng cho anh như thế này bên cạnh họ anh luôn được yêu thương và lo lắng và dù cho có bất cứ chuyện gì xảy ra anh biết họ vẫn luôn ở bên cạnh Ji Hoo mọi lúc anh cần.