Sự Báo Thù Ngọt Ngào

Chương 5

Cô từng đọc H văn, không cần học cũng tự biết cách nâng cặρ √υ' lên thế nào. Đôi gò sữa được nắn thành hình nón, núm hoa anh đào kề sát miệng cậu.

Đôi môi mỏng của Trầm Gia Hòa hơi khép, nhìn chằm chằm vào bộ ngực của cô, hơi thở trở nên nặng nề.

Cậu chợt quay mặt đi chỗ khác, như đang sợ mắt đυ.ng phải thứ gì đó, mãi lâu sau mới nói:

- Chị làm điên làm khùng gì vậy?

Trầm Lăng cười nói:

- Chẳng phải em thích xem AV hay sao? Chị sống sờ sờ trước mặt đây này, sao không thử luôn xem sao?

Trầm Gia Hòa giận dữ nói:

- Chị là chị của em!

Mặt cô tỏ vẻ chẳng sao cả:

- Cho em ngắm cơ thể phụ nữ thôi mà, cũng có phải lσạи ɭυâи thật đâu.

Trầm Gia Hòa nghe vậy thì im lặng.

Trầm Lăng cởi cái váy xộc xệch ra, chỉ miễn cưỡng để lại chiếc qυầи ɭóŧ, ngoan ngoãn nằm dưới thân cậu.

Trong phòng ngủ chỉ mở độc một chiếc đèn bàn, tỏa ánh sáng màu cam nhàn nhạt, tinh tế vấy lên cơ thể trắng nõn nà của thiếu nữ.

Trầm Gia Hòa cúi đầu, đôi mắt tĩnh mịch, vô thức thưởng thức cơ thể của cô.

Trầm Lăng nâng đôi ngực sữa lên như hiến vật quý, nói:

- Không nếm thử xem sao à? Có vị sữa đấy.

Trái cổ của Trầm Gia Hòa trượt lên xuống, nuốt nước bọt xuống, đỏ cả mắt cả miệng:

- Sao chị lại... như thế...

Nói ra những lời dâʍ đãиɠ như vậy, cậu không thể thốt nên lời.

Tuy Trầm Gia Hòa là ông tướng trong nhà nhưng lại được dạy dỗ rất đàng hoàng, luôn luôn nho nhã lễ độ với người ngoài. Dù cậu thích bắt nạt cô, nhưng trừ việc chê cô đần ra thì chưa từng nói tục bao giờ, cũng không bép xép ác ý.

Đầu ngón tay Trầm Lăng vân vê đầu ti phấn hồng, nỉ non:

- A... hình như chị sờ thấy sữa.

Cậu bị câu dẫn, trong lòng ngứa ngáy vô cùng.

Bàn tay mất khống chế chộp đến, ra sức bóp chặt, xoa nắn đôi gò sữa trong lòng bàn tay.

Ưʍ... Trầm Lăng khẽ tiếng ưm lên.

Tự mình nắn ngực chẳng có cảm giác gì cả. Thế mà chỉ bị nó chạm vào một chút thôi mà cả người cô đã muốn run lên.

Cậu tò mò thưởng thức đôi vυ' sữa của cô, thầm nghĩ thì ra ngực của con gái là thế này.

Rất mềm, rất co dãn, như đang sờ mỡ dê. Có vị sữa thật sao?

Cậu cúi đầu xuống, ngậm lấy đôi gò sữa, môi lưỡi tấm tắc mυ'ŧ vào.

Không nếm thấy vị sữa, chị ấy lừa mình.

Nhưng mà, đôi ngực sữa của thiếu nữ vẫn còn rất ngây ngô, cứ như trái cây non, cực kỳ mềm, ẩn ẩn chút hương ngọt ngào diệu kỳ.

Cậu nếm đến mức nóng cả máu, dươиɠ ѵậŧ phía dưới càng trương đau hơn, vội muốn tìm chỗ bắn xả ra.

Thân dưới vô tình chạm vào đùi cô.

Trầm Lăng nhận ra cây hàng đang cương nóng bừng bừng kia chạm vào chân của cô. Dù sao cô cũng không có kinh nghiệm gì về mặt này, bảo không hồi hộp là giả.

Mục đích của cô là nắm thóp nó, không định lσạи ɭυâи thật.

Suy đi nghĩ lại, cô từ từ kéo qυầи ɭóŧ của mình xuống, nhắc nhở:

- Chỉ cho em xem thôi, không được đút thứ kia vào đâu.

Cậu cười khẽ:

- Ý chị là không muốn em cᏂị©Ꮒ chị chứ gì?

- Tóm lại là không được.

Cậu cũng không muốn lσạи ɭυâи, nhưng nếu việc này cứ tiếp tục thì lỡ đâu không kiềm chế được mất.

Qυầи ɭóŧ của cô treo lỏng lẻo trên đầu gối, đôi chân trắng thon dài trần trụi càng có vẻ đẹp dâʍ ɭσạи.

Cậu hơi rướn người dậy, thấy cô dạng đôi chân ra, trong lòng bắt đầu sôi lên.

Bông hoa xử nữ của cô rất đẹp, cửa huyệt đóng chặt, bên ngoài như miếng bánh bao trắng, cửa huyệt bị đôi bánh bao núng nính che đi.

Cậu xích lại gần ngắm nơi ấy chăm chăm không chớp mắt, hơi thở nóng bỏng phả lên nơi riêng tư.

Cô không nhịn được khép chân lại, cọ mặt trong đùi vào đôi gò má cậu.

Nó lại áp sát đến vậy, đúng là tò mò như con nít, cô hài hước nghĩ.

Ngón tay cô vân vê mép thịt, cọ sát mấy lần, giọng nói ngọt lịm:

- Có muốn chị vạch ra cho em xem không?